‘’Hajzz, cuối cùng cũng đuổi được tên phiền phức đó đi rồi’’
Sau khi Đoan Mộc Bạch trở về phòng, Thiên Hạo nhanh chóng dùng thần thức tiến vào hệ thống.
-‘’Ta muốn truyền thừa thuộc tính’’, Thiên Hạo nhanh chóng ra lệnh.
-Bíp ‘’ Xin mời kí chủ lựa chọn thuộc tính cần truyền thừa’’
-‘’Lựa chọn? Không phải là ta được tiếp nhận hết truyền thừa của các loại thuộc tính sao?’’
Nghe thấy hệ thống bảo mình lựa chọn thuộc tính, Thiên Hạo ngơ ngác không
hiểu, lúc trước hắn quay được vào ô truyền thừa hết tất cả các loại
thuộc tính : Kim – Hỏa – Băng – Lôi – Ám hay sao.
-Bíp: ‘’kí chủ
đừng hiểu lầm, kí chủ quay vào ô được truyền thừa hết tất cả thuộc tính, lựa chọn ở đây có nghĩa là kí chủ sẽ lựa chọn thuộc tính nào mình muốn
được tiếp nhận truyền thừa trước, cái nào được truyền thừa sau’’
Thấy tên kí chủ kia trưng ra bộ mặt ngốc nghếch, hệ thống đành giải thích
cho hắn hiểu, để hắn không tưởng hệ thống chơi khăm hắn.
-‘’Thì ra là vậy, vậy loại thuộc tính nào có truyền thừa dễ dàng vậy? Giới thiệu cho ta đi ‘’, Thiên Hạo vô sỉ yêu cầu.
-‘’Sorry Baby, mỗi truyền thừa đều như nhau cả, khó hay dễ là do thử thách của
các đại ma thần đưa ra........Bíp bíp’’, hệ thống lạnh lùng đáp lại
Thiên Hạo.
-‘’Hừ, các đại ma thần à,.....,biết chọn cái nào đây ta’’
Trước mặt Thiên Hạo lúc này là biểu tượng của năm loại thuộc tính, khiến hắn
vò đầu bức tóc, không biết nên chọn cái thuộc tính nào để truyền thừa.
‘’Hỏa,.....Lôi,....Ám........Khoan đã’’
Lẩm bẩm tên các loại thuộc tính thì đột nhiên Thiên Hạo nhớ ra điều gì bèn hỏi hệ thống
-‘’Luyện Đan Sư có phải cần có lửa để luyện đan hay không vậy?’’
-Bíp bíp:’’ Có thể....ngoài lửa ra còn cần có đan lô nữa”
-‘’Chính nó, ta quyết định rồi, ta muốn tiếp nhận truyền thừa thuộc tính Hỏa đầu tiên’’, Thiên Hạo hớn hở nói.
-Bíp bíp ‘’ kí chủ xác nhận truyền thừa Hỏa thuộc tính?’’, âm thanh hệ thống vang lên xác nhận.
-‘’Đúng vậy, ta quyết định Hỏa thuộc tính’’
-Bíp bíp: ‘’ Đang kết nối mở ra thông đạo không gian ‘’
Tiếng hệ thống vang lên, lúc này trước mặt Thiên hạo xuất hiện một khoảng đen huyền bí, đây là thông đạo dẫn vào nơi truyền thừa của Hỏa thuộc tính.
-Bíp bíp: ‘ Xin mời kí chủ tiến vào thông đạo, kí chủ sẽ được truyền tống
đến với Vạn Vực Thánh Hỏa, đây là nơi cư ngụ của Đan Hỏa Ma Thần, kí chủ cần phải vượt qua được thử thách của Đan Hỏa Ma Thần thì mới có được
truyền thừa Hỏa thuộc tính’’.
Ngây người một lúc để tiếp nhận
thông tin về nơi sắp đến từ hệ thống, Thiên Hạo nhanh chóng bước vào
khoảng đen trước mặt, hắn cứ bước cứ bước, mười phút, một giờ, hai giờ
trôi qua nhưng trước mặt hắn vẫn toàn tối đen, thêm một giờ nữa trôi qua cuối cùng Thiên Hạo cũng thấy được ánh sáng trước mặt, hắn nhanh chóng
rảo nhanh bước chân tiến về phía ánh sáng.
Sau khi bước ra khỏi khoảng đen không gian kia, Thiên Hạo hai mắt mở to nhìn cảnh tượng đang ở trước mắt hắn.
-‘’Nóng.....nóng... nóng khủng khiếp’’, Thiên Hạo kêu lên thê thảm.
-Bíp bíp: ‘’Đây là Vạn Vực Thánh Hỏa, không nóng thì sao được, đây là bản đồ đây, kí chủ nhanh chóng tìm được Đan Hỏa Ma Thần, chúc kí chủ may
mắn’’.
