Cũng không để nàng suy đoán nhiều, Lưu Chính Minh chỉ lẳng lặng nói:
“Tất cả cho ngươi.”
Nghe vậy Càn Minh Nguyệt cũng hơi có chút ngoài ý muốn, dù sao trong suy
nghĩ của nàng tuy gia hoả này luôn đối xử cũng tính là tốt với nàng, thế nhưng tự nhiên cho nàng một số lớn như vậy làm gì?
Nhìn ra Càn Minh Nguyệt khó hiểu, Lưu Chính Minh cũng không lấp lửng nữa, hắn chỉ ra:
“Tất cả dược liệu cho ngươi, với việc rằng là trong thời gian 1 tháng sắp
tới ngươi ít nhất cần đạt tới được Luyện đan sư tam tinh. Ta tin tưởng
với Phần Không đại thánh truyền thừa cùng với số lượng dược liệu ở đây
là hoàn toàn đủ để ngươi tấn thăng lên tam tinh rồi.”
“Tấn thăng tam tinh Luyện đan sư? Không phải không được thế nhưng là..” Càn Minh Nguyệt hơi lộ ra thần sắc e ngại.
“Thế nào? Không đủ? Hay là nói... sợ?” Lưu Chính Minh nghe vậy thì hơi cười đểu.
“Không phải ta sợ, mà là độ khống chế của linh hồn có vẻ chưa đủ..”
“Luyện đan sư.
Một trong các nghề được coi trọng nhất không chỉ tại Đấu Thiên đại lục mà còn ở vô số các vị diện khác nữa.
Lý do đơn giản: tu luyện giả tu luyện vì cái gì? Vì trường sinh? Một viên
đan dược ra lò, thế là ngươi sống được thêm cả vạn năm.
Vì báo huyết hải thâm thù? Một viên đan dược tăng chiến lực, một viên tăng cảnh giới, thế là mọi việc đều sẽ ổn thoả.
Trẻ mãi không già? Ăn một viên Trú nhan đan hoặc là Định nhan đan xịn vào,
đảm bảo ngươi sở hữu một làn da mãi mãi trẻ đẹp khiến giới thanh niên
hâm mộ không ngớt.
Ngươi bị thương? Ngươi bị bệnh? Không vấn đề,
một viên đan dược đủ giải quyết hết. Vẫn chưa khỏi? Tiếp một viên nữa,
đến khi nào hết bệnh thì thôi.
Cái gì? Ngươi nói đan dược khiến
căn cơ ngươi không vững, ý chí ngươi không thuần? Không phải là đan dược không xử lý được, mà chỉ đơn giản là ngươi dùng không đúng loại. Nghe
nói qua Siêu thoát đan chưa?
Tóm lại vô số lý do, gần như không gì đan dược không giải quyết được, điều này càng khiến cho luyện đan trở
thành một trong các nghề được tôn trọng nhất, cũng như được ưa thích
nhất. Nhưng cũng còn một lý do khác, đó chính là luyện đan sư cũng cần
đến thiên phú nhất định.
Đầu tiên, chúng ta phải hiểu được thế nào là luyện đan. Luyện đan chính là một loại thao tác nơi mà chúng ta xử
lý các tinh hoa của dược liệu, khiến cho chúng kết hợp với nhau để tạo
nên một kết quả mà chúng ta mong muốn.
Trong quá trình này, chúng ta càn chú ý các vấn đề sau: dược liệu, đan hoả, đỉnh luyện.
Về vấn đề dược liệu, chúng ta cần phải có một mức độ khống chế cùng với kiến thức đủ sâu rộng thì đan dược mới có thể có hiệu quả như chúng ta
mong muốn. Cái này liên quan rất nhiều đến kinh nghiệm.
Về vấn đề
đan hoả, đây chính là một trong các chỗ khảo nghiệm thiên phú của người
luyện đan. Đan hoả luôn phải khống chế ở mức độ tốt nhất, khiến cho
nhiệt độ đầy đủ tại các giai đoạn khác nhau mà không hề khiến cho dược
lực thoát mất. Đây chính là khâu quyết định chất lượng cùng hiệu suất
của sản phẩm
Cuối cùng và không kém phần quan trọng, đó chính là
đan đỉnh. Đây chính là nơi mà chúng ta tiến hành luyện đan. Đan đỉnh
thường có những yêu cầu riêng biệt đối với từng loại đan dược, nhưng
điều quan trọng nhất chính là phải đủ vững chắc để chịu được đan hoả
cùng với dược lực.
Có thể hiểu như rằng là luyện đan cũng như là
nấu ăn. Ngươi muốn nấu một món ăn tốt, cần phải có nguyên liệu ( dược
liệu), môi trường ( đan hoả), dụng cụ (đan đỉnh). Chính kinh nghiệm của
ngươi sẽ cho ngươi biết rằng là nếu cho hai nguyên liệu vào với nhau sẽ
tạo ra cái gì, cũng chính là kinh nghiệm cùng với trực giác và khả năng
quan sát của ngươi sẽ quyết định nhiệt độ, và các dụng cụ được ngươi
dùng cũng đều phải đạt được chất lượng tiêu chuẩn.
