Ngay tại lúc mà bát Đế chuẩn bị tiến vào trong làn sương mù, bỗng nhiên cả bầu trời trở nên rực sáng.
Tụ Tinh Vũ! Ngày mà cả ngàn năm mới xuất hiện một lần. Vào ngày đấy, hàng
ngàn ngôi sao trên tinh không đều sẽ tụ họp tại vị trí chính giữa của
hai quốc gia, Đại Càn Quốc cùng Đại Khôn quốc, kết thành một thiên địa
dị tượng, nhật nguyệt đồng huy.
Hàng ngàn năm trôi qua, không một
lần nào xuất hiện sai lệch, chính là Tụ Tinh Vũ. Hàng ngàn ngôi sao lấp
lánh phía trên Thương khung, nhìn tựa như một cơn mưa chực rơi xuống mặt đất, tạo nên một cảnh tượng tràn đầy mỹ lệ.
Song phương đều chỉ ngước lên nhìn một chút, rồi nhanh chóng quay đầu về phía công việc chính, hướng về phía làn sương mù.
Đột nhiên!
Từng đợt ánh quang liên tiếp xuất hiện tại chân trời, nhanh chóng bao phủ
khắp cả Đại Khôn quốc cùng Đại Càn quốc. Nó liên tục nối liền từ đại địa dẫn tới thương khung, tựa như cực quang đồng dạng, từng làn quang mang
xuyên phá cửu thiên, nhanh chóng ôm trọn tất cả, tạo nên một vòm trời
tràn ngập ánh sao.
Từng đợt tinh thần tại tinh không như có một sự ăn ý, năng lượng nhanh chóng toả ra thành các sợi tơ trong suốt như
nước, bất quá lại tựa như những tia ánh sáng vỡ ra, phân ra làm muôn màu huyền quang.
Toàn bộ Đấu Thiên đại lục và Hồn Ảnh đại lục người
trên mặt nhanh chóng tối sầm lại, vì tuy những hình tượng này thoạt nhìn tựa như thiên địa ân trạch, cảnh quan hùng vĩ khó có thể miêu tả bằng
lời, nhưng thực chất lại hình thành một trận pháp, bao bọc hết cả nhị
quốc.
Ngay tại lúc này, bỗng nhiên có một tiếng hét thảm thiết làm tất cả mọi người giật mình, quay sang thì thấy U Lãnh Tuyệt đang lộ một vẻ mặt cười lạnh, tay phải thì đã đâm xuyên người của một tên Hồn Đế
bên cạnh, nhanh chóng chấn tan cả linh hồn hắn.Chính là Trung Thiên Hồn
Đế, giờ đây cả người đều đang buông thõng, nét kinh hoàng trên mặt vẫn
còn chưa tan, còn bao trùm cả sợ hãi, vặn vẹo, nghi hoặc.
“U Lãnh
Tuyệt! Ngươi - ngươi...?” Phong Vũ Hồn Đế không thể tin vào mắt mình.
Chuyện gì đang xảy ra? Chẳng lẽ U Lãnh Tuyệt là người do Đấu Thiên đại
lục cài vào sao?
Bất tri gất giác, hắn quay sang phía tất cả
cường giả bên Đấu Thiên đại lục, lại ngạc nhiên khi thấy tất cả cũng đều đang lộ vẻ mộng bức. Phong Vũ Hồn Đế không khỏi thấy kì lạ, xem ra
chính bọn hắn cũng không biết a, vậy U Lãnh Tuyệt tại sao lại làm vậy?
Rất may cho hắn, Giang Thập Nhất đã thay thế hắn xử lý nghi hoặc:
“U Lãnh Tuyệt? Ngươi tu luyện bị tẩu hoả nhập ma hay sao mà lại bắt đầu đánh người mình?”
U Minh Hồn Đế nghe vậy mới thở ra một câu:
“Người mình? Ta chưa bao giờ coi bọn chúng là đồng bọn cả, thậm chí là cùng đại lục cũng không phải.”