Kết thúc phần giải thích, trên tay Thiên Hạo lúc này
là bản đồ của Vạn Vực Thánh Hỏa, hắn nhanh chóng mở bản đồ ra để tìm
kiếm vị trí nơi cư ngụ của Đan Hỏa Ma Thần.
Vạn Vực Thánh
Hỏa, quanh năm luôn có một kiểu thời tiết khí hậu đó là nóng và rất
nóng, ở chính giữa của Vạn Vực Thánh Hỏa là Hỏa Thần Tháp, là nơi cư ngụ của Đan Hỏa Ma Thần, nhưng để tới được Hỏa Thần Tháp, cần phải đi qua
khu rừng đầy Hỏa Dực Ma Điểu, một dòng sông dung nham.
Đọc
xong mọi thứ ghi chú trên bản đồ, Thiên Hạo hận mình không thể lập tức
quay về, không muốn truyền với thừa cái quái gì hết, đây rõ ràng là làm
khó nhau mà, muốn gặp mặt ma thần còn cần phải đi qua những nơi khó khăn nguy hiểm nữa chứ.
Nhưng hắn không có sự lựa chọn nào khác,
giờ có hối hận thì cũng không được nữa, phải hoàn thành xong truyền thừa thì mới có thể quay về, đây chính là điều kiện bất di bất dịch nên
Thiên Hạo đành cắn răng mà đi.
-‘’ chết tiệt, cái nơi quỷ
quái này nóng thật, cái tên Đan Hỏa Ma Thần kia không biết trâu bò cỡ
nào mới có thể ở được cái nơi khắc nghiệt này’’.
Vừa đi vừa
lẩm bẩm, cuối cùng Thiên Hạo cũng đến được nơi thứ nhất: Khu rừng đầy
Hỏa Dực Ma Điểu. Nói cũng lạ, cái nơi nóng quái quỷ này mà ở đây lại có
một rừng cây bạt ngàn như vậy, hơn nữa ở đây không có loài sinh vật nào
khác ngoài Hỏa Dực Ma Điểu, đây là loại chim sống thành bầy đàn lên đến
hàng nghìn con, ngoài ra loài chim này còn có sở thích chơi lửa, sẵng
sàng phun lửa vào bất cứ kẻ nào xâm phạm đến nơi ở của chúng.
-‘’Quác......Quác’’
-‘’ Cái giống chim gì đỏ lè kêu quác quác cả ngày thế kia, đã vậy còn biết phun lửa nữa chứ’’.
Vừa tiến vào khu rừng, Thiên Hạo bị đám Hỏa Dực Ma Điểu dọa cho phát sợ,
hắn muốn quay người bỏ chạy thì lúc này đằng sau bắn đến một loạt hỏa
cầu hướng về phía hắn.
-‘’Bùm..Bùm..Bành’’.
Đợt
tấn công bằng hỏa cầu của đám nhỏ Hỏa Dực Ma Điểu làm cho xung quang
Thiên Hạo trở nên tan hoang, cũng may hắn nhanh chóng né tránh được, nếu không hắn trở thành thịt nướng cho đám chim chơi lửa này rồi.
-‘’ Khốn khiếp cái nơi quỷ quái a, mới tới đã gặp một đám quái điểu chơi
lửa mất dạy rồi, xém chút cái mạng này của mình không còn rồi’’ lấy tay
quệt mồ hôi trên trán Thiên hạo lẩm bẩm nói.
Mấy con Hỏa Dực
Ma Điểu chưa dừng lại ở đó, liên tục phóng thích hỏa cầu về phía con
mồi, làm Thiên Hạo tránh né điên cuồng. Tránh né hoài không phải thượng
sách, Thiên Hạo nhanh chóng xuất Hắc Diễm Ma Kiếm, hắn nhanh chóng chạy
nhanh về phía mấy con quái điểu đó dùng Thất Sát Thiên Lôi Trảm, đem lôi điện chém cả bọn Hỏa Dực Ma Điểu làm đôi.
Nhưng điều làm
Thiên Hạo không ngờ là cái đám quái điểu này sau khi bị chém đôi, thì
lại liền lại thành khối như cũ, liên tục phóng hỏa cầu về phía hắn không ngớt.
-‘’ khốn thật, gặp thứ khó chơi rồi, bọn này là chim bất tử hay sao a’’
Thiên Hạo dở khóc dở cười mếu máo thi triển Thất Sát Thiên Lôi Trảm liên tục
mà vẫn không ăn thua, lần này còn dẫn tới thêm cả trăm con Hỏa Dực Ma
Điểu tới tham chiến nữa chứ.
Bí quá làm liều, Thiên Hạo vừa
chạy vừa chém, hướng đường thẳng phía trước mà chạy, bọn Hỏa Dực Ma Điểu không buông tha Thiên Hạo, vẫn cố sức đổi theo, hỏa cầu từ chúng phóng
ra làm sau lưng Thiên Hạo cảnh vật trở nên hoang tàn.
