-“Lục gia gia, ở đây là an toàn rồi, mật thất dưới này chỉ có ta,
đại ca cùng phụ thân biết được, người bên ngoài chắc chắn sẽ không biết
gì”, Đoan Mộc Bạch lau mồ hôi nói.
-“Được, vậy chúng ta bắt đầu, Thiên Hạo tiểu tử mau xuất hỏa diễm của ngươi ra”, Lục Vô Thiên nhìn Thiên Hạo nói.
Thiên Hạo nhanh chóng xuất ra Cửu Long Thánh Hỏa trên tay, hỏa diễm xuất ra
trên tay lúc này có phần yêu ớt nhưng khí thế vẫn áp bức như cũ, lần này hắn chỉ điều chỉnh hỏa diễm ở mức thấp nhất để Đoan Mộc Khang lúc này
có thể chịu đựng được.
-“Lục gia gia, tiếp theo nên làm cách nào, trực tiếp đưa vào thân thể của đoàn trưởng”, Thiên Hạo thắc mắc.
-“Hỏa diễm của ngươi đối với hắn bây giờ áp bức quá lớn, nếu hiện tại trực
tiếp đưa vào không những không giết được Cổ trùng mà còn làm nó phát tán nhanh hơn nữa”, Lục Vô Thiên lúc này ngồi sau lưng Đoan Mộc Khang đáp.
Lục Vô Thiên nói xong hai tay kết ấn, một cổ áp bức khí thế lập tức nổi
lên, đối với loại này áp bức Thiên Hạo ở bên cũng ra sức ngồi vững, còn
Đoan Mộc Khang lúc này bị áp bức khu trục lăn về phía bên kia góc tường.
-“Thật dễ sợ, Lục gia gia này tu vi đến cùng là cấp độ nào a”, Thiên Hạo một bên ra sức chống lại áp bức lẩm bẩm nói.
Chỉ thấy Lục Vô Thiên bây giờ ánh mắt ngưng tụ phóng xuất chân khí đưa vào bao phủ lấy thân thể của Đoan Mộc Khang.
-“Thiên Hạo tiểu tử, mau đưa hỏa diễm của ngươi tiếp nhập vào thân thể của Đoan Mộc Khang, ta sẽ ở một bên cảm nhận vị trí của Cổ trùng độc, còn nhiệm
vụ của ngươi là khống chế hỏa diễm tiêu diệt bọn chúng”, Lúc Vô Thiên
phía đối diện nói to.
-“Vâng Lục gia gia”.
Thiên Hạo y lời
đưa ngọn hỏa diễm của Cửu Long Thánh Hỏa từ từ tới gần Đoan Mộc Khanh,
lúc này nhẹ phất tay Cửu Long Thánh Hỏa đã xâm nhập thành công vào thân
thể Đoan Mộc Khang.
-“Lục gia gia, hỏa diễm của ta đã đi vào thành công, tiếp theo nên làm cách nào”, Thiên Hạo hỏi to.
-“Tốt, bây giờ khống chế hỏa diễm của ngươi đi theo luồng chân khí của ta tìm
đến nơi của Cổ trùng độc, ta e hiện giờ số lượng cổ trùng độc trong thân thể hắn ta đã vượt mức dự liệu rồi”, Lục Vô Thiên một bên đáp.
Đúng như Lục Vô Thiên lo lắng, Cổ trùng độc lúc này trong người Đoan Mộc
Khang đã tăng lên nhiều lần, ban đầu Lục Vô Thiên cho rằng số lượng sẽ
không nhiều lắm, nhưng khi dùng chân khí xâm nhập vào bên trong thì số
lượng đã vượt ngoài dự liệu của hắn.
Thiên hạo lúc này y theo lời
của Lục Vô Thiên đưa Cửu Long Thánh Hỏa theo luồng chân khí bên trong
đốt cháy Cổ trùng độc, Cửu Long Thánh Hỏa vừa quét qua, Cổ trùng độc
liền theo hỏa diễm tiêu biến.
