Trước những câu hỏi về quá khứ của mình từ cánh phóng viên, Miya chỉ
cười nhạt: "Những kinh nghiệm trên con đường theo đuổi ước mơ đều rất
lớn, chỉ có những người liều mạng bò dậy từ dưới đáy vực lên, mới đặc
biệt hiểu được thế nào là chân trọng."
Một nữ nhân như vậy,
giống như mặt trời tỏa sáng đến chói mắt, lúc rơi vào bước đường cùng
phóng một tia sét kéo tất cả lên bờ, bóng người đứng trên sân khấu rộng
lớn mang hi vọng cho vô số người. Đếm không hết những đêm khuya yên
tĩnh, Khâu Anh lắng nghe tiếng ca ấm áp của cô ấy, ngắm nhìn nụ cười xán lạn trên môi cô ấy, dũng khí không ngừng cuồn cuộn xông thẳng lên đầu,
phảng phất có thể chữa trị tất cả vết thương của mình.
Có thì chính vì như vậy, Quý Hướng Không mới trở thành fan cuồng chết đi sống lại của cô ấy.
TV đang phát bài hát solo của Miya Firework "Phía ngoài bầu trời", nghe
nói bài hát này là Miya viết cho nam sinh mình thích năm 17 tuổi, Khâu
Anh rất thích bài này.
Cô một bên nhìn MV, một bên nhẹ nhàng ngâm nga theo giai điệu.
"Chưa từng vạch trần cũng không sao, im lặng yên tĩnh cũng không sao, dưới
ánh chiều tà anh dịu dàng nắm tay em, căng thẳng đến mức rơm rớm mồ hôi, đôi mắt cười cong lên, gò má ửng hồng, thậm chí bầu không khí cũng bồng bềnh một chút bụi trần, mang theo vị mặn của gió biển, rõ ràng mãnh
liệt nói -
Anh cũng yêu em."
Trong video, Miya như là
nhìn thấu hồng trần, phóng tầm mắt vượt quả cả ngăn ống kính, ánh mắt mơ màng mà sâu sắc, đó là chứ mà Khâu Anh không bắt chước được, là ánh mắt đối với người mình yêu.
Khâu Anh đột nhiên nhớ tới ngày đó ở
nhà cùng Quý Hướng Không lúc đang nói chuyện về ca khúc này, anh ngồi
sau cô, nở một nụ cười cô đơn.
- Nếu như Miya thực sự thừa nhận đó chính là bài hát tặng cho mối tình đầu của mình, vậy các fan cuồng
như anh không phải sẽ khóc thét sao?
- Tôi sẽ không thế đâu, bất luận cô ấy có ở phương trời nào, ở bên ai, chỉ cần đó là nơi trái tim
cô ấy hướng tới, là vị trí mà bản thân cô ấy hướng về, tôi nhất định sẽ
chúc phúc cho cô ấy.
Chẳng biết vì sao, trong đầu Khâu Anh hoang đường suy đoán, một ký ức nào đó bỗng như một thước phim cực kỳ rõ
ràng, quay chầm chậm trong đầu cô.
"Phía ngoài bầu trời" là đĩa đơn phát hành giới hạn, không quảng bá, vừa ra thị trường mấy ngày liền dừng tái bản, cô tình cờ nhận được CD từ một fan của Firework.
Khâu Anh đứng dậy ngước lên giá sách, tìm đĩa CD màu xanh lam kia, cảm giác
lạnh lẽo bắt đầu chạy dọc sống lưng kéo lên tận đại não cô.
Đằng sau cuốn album có một câu văn -
"Gió*mùa hướng* về phía đại dương, phía ngoài* bầu trời."
(chữ gió trong 'gió mùa' là Quý, hướng trong "Hướng về" là Hướng, ngoài trong "bên ngoài" là Không)
Trong phút chốc, cô phảng phất có thể nghe thấy tiếng bánh răng cửa chậm rãi chuyển động trong bóng tối.
"Em không nghe nhầm! Anh ký với Quý Hướng Không một cái công văn!"
Khớp tay Kỳ Việt tàn nhẫn cong lên, Kiều Hinh trong nhà đi tới đi lui.