Để tổng kết
lại, tuy luyện đan là một quá trình chỉ cần thoả mãn đầy đủ các yếu tốt
trên là đã đủ để đan thành, nhưng thiên phú vẫn chiếm một phần trọng
yếu, tựa như có những người có thể nấu nên các món ăn tuyệt hảo, còn có
một đám chuyên chỉ biết đốt nhà ( cái đám không biết không chế đan hoả). Đây cũng là vấn đề chính về thiên phú.
Đây chính là một vấn đề
liên quan rất lớn đến các thuộc tính sau đây: tinh thần lực cùng linh
hồn lực. Thông thường hai lĩnh vực này thường hay đi chung với nhau,
nhưng trên thực tế nó lại có các khác biệt nhất định.
Tinh thần
lực cho phép ta có thể ‘ thấy’ rõ một vật. Tinh thần lực càng mạnh thì
khả năng ta nhìn được sẽ được cải thiện, như nhìn được bé hơn hay xa
hơn...
Linh hồn lực lại khác biệt. Nó cho ta khả năng cảm nhận.
Điều này có thể nói rằng là người nào có linh hồn lực càng mạnh, thì độ
khống chế càng cao, đây chính là một trong điều cần thiết cơ bản nhất
của luyện đan: không chế dược liệu, khống chế đan hoả, cảm nhận dược
lực. Tất cả đều là những lý do linh hồn lực chính là một trong những
điều cốt lõi nhất của một luyện đan sư, đặt trên cả tinh thần lực.
Linh hồn lực kì thực ra thường chính là do ảnh hưởng từ Tiên thiên, vậy nên
chúng ta hay gọi nó là thiên phú. Pháp môn dùng để tu hành linh hồn lực
thường rất ít, và cũng rất khó khăn để luyện thành. Một tu luyện giả nếu không có pháp môn tu luyện linh hồn, thì cách duy nhất chính là tăng
cường cấp bậc sinh mệnh lên. Linh hồn cũng sẽ vì đó mà có nhưng đột phá
nhất định.
Một lưu ý nhỏ trong việc luyện đan. Đan thành không
nhất thiết là phải là hình tròn vo, hay sáng rực các kiểu. Ngoài nghề
xem nào nhiệt, trong nghề xem kĩ thuật. Về căn bản là thành phẩm chỉ cần có đủ dược lực cùng hiệu quả là đạt được rồi, không quan trọng hình
dáng hay mùi vị. Đúng thật là một viên đan dược tròn vo trông sẽ bắt mắt hơn, nhưng ngươi cũng có thể đem nó chế thành cháo, thành canh... tất
cả đều được, chỉ cần nó có hiệu quả.
Tương tự như vậy với đan
đỉnh. Chỉ cần đan đỉnh có thể chịu được đan hoả cùng với dược lực thì kể cả ngươi dùng lò vi ba luyện đan cũng được.
Sau đây thế là kết
thúc phần giới thiệu về luyện đan sư của bản hệ thống, mong quý vị ủng
hộ.” Thân ảnh hệ thống đang không ngừng nhấp nháy, tay giơ lên thể hiện
rõ tư thế chào.
...
Lưu Chính Kinh giờ phút này đang tại
trong không gian hệ thống, trạng thái cực độ mộng bức. Vừa mới lúc nãy
Càn Minh Nguyệt có nói rằng là linh hồn của nàng có vẻ vẫn chưa đủ, Lưu
Chính Minh mới quyết định đi xin ý kiến của hệ thống, nào ngờ lại bị nó
tặng ngay một bài vỡ lòng về luyện đan sư.
Tâm tình của hắn đang
cực độ bạo tạc. Cái khỉ gì?! Luyện đan dùng lò vi sóng và chảo rán, thậm chí còn làm canh được? Hơn thế nữa, liệu ngươi có cần phải làm giống
như quảng cáo thế không hả?
Ấy thế mà hắn còn không có lý do để
cãi lại được. Đây mới chính là hắn sụp đổ nguyên nhân chính, khiến cho
hắn trực tiếp tự bế trong vài phút. Quả là lật đổ tam quan mà.
Rất nhanh, Lưu Chính Minh nhanh chóng ổn định lại tâm tình. Vì sai lệch
thời gian nên việc Lưu Chính Minh trải qua một bài học vỡ lòng thì bên
ngoài mớ trải qua chưa tới một giây.
Hắn nhanh chóng cùng Càn Minh Nguyệt giảng giải y nguyên lại những gì hệ thống vừa nói, đồng thời
cũng giải thích rằng đây chính là cách lý giải của đại đa số thế giới
trong vũ trụ, điều này ngay lập tức khiến cho Càn Minh Nguyệt gặp một
cảm giác thế giới quan bị phá huỷ.