-“Lục gia gia, số lượng quá nhiều,
bọn Cổ trùng độc này dường như càng tăng thêm”, Thiên Hạo trên trán lấm
tấm mồ hôi cắn răng nói.
-“Không được rồi, nếu không tìm được Cổ
trùng độc chủ thể thì không cách nào loại trừ tận gốc, cho dù có diệt
trừ những cái cổ trùng khác cũng như cũ không cứu được tên Đoan Mộc
Khang này”, Lục Vô Thiên một bên âm trầm nói.
-“Lục gia gia, vậy
mau tìm lấy bản thể của Cổ trùng độc, nếu kéo dài thời gian thì chúng ta cũng sẽ bất lực mất”, Thiên Hạo cắn răng nói.
-“Thiên Hạo đại ca
dù khó thế nào thì cũng phải cắn rơm cắn cỏ mà cứu được cha ta, ta tin
vào huynh”, Đoan Mộc Bạch lúc này bị áp bức ở góc tường đưa tay hét lớn
cổ vũ.
Thiên Hạo một bên nghe thấy lời Đoan Mộc Bạch thật muốn bỏ vị trí đi đến đánh cho hắn một trận, cái gì mà cắn rơm cắn cỏ, những
thứ đó có thể ăn được sao.
-“Thiên Hạo tiểu tử, ta dường như cảm
nhận được Cổ trùng độc bản thể, mau đi theo hướng luồng chân khí của
ta”, Lục Vô Thiên một bên nói ra.
Thiên Hạo không nói gì điều khiển Cửu Long Thánh Hỏa đi theo luồng chân khí của Lục Vô Thiên.
Ngay tại trung tâm khí hải của Đoan Mộc Khang lúc này một đầu Cổ trùng độc
bản thể không ngừng phân tán thành vô số Cổ trung độc khác.
-“Thiên Hạo tiểu tử, ta đoán chắc đầu Cổ trùng độc kia là bản thể, bây giờ
ngươi dùng hỏa diễm phá vỡ lớp phòng ngự của nó rồi tiêu diệt”, Lục Vô
Thiên thở phù nói.
Thiên Hạo nhanh chóng điều khiển Cửu Long Thánh Hỏa hướng Cổ trùng bản thể đánh lên.
Nhưng dường như không chạm được vào lớp phòng ngự của Cổ trùng độc, lại còn
làm cho số lượng cổ trùng độc phân thể kia bu bám lấy.
-“Hừ, cứng đầu nè, để xem lực phòng ngự của Cổ trùng độc ngươi mạnh hay Thánh Hỏa của ta mạnh”.
Thiên Hạo đưa tay tăng lượng hỏa diễm bên trong đánh tới Cổ trùng độc, một
đám cổ trùng độc phân thể bị Cửu Long Thánh Hỏa thiêu rụi hoàn toàn lộ
ra chân chính Cổ trùng độc bản thể trơ trọi bên trong lớp phòng ngự.
-“Cửu Long Thánh Hỏa lên, mau đem cái đầu Cổ trùng độc kia thiêu chết cho ta”.
Thiên Hạo hét lên đưa Cửu Long Thánh Hỏa đánh tới, lớp phòng ngự cỏn con của
Cổ trùng độc bản thể kia vỡ tan nát, hỏa diễm lần nữa bao phủ lấy Cổ
trùng độc bản thể mà đốt cháy.
Tuy bị hỏa diễm đốt cháy nhưng Cổ trùng độc vẫn chưa hoàn toàn biến mất mà vẫn còn vùng vẫy trong ngọn lửa.
Thiên Hạo một bên đem hỏa diễm của Cửu Long Thánh Hỏa một lần nữa đánh đến đem Cổ trùng độc bản thể triệt để tiêu diệt.
-“Làm tốt lắm tiểu tử, còn bây giờ đem hỏa diễm của ngươi càn quét hết cổ
trùng độc phân thân kia”, Lục Vô Thiên mặt vui mừng nói.