Lúc trước lấy danh nghĩ Bùi Hy, độ hot Kiều HInh càng ngày càng tăng,
chuyện cùng Kỳ Việt cũng đang trong tháng ngày phát triển thuận buồm
xuôi gió. Kỳ Việt tuy tính khí nóng máu, nhưng đầu óc khá đơn giản, cô
càng lạt mềm buộc chặt, lúc lạnh lúc nóng, hắn liền đối với cô càng muốn ngừng mà không được, khăng khăng một mực bảo vệ. Trong kỳ nghỉ Kỳ Việt
hở chút là lại chạy đến nhà Kiều Hinh, mấy phút trước họ còn tình hình
chiến đội, Kiều Hinh vừa nói mấy câu đã làm lòng Kỳ Việt căm tức.
"Nhưng anh là người từng dành được quán quân thế giới, hắn ta là ai cơ chứ?
Một cái tang gia chó má bị Legend đá đi! Giải đấu mùa xuân sắp bắt đầu
rồi, không chừng Thư Văn sẽ nâng hắn lên làm Tân đội trưởng của bọn anh
mất thôi."
Hắn nhíu mày đến muốn rách cả mí mắt, toàn thân run
lên: "Khán giả đều nói nhân tố gánh team trong VPG là tổ hợp Song Nguyệt anh với Poker mà! CEO Thư Văn có thể không thấy, anh vì chị ấy mà bán
màng ở đây nhiều năm như vậy, cô một bước tìm Bùi Hy làm nhân tố gánh
team, một khối u ác tính căn bản không hề biết phối hợp cùng đồng đội,
thắng là công hắn, thua vì chúng tôi." Kỳ Việt hít sâu một hơi, "Thực
lực Bùi Hy rất mạnh, lại là em họ của cực đội trưởng Summer, tôi đồng ý! Nhưng Quý Hướng Không dựa vào cái gì chứ?"
Kiều Hinh ngồi cạnh
hắn trên ghế sô pha: "Đừng nóng mà, tất cả mọi người đều biết rõ, giải
đấu mùa thu anh chính là anh hùng của VPG, trạng thái thức tỉnh, mỗi
trận đều gánh toàn team chiến thắng."
Kỳ Việt ngực đập kịch
liệt, trong đầu hiện lên cảnh sau trận đấu Quý Hướng Không trước mặt
toàn đội vạch ra các chi tiết nhỏ hắn không tuân thủ, lần lượt dừng
video lại giải thích tình hình cho hắn. Kỳ Việt tính khí vốn đã nóng
nảy, lúc đó bàn tay đầy lực đập mạnh lên bàn, lạnh lùng nói: "Này, thao
tác của cậu còn là thứ bỏ đi, mặt mũi đâu ra mà khuyên bảo tôi?!"
"Tôi nói, là bởi vì cảm nhận được thiên phú của cậu, cậu hoàn toàn có thể
làm được, cái này không khó, chỉ là dần hình thành một thói quen." Quý
Hướng Không môi khẽ mím, sau đó rât nhanh liền khôi phục lại trạng thái
nghiêng người cười hiền, "Nếu tôi có được cái tốc độ nhanh ấy của cậu,
tôi sẽ làm thế."
Thái đọ của anh vô cùng đúng mực, nội tâm Kỳ Việt không chỗ phát tiết, đành ngậm ngùi cho qua.
Không chỉ có vậy, Quý Hướng Không lúc ở khu huấn luyện còn bắt họ luyện cái
anh hùng không phải sở trường của mình, có lần trong lúc huấn luyện, Kỳ
Việt thua liên tiếp năm ván, tức giận đến liên tục đập bàn phím: "Skill
mạnh nhất của để chiến thắng là ảo giác với tốc biến, Legend, Newland
bọn họ đều đang liều mạng luyện tập, cậu để chúng tôi học những tướng có tỉ lệ thắng thấp li ti này là muốn dìm chết sao?" Trán hắn nổi gân
xanh, tàn nhẫn trừng mắt nhìn về phía Quý Hướng Không, "Tôi chỉ chơi
tướng có khả năng carry, không chơi cái loại hèn mọn nham hiểm kiểu
này!"
"Người bình thường sẽ thảo luận lựa chọn tướng yêu thích,
nhưng chúng ta là tuyển thủ chuyên nghiệp." Quý Hướng Không cười đùa,
thái độ cực kỳ kiên trì, "Tướng chơi được càng nhiều, sẽ càng có nhiều
ưu thế trong việc lựa chọn đội hình chiến đấu. Nếu như cứ tiếp tục học
theo người khác, vậy thì vĩnh viễn chỉ có thể đứng sau họ thôi."