Không
biết bao lâu, trận vừa chạy vừa chém chim kia của Thiên hạo mới kết
thúc, lúc này sau một màn chạy trối chết không màn mọi thứ, Thiên Hạo
nhìn xung quanh thì thấy được mình đã ra khỏi cái khu rừng chết tiệt
kia.
-‘’Phù....phù, cuối cùng cũng không còn bị đám chim quỷ quái kia bám theo nữa rồi, a.....a....a mệt chết ta rồi’’
Thoát được khu rừng của bầy Hỏa Dực Ma Điểu, Thiên Hạo nhanh chóng tìm một
chỗ an toàn nghỉ ngơi, ban đêm khí hậu nơi đây có vẻ dễ chịu hơn ban
ngày nhưng nhiệt độ đối với Thiên Hạo thì vẫn còn hơi nóng.
-‘’ Hừ, ngày mai phải nhanh chóng tiến đến chỗ của Đan Hỏa Ma Thần mới
được, cứ như vậy hoài thì không kịp đưa tên Tiểu Bạch về Ngân Thành
mất’’.
-Bíp bíp: ‘’ kí chủ yên tâm, thời gian ở đây so với
bên ngoài trôi qua rất nhanh, nhanh gấp nhiều lần, một ngày ở bên ngoài
kia bằng một trăm năm thời gian ở Vạn Vực Thánh Hỏa này, nên kí chủ yên
tâm mà tiếp nhận truyền thừa’’
-‘’ Ta Kháo, một trăm năm, ta
phải ở cái nơi quỷ quái này một trăm năm sao’’, Thiên Hạo bất lực nguyền rủa cái hệ thống chết tiệt không nói cho hắn rõ mọi thứ từ đầu, rồi
Thiên Hạo lăn vào giấc ngủ sau cả ngày trốn chạy.
Sáng hôm
sau, Thiên Hạo tiếp tục hành trình của mình để tiến về Hỏa Thần Tháp,
nghĩ đến màn truy đuổi của đám Hỏa Dực Ma Điểu hôm qua mà hắn sởn tóc
gáy, không biết con sông nham thạch phía trước có còn nguy hiểm gì
không.
Đi mãi đi mãi, cuối cùng Thiên Hạo cũng đến nơi, phía
trước là một dòng sông rộng mênh mông không nhìn thấy bờ bên kia, con
sông này khác với những con sông khác một chỗ là ở đây là nham thạch chứ không phải nước bình thường như bao con sông mà hắn biết.
-‘’ Ực, nguyên một con sông nham thạch lớn không thấy bờ bên kia như vậy, làm sao qua được đây’’
Đứng bất động nhìn dòng sông trước mặt, Thiên Hạo bó tay không biết làm cách nào để sang bên kia bờ, thì lúc này hắn nhìn thấy cách chỗ mình đứng
không xa có một ông lão đang thả câu xuống dưới dòng sông nham thạch.
Không chần chừ, Thiên Hạo nhanh chóng chạy lại chỗ ông lão đang ngồi, quan
sát thì thấy ông lão này bên ngoài tuổi tác bất quá nằm ở mức sáu mươi
trở lên, tóc đã bạc trắng cả đầu, dáng vẻ ung dung tự tại ngồi thả câu.
-‘’ Xin chào lão tiền bối, không biết người có thể cho ta hỏi đường một chút được không?’’
Thiên Hạo nhanh chóng chấp tay thi lễ với ông lão tóc bạc.
-‘’ Được, người trẻ tuổi, ngươi muốn hỏi ta đường gì nào’’, tay vẫn cầm cần câu, nhừng đầu ông lão quay sang phía Thiên Hạo mỉm cười nói.
-‘’ Ta muốn tới Hỏa Thần Tháp để bái kiến Đan Hỏa Ma Thần, đã đi qua khu
rừng của Hỏa Dực Ma Điểu, tới con sông nham thạch này thì không biết làm sao đi tiếp, cũng may gặp được lão tiền bối nơi này, xin ông hãy cho ta biết đường nào sang bên kia bờ’’, Thiên Hạo nhanh chóng thành thật nói
rõ.
-‘’ Ngươi muốn tới Hỏa Thần Tháp gặp ta sao’’, ông lão tóc bạc nhẹ nhàng để cần câu xuống đất đứng lên tiến về phía Thiên Hạo.
-‘’Đúng vậy, ta muốn tới gặp Đan Hỏa Ma Thần....lão tiền bối lẽ nào là..’’
-‘’ Ta chính là người ngươi muốn tìm.... Đan Hỏa Ma Thần’’, nhẹ nhàng vuốt vuốt râu mình, ông lão cất giọng nói.