“Ý ngươi là...” Giác Luyện Hồn Đế giật mình.
Ngay lúc đó, một đợt quang mang từ trên tinh không lao xuống, hạ đúng vào
người của hắn, gọt rửa đi toàn bộ hắc khí xung quanh, lộ ra một màu xanh lục thăm thẳm.
Chỉ thấy khí thế của U Lãnh Tuyệt không hề có giấu hiệu suy giảm, ngược lại liên tục tăng lên, thanh sắc quanh mang bao
phủ xung quang người ngày càng xán lạn, chiếu sáng cả cửu trọng thiên,
tựa như tnh thần tại thương khung,, trân thân càng triển lộ một vỗ hùng
hồn mà âm nhu năng lượng, liên kết với nhau, xoay xung quanh hắn.
Nhìn thấy cảnh tượng này, người già nhất trong tất cả Đế Cấp tại đây chính
là Thái Thượng trưởng lão của Đan Tông, nét mặt lộ rõ vẻ kinh nghi bất
định. Hắn gằn giọng, tựa như không chắc chắn, mà lại không chấp nhận phủ nhận:
“Tinh Quang đại lục người?”
Nghe thấy thế, nguyên bản trên khuôn mặt cao ngạo lạnh lùng của U Lãnh Tuyệt không lộ ra chút nào ngoài ý muốn, chỉ nhếch miệng cười đáp lại:
“Quả không hổ danh Thái Thượng trưởng lão của Đan Tông, học rộng tài cao, chỉ liếc mắt cũng đã nhận ra thân phận của bản toạ.”
“Không dám nhận cái danh xưng học rộng tài cao này, trong lịch sử mà ta đã
biết, đám người duy nhất đã từng tiến vào Đấu Thiên đại lục mà có thể
hấp thu được năng lượng tinh thần chỉ có Tinh Quang đại lục mà thôi, suy đoán cũng là một điều dễ hiểu.”
Nói đến đây, Đan tông Thái Thượng trưởng lão nhìn về phía U Lãnh Tuyệt, hơi híp híp mắt lại:
“Tuy rằng ngươi đã đạt tới cấp bậc Tinh Đế bát tinh, nhìn trông thì rất đáng gờm, nhưng ta không nghĩ rằng ngươi cho rằng một mình ngươi có thể ngăn cản được hết chúng ta cơ chứ?”
Tinh Quang đại lục chính là đối
thủ cũ đã từng có mưu đồ xâm chiếm Đấu Thiên đại lục, sau đó mới bị đánh bại. Tinh Quang đại lục phương thức tu luyện chủ yếu chính là nhờ vào
chư thiên tinh thần, hấp thu năng lượng biến thành của chính mình. Tất
nhiên là cả buổi sáng lẫn tối.
Tinh Quang đại lục cảnh giới phân
chia cũng giống như của Đấu Thiên đại lục cùng Hồn Ảnh đại lục, từ Tinh
khí, Tinh giả đến Tinh Đế, mỗi cấp cũng lại chia làm cửu tinh.
U Lãnh Tuyệt nghe vậy hơi gật nhẹ đầu, cười nói:
“Tất nhiên là ta không có cuồng vọng tới mức như vậy, chỉ cần có mỗi một cái gia hoả Long Chính kia là đủ rồi, bất quá đúng như ngươi nói, ta không
chỉ có một mình.”
Nói xong, từ bên ngoài kết giới đi vào hơn 14
thân ảnh, tất cả đều đeo mặt nạ, trong đó làm người kinh hãi chính là
không có một ai có khí tức thấp hơn Tinh Đế ngũ tinh.
Thấy cảnh tượng này, tất cả Đế cấp của Hồn Ảnh đại lục cùng Đấu Thiên đại lục sắc mặt đều không tốt nhìn.
“Bất quá...” Giọng nói ông dần trầm xuống, khuôn mặt hiển lộ vẻ lăng lệ, ánh mắt lấp loé nét tàn nhẫn:” Ngươi cũng không nghĩ thế là đủ rồi đúng
không?”
