Hàn Mặc vẫn lạnh lùng như cũ nhưng khác ở chỗ có
lẽ đã không yên với nàng rồi nhưng tại sao với hắn nàng lại cho hắn ở
đây một cách dễ dàng như vậy nhỉ?
Hàn Mặc đang cảm thấy rất khó chịu tại sao mình lại dễ như vậy nhỉ? Có phải do nụ hôn lúc cứu đứa bé kia không nhỉ hay nàng sắp là vương phi của
hắn nên dễ với hắn hay nàng thích hắn nhỉ?
Đúng có lẽ nàng sắp là vương phi của hắn nên mới vậy đi còn thích hắn à bỏ
đi mới gặp hắn lần đầu thì thích hắn cái gì chứ nàng không điên đâu mà
đi thích hắn, hắn dám ăn đậu hủ của nàng mà bảo nàng thích hắn là vô lí
quá vô lí. Nhưng công nhận hắn rất soái nha. Nghĩ đến đây Hàn Mặc thầm
mắng mình một trận.
"A Hàn Mặc à sao mày lại không có tiền đồ như vậy chứ? Chẳng phải trước
kia rất lạnh lùng sao tại sao sau khi qua đây lại lây tính mê trai của
ai nhỉ? Phải rồi chính là do Vân nhi và Song nhi suốt ngày cứ hết khen
người này đến người khác đẹp khiến nàng bị lây luôn rồi phải nghiêm khắc với hai nha đầu này hơn mới được. Đúng phải như vậy không được học theo tính cách của hai nha đầu đó."
Đó là những suy nghĩ trong lòng của Hàn Mặc thôi còn bên ngoài khuôn mặt
lúc nào cũng làm bộ mặt lạnh ngồi xuống ghế uống trà đợi Vân nhi và Song nhi về rồi thực hiện tiếp quan trọng là sao hai người này biết nàng
không ở trong phủ mà sai người ám sát nàng còn biết nàng đi với Lãnh
Băng nữa. Phải đi đều tra mới được.
"Nếu ngươi muốn ở lại xem kịch như vậy thì ngươi làm việc này cho ta xem như trả tiền xem kịch đi"
Hàn Mặc nói xong cũng thầm niệm chú lôi ra chiếc ipad trong chiếc nhẫn ra
tất nhiên là lợi dụng khăn trải bàn để che dấu tầm mắt của Lãnh Băng
rồi. CHuyện chiếc nhẫn đương nhiên phải dấu hắn rồi.