Tuy nàng không biết lò vi sóng là cái quỷ gì nhưng cháo với canh nàng đều biết. Để rồi từ này về sau
mỗi lần nghĩ đến luyện đan là nàng trong đầu lại không tự chủ được liên
tưởng đến hình ảnh nấu cháo, điều này cũng làm nàng tương đương sụp đổ.
Ân, thậm chí còn tệ hơn cả Lưu Chính Minh.
Crắc.
Tượng đài Luyện đan sư trong lòng hai ngươi bọn họ vỡ thành từng mảnh, thay vào đó là bát cháo hành lại lên ngôi....
Bỏ mặc hai kẻ đang lâm vào tự bế, quay trở lại Tương Liên Thành.
Tại đại sảnh phủ thành chủ,
“Hàn mỗ vô cùng cảm kích các vị bằng hữu tại Đan tông đã đến cứu viện. Ta
xin thay mặt cho toàn thể con dân của Tương Liên Thành hướng Đan tông
dâng lên lời cảm tạ. Nếu không có mọi người đến tiếp việc thì Tương Liên thành đã rơi vào tay bọn chúng rồi.”
Nói chuyện đang là một vị
trung niên có dáng người cao gầy, trên mặt râu che gần hết cả nửa khuôn
mặt. Đây chính là Hàn Vũ Nguyên, thành chủ Tương Liên thành. Trên người
hắn bàng bạc một luồng khí thế như có như không y nguyên, cảnh giới vững chắc tại Đấu Tông cảnh bát tinh.
“Hàn thành chủ không cần khách khí. Dù sao chống lại Hồn Ảnh đại lục đều là bổn phận của chúng ta.”
Đang nói chuyện chính là một trong số các vị ngoại môn trưởng lão của Đan
tông. Lần này Đan tông cắt cử người đến gồm có 4 người, toàn bộ đều là
Đấu Tông cửu tinh, thậm chí còn có người đã đạt được ngưỡng cửa Đấu Tôn
rồi.
Về phần Đan tông tại sao lại phát hiện ra chỗ này, đơn giản đều là do Lưu Chính Minh một tay đạo diễn.
Kế hoạch của Lưu Chính Minh kì thực vô cùng đơn giản. Ngay khi mà hắn vừa
mới phát hiện ra được là Lệ gia chính là phụ thuộc của Hồn Ảnh đại lục,
ngay tại trước khi bước vào Phần Không di tích thì hắn đã quyết định để
lại phân thân bên ngoài nhằm đi thông cáo Tiền Quản lý để cầu viện Đan
Tông.
Lưu Chính Minh tin chắc là nếu như Lệ gia cùng Hồn Ảnh đại
lục muốn xử lý và không chế cả Tương Liên thành, không những cần có
chiến lực trung cấp đủ đông đảo mà chiến lực đỉnh cấp nhất quyết là sẽ
phải mạnh hơn so với cả Hàn thành chủ, vậy chắc chắn là sẽ phải có từ
hai vị Hồn Tông trở lên, thậm chí có thể xuất hiện được cả Hồn Tôn.
Nên là khi hắn thông báo tin này cho Tiền quản lý, hắn đương nhiên chắc
chắn rằng là Đan tông sẽ không bỏ mặc vụ này. Dù sao thì một tên Tông
cấp cũng không phải là điều bình thường.
Đấu Thiên đại lục có bao nhiêu Tông cấp? Chắc cũng tầm vài vạn. Nhưng Tông cấp cũng hoàn toàn
biểu lộ rằng là ngươi đã chính thức bước vào mặt trên của tầng thứ cường giả của Đấu Thiên đại lục, vì đơn giả là Tông cấp tự thân đã tượng
trưng cho một thế lực tam lưu rồi, càng không cần phải nói có thể từ đám này biết được thêm càng nhiều điều.
Đương nhiên là để tăng cường
lòng tin cậy hắn đã để phân thân đi ăn trộm Hồn Ảnh lưu tinh đan, trong
khi đó sắp xếp một số khác canh chừng, các phân thân ở giữa đều có khả
năng trao đổi để quyết định sách lược tốt nhất. Dù sao mỗ một phân thân
cả về suy nghĩ và tính cách đều giống với Lưu Chính Minh, nên hắn đương
nhiên sẽ không lo mình thất bại.
Nhờ vào Hỗn Chân Công, tất cả đều đã hoàn thành vô cùng dễ dàng. Tất cả những việc còn lại là hắn chỉ cần vung nồi cho người khác, đồng thời xoá bỏ hành tung của mình là được,
thế nên mới có cái màn kịch như vậy. Dù sao đúng như hắn nói, trong
trạng thái hiện tại, điệu thấp làm người vẫn là thượng sách.