Nói đến đấy, bầu không khí ngay lập tức ngưng trọng lại,
tựa như đông cứng đồng dạng. Cục diện tam phương vô cùng căng thẳng, ai
cũng không định động thủ trước.
Bất chợt, Hồn Đế U Lãnh Tuyệt, không, giờ phải gọi là U Minh Tinh Đế cao giọng nói ra:
“Cục diện hôm nay chúng ta chỉ nhằm vào Đấu Thiên đại lục, kẻ không liên quan có thể đi.”
Hiển nhiên hắn đương nhiên là cũng sẽ không chọn liên minh cùng Hồn Ảnh đại
lục, dù sao hắn cũng đã giết một Hồn đế rồi, ân oán này đủ để không
thành lập liên minh được, hắn cũng không muốn tự rước nhục vào thân nên
chỉ yêu cầu bên Hồn Ảnh đại lục bỏ đi.
Nghe đến như vậy, bên Đấu
Thiên đại lục không khí có dấu hiệu trầm xuống, dù sao đỉnh cấp chiến
lực của Đấu Thiên đại lục tuy có thể chống lại Tinh Quang đại lục, bất
quá tổng chiến lực thua kém hơn nhiều, dù sao Tinh Đế yếu nhất bên kia
chính là ngũ tinh, mà cả bên Đấu Thiên đại lục cùng Hồn Ảnh đại lục vẫn
còn tồn tại nhất tinh cùng nhị tinh, đây chính là chênh lệch.
Bên
Hồn Ảnh đại lục nghe đến lời này lại là không đồng dạng.Rất rõ ràng, lời này thể hiện rằng là bọn hắn chỉ nhằm vào Đấu Thiên đại lục, Hồn Ảnh
đại lục có thể không tham gia. Điều này khiến cho rất nhiều vị Hồn Đế
cùng Hồn Thánh lục đục muốn động, không muốn tham gia vào bãi nước đục
này, vì dù sao bên kia cũng có hơn 10 vị Đế cảnh cường giả, thậm chí tất cả đều từ ngũ tinh trở lên.
Bất quá không phải ai cũng dễ bị lừa bởi mấy lời như này, chỉ thấy Giác Luyện Hồn Đế nghe vậy cười lạnh, nói:
“Hừ! Ngươi nghĩ lời của ngươi là đáng tin sao? Nếu chúng ta rút khỏi đây thì các ngươi sẽ có càng nhiều cơ hội chiếm được Tiên Khí. Coi như các
ngươi đúng là có ý định đấy thật thì tại sao lại phải chém giết một Hồn
Đế, hơn thế còn lại tự giả mạo làm người của Hồn Ảnh đại lục chúng ta,
ai biết ngươi có mục đích gì, định xưng bá cả 2 đại lục sao?”
Nghe đến vậy, toàn bộ Hồn giả của Hồn Ảnh đại lục nhanh chóng ổn định lại, ánh mắt hướng về U Minh Tinh Đế lộ vẻ bất thiện.
“Hừ, cho thể diện mà không cần, ta đương nhiên sẽ không nể tình nghĩa bao
năm nữa. Được, đã như các ngươi muốn, thì tất cả đều lưu lại đi.”
Ngay lập tức, chỉ thấy U Minh Tinh Đế phất tay lên, cả toàn bộ Tinh Đế cường giả nhanh chóng hướng về Đấu Đế cùng Hồn Đế triển khai tuyệt kỹ.
Phong Vũ Hồn Đế cũng không lộ ra yếu thế, một thân tu vi Hồn Đế bát tinh
nhanh chóng hiển lộ, không gian xung quanh cũng nứt toác ra, chỉ thấy
từng đợt cuồng phong bao phủ lấy hắn, nhanh chóng cuốn lấy một tên Tinh
Đế lao vào đánh đập.
Lúc này cả tam phương đều không giữ lại chút nào cả, nhanh chóng lâm vào hỗn chiến.