Chẳng mấy chốc thời gian, Thiên Hạo đem toàn bộ cổ trùng độc phân thân còn sót lại tiêu diệt không sót một con nào.
Đoan Mộc Khang từ trong miệng phun ra một tràng máu đen mang theo mùi hôi
tanh khó chịu, tuy sắc mặt đã khá hơn lúc đầu nhưng vẫn chưa hoàn toàn
tỉnh lại.
Thiên Hạo và Lục Vô Thiên thu hồi hỏa diễm và chân khí thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng đem Cổ trùng độc ma công giải được.
Đoan mộc Bạch bên góc tường thấy áp bức đã không còn, lại nhìn cha hắn phun
ra một tràng máu đen hôi tanh liền gấp gáp chạy lại đỡ lấy.
-“Lục gia gia, Thiên Hạo đại ca, cha ta đã được cứu rồi chứ”, Đoan Mộc bạch nhìn hai người hỏi.
-“Đã loại bỏ được Cổ trùng độc ma công rồi, ta nghĩ nên đưa hắn về trạch viện của ta tĩnh dưỡng”, Lục Vô Thiên mệt mỏi nói.
-“Đúng rồi, đây là đan dược do ta luyện chế có tên Huyết Đan, mau đưa cha
ngươi về trạch viện chỗ ở rồi cho phục dụng”, Thiên Hạo đưa bình Huyết
Đan cho Đoan Mộc Bạch.
-“Thiên Hạo tiểu tử, Huyết Đan của ngươi là loại đan dược nào a”, Lục Vô Thiên một bên hiếu kì hỏi.
-“Đây là đan dược do ta luyện chế, Lục gia gia bây giờ không phải lúc để tra hỏi ta a”, Thiên Hạo nhìn Lục Vô Thiên đáp.
Lục Vô Thiên không nói gì đành cười trừ, rồi nhanh chóng cả ba người liền
đưa Đoan Mộc Khang ở nơi đường hầm dưới mật thất nối ra bên ngoài Đoan
Mộc phủ.
……….Phân………..Cách……………..
Trên tòa hắc liên lúc này Huyết Tử Ưng Liệt quanh người quấn hai thanh trọng xích đang ngồi bất động.
-“Điện chủ, người tin tưởng tên Hắc Vũ kia sẽ thành công không”, bên dưới lúc này một thanh âm nữ giới cất lên.
Nàng là phó điện chủ của Thập ngũ phân điện, cũng là cánh tay đắc lực của Huyết Tử Ưng Liệt, tên gọi Dạ Mị Nguyệt.
-“Mị Nguyệt, ngươi đang nghi ngờ kế hoạch của ta”, Ưng Liệt trên tòa hắc liên mở miệng nói.
-“Mị Nguyệt không dám, đối với Thập ngũ điện chủ, đối với Ma Thần Tông, Dạ
Mị Nguyệt tuyệt đối trung thành, thuộc hạ chỉ sợ tên Hắc Vũ kia giảo
hoạt không thể tin tưởng được”, Dạ Mị Nguyệt lên tiếng.
-“Ngươi
yên tâm, ta đối với hắn làm sao lại không có đề phòng, nếu hắn có một
chút phản trắc thì cái mạng của hắn sẽ nát trong tay ta”, Ưng Liệt đáp.
-“Mị Nguyệt, ngươi hiện tại chớ nên lo lắng mà hãy chuyên tâm nâng cao tu vi thực lực lên đi, nếu không có gì nói nữa thì hãy tới Hắc Nhai Vực mà bế quan tu luyện”.
-“Vâng, thuộc hạ đã rõ”.
Dạ Mị Nguyệt nhanh chóng rời đi.
Trên tòa hắc liên, Ưng Liệt nhắm lại đôi mắt hai tay kết ấn, hắc khí bộc phát bao phủ lấy toàn thân.