Về phần Lãnh Băng và Hiên Viên Thần cũng từng gặp nhau vài lần rồi nên mức độ mặt dày cùng vô sỉ của nhau cả hai đều biết rõ. Cũng vì vậy mà hai người quan hệ cũng vô cùng tốt. Có thể mức độ vô sỉ cùng mặt dày của hai người này được coi như "Kẻ tám lạng người nửa
cân" không ai hơn ai cả. Cũng vì Hiên Viên Thần có chút giống Lãnh Băng
đều theo đuổi nữ nhân của mình nên quan hệ càng tốt hơn.
Minh Nguyệt lúc thấy thấy Hiên Viên Thần theo tới thì đen mặt một trận. Lúc
này năm người ngồi cùng một bàn ăn không khí có chút quỷ dị. Hàn Mặc thì ngồi cạnh Lãnh Băng còn Hiên Viên Thần lúc đầu định ngồi cạnh Minh
Nguyệt nhưng Minh Nguyệt nhanh tay hơn đã kéo Lục Minh Hạo ngồi cạnh
mình còn Hiên Viên Thần đành tiếc nuối mà ngồi cạnh Lục Minh Hạo. Minh
Nguyệt có tính cách rất hoạt bát nên ríu rít nói chuyện với Hàn Mặc
thỉnh thoảng có nói với Lục Minh Hạo và Lãnh Băng còn Hiên Viên Thần thì bị nàng bỏ xó.
Lãnh Băng chỉ có thể đồng cảm mà nhìn Hiên Viên Thần một cái còn rất tốt
bụng mà nói chuyện với hắn. Còn khuyên nhủ Hiên Viên Thần :"Ngươi hãy cố gắng mà theo đuổi ta thấy ngươi sẽ còn khổ dài dài để được cô nương nhà người ta đồng ý đó. Chúc ngươi sớm lấy được thê tử"
Lãnh Băng có vẻ đắc ý, ánh mắt còn mang vẻ trêu chọc cùng đông cảm khiến cho khóe miệng Hàn Mặc hơi run rẩy. Hắn có gì mà đắc ý chứ, không phải hắn
cũng theo nàng rất lâu mới được đồng ý sao. Mà theo nàng thấy Hiên Viên
Thần không khác hắn bao nhiêu cả, sợ là sẽ giống Lãnh Băng bám theo Minh Nguyệt đến khi nàng đồng ý thì thôi.
Hiên Viên Thần thấy Lãnh Băng như vậy liền thấy ngứa mắt, Lãnh Băng đây là
đang cười trên sự đau khổ của hắn sao, cũng quá vô sỉ rồi.
Lục Minh Hạo thì lại rất im lặng chỉ lẵng lặng nghe người khác nói chuyện thỉnh thoảng đáp lại vài câu thôi.
Sau khi ăn xong cũng không có hứng đi dạo nữa nên mọi người đi về phòng của mình trong khách lâu để nghỉ ngơi. Vì sự xuất hiện của Hiên Viên Thần
nên phải chuẩn bị thêm cho hắn một phòng tốt nhất. Đương nhiên là phòng
của mọi người cũng đều là phòng tốt nhất của khách lâu rồi. Nhưng vì
trong khách lâu không có đủ phòng thượng hạng nên Lãnh Băng lấy lý do đó để ở cùng phòng với Hàn Mặc. Chuyện này cũng chỉ có 6 người Hàn Mặc
biết còn 3 người đến sau thì không biết.
Nếu ở hiện đại thì Hàn Mặc sẽ không cảm thấy gì nhưng đây là cổ đại nếu
người khác biết nàng ở cùng một phòng với nam nhân khác sẽ bị nói lung
tung. Mặc dù nàng và Lãnh Băng có hôn ước nhưng chung quy hai người vẫn
chưa phải là phu thê nên vẫn sẽ bị người ngoài chỉ trích. Cho dù Hàn
Mặc không để ý đến miệng người ngoài nhưng thanh danh của nàng sẽ bị ảnh hưởng còn Lãnh Băng cũng chẳng bị ảnh hưởng gì cũng bởi vì trọng nam
kinh nữ. Hàn Mặc thấy ở đây cũng không phải là ở kinh thành mà thân phận của các nàng cũng được dấu kín nên cũng không lo lắng làm gì.
Theo nàng nghĩ thì nàng đã chấp nhận hắn rồi thì ngủ chung không vấn đề gì
còn có xảy ra chuyện gì trong lúc ngủ hay không thì nàng không chắc
được. Không phải người cổ đại rất coi trọng quy củ hay sao, nên nàng
cũng không lo lắng lắm đâu, Lãnh Băng chắc sẽ không làm gì nàng. Cũng
chỉ còn vài ngày nữa là đại hôn rồi chẳng lẽ hắn không đợi được sao
chứ.
Lãnh Băng
một lần nữa rất cảm thấy Hiên Viên Thần xuất hiện ở đây rất đúng lúc.
Lãnh Băng thấy mình để hắn ở lại đây là một quyết định rất đúng đắn.
Lúc Hàn Mặc vào phòng thì đã thấy Lãnh Băng đã về phòng rồi. Hàn Mặc rất
bình tĩnh mà vào trong, Lãnh Băng thấy Hàn Mặc về phòng liền đi tới ôm
nàng vào lòng, môi mỏng hạ xuống môi anh đào mềm mại của nàng. Nhân lúc
nàng còn ngạc nhiên miệng hơi mở ra liền đưa lưỡi mình vào tìm được
chiếc lưỡi nhỏ nhắn mềm mại của nàng nhẹ nhàng trêu chọc. Hơi thở cùng
môi lưỡi quấn lấy nhau đến khi hô hấp trở nên khó khăn mới buông nhau
ra.
Hàn Mặc bị
hôn đến mềm nhũn cả người vô lực dựa vào lòng Lãnh Băng hít thở. Gương
mặt cũng vì thiếu không khí nên đỏ ửng, ánh mắt mơ màng càng thêm mê
người. Nàng mới chấp nhận hắn thôi mà tại sao hắn lại hết lần này đến
lần khác hôn nàng như vậy chứ. Rõ ràng võ công cùng nội lực nàng đều
không thua kém gì hắn hết mà tại sao nàng lại bị hắn hôn đến không thở
được còn hắn vẫn không bị ảnh hưởng gì hết chứ?
Lãnh Băng cao hơn Hàn Mặc hơn một cái đầu nên nàng chỉ đứng được đến ngực
của hắn. Hàn Mặc đành ngước lên liếc nhìn Lãnh Băng cũng đang cúi xuống
nhìn mình, ánh mắt nhiễm ý cười, khóe miệng cũng nâng lên nhìn nàng đầy
vui vẻ. Hàn Mặc thấy dáng vẻ của hắn càng tức hơn liền nhón chân lên tay vòng qua cổ Lãnh Băng kéo hắn xuống cắn lên môi hắn một cái nhưng cũng
không mạnh lắm.
Lãnh Băng vì hành động bất ngờ của nàng mà cứng đờ nhưng khi Hàn Mặc muốn
nhả miệng hắn ra liền giữ chặt gáy nàng tiếp tục hôn nàng sâu hơn. Lúc
hôn xong thì Hàn Mặc phát hiện mình đã ở trên giường rồi, ngồi lên đùi
của Lãnh Băng cả người vô lực dựa vào người hắn....
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com