Nhớ lại lúc đó, bất luận Kỳ Việt có đưa ra lời lẽ cay độc thế nào, Quý
Hướng Không đều chưa từng oán giận, lúc nói chuyện mắt còn cười híp lại, như nắm đấm chọc phải đống cát, cũng khiến đối phương đuối lý. Kỳ Việt
càng nghĩ càng giận, lông mày chăm chú nhíu chặt: "Cái tên tay tàn kia
cả ngày nói cái gì mà 'Các cậu phải nỗ lực học tập nâng cao, lúc thi đấu chuyện gì cũng phải suy nghĩ, không phải cứ đánh theo quán tính là
được', hắn farm còn không xong, nghĩ mình là ai chứ? Bọn anh từng vô
địch thế giớ, trong trận chung kết cũng không rảnh rỗi làm mấy chuyện
lung ta lung tung thế, vậy mà vẫn thắng đấy thôi!"
Bốn đội viên
lúc trước của VPG bị danh tiếng của Bùi Hy đè nát, kìm nén một hơi, sau
đó Thư Văn laị bắt bọn họ nghe theo chỉ huy của QUý Hướng Không, bọn họ
không thể không đồng ý. Bây giờ cầm giải guán quân nội địa, đối mặt với
những người hâm mộ ùn ùn kéo đến tâng bốc, lòng hư vinh của bọn họ tự
nhiên cấp tốc tăng lên bất ngờ.
"Quan hệ giữa Quý Hướng Không
với CEO chỗ các anh, anh cũng không phải không biết, nữ nhân như Thư Văn 30 tuổi rồi còn chưa kết hôn, chắc khát kháo lắm" Kiều Hinh ngồi trên
đùi Kỳ Việt, cúi đầu oan ức cuốn đuôi tóc mình, "Ôi, những người đàng
hoàng nỗ lực giống như chúng ta, còn không bằng người ta cao cấp giữ mối quan hệ. Quý Hướng Không tìm được lỗi của anh, rồi trước mặt mọi người
che mắng làm nhục anh, đem địa vị trong đội của anh đặt thấp đến như
vậy."
Cô mặc một chiếc áo lộ vai, đường cong lộ rõ, cuống họng Kỳ Việt căng thẳng, ánh mặt tiến sâu vào cổ áo đang mở thấp của cô.
"Em cũng không yên ổn, lúc trên đài bình luận bị Khâu Anh chèn ép, nam bình luận viên thấy cô ta tựa như đang cầu hôn vậy, không cho mình cơ hội
thể hiện nafp. Lúc trước Du Tinh chê cô ta chơi game kém nên thanh lý
hợp đồng, cô ta liền một đường chạy qua "Con báo" hồ hởi làm lại từ đâu, bản lĩnh cũng lớn thật đấy."
Kỳ Việt thay lòng đổi dạ, vuốt ve lưng Kiều Hinh: "Cô ta tại sao lại ngồi được trên ghế bình luận vậy?"
"Ôm đùi, ngủ cùng, thủ đoạn của cô ta rất nhiều. Cái tên Quý Hướng Không
kia bây giờ đều bị cô ta nắm trong tầm tay, vì cô ta mà đi theo làm tùy
tùng, Khâu Anh có thể có được như ngày hôm nay, cơ bản là dựa vào hắn
ta." Đáy mắt kiều Hinh hiện lên một tia giận dỗi, nhưng chợt lóe lên,
"Hồi đó lúc tổ chức giải đấu mùa thu, tôi tận mắt chứng kiến, buổi tối
hôm đó hắn bước từ phòng Khâu Anh ra."
"Chẳng trách tên khốn này buổi tối không biết có chuyện gì biến mất lâu như vậy, hóa ra là đi tán gái hả!" Kỳ Việt khinh thường hừ lạnh, "Nếu như cuối cùng không dành
được quán quân, người bị chửi đầu tiên chính là hắn!"
Kiều Hinh ôm cổ Kỳ Việt, bờ môi ghé sát lỗ tay hắn: "Vâng, em không giống Khâu Anh, em yêu anh thật lòng."
Kỳ Việt từ bướng bỉnh, giữa hai hàng lông mày lập tức hiện ra một tia nhu mì.
Hai người ôm hôn ngã vào ghế sô pha, Kiều Hinh đột nhiên tránh ra khỏi lồng ngực của Kỳ Việt, không để cho hắn có cơ hội làm càn lần thứ hai liền
đưa tay chặn họng, giọng nhỏ nhẹ nói: "Chờ đến ngày Quý Hướng Không bò
lên đầu anh, không bằng nghĩ cách mau chóng đá hắn đi, để mình trở thành đội trưởng."
Kỳ nghỉ của Quý Hướng Không vừa bắt đầu, Khâu Anh
lập tức trực tiếp gọi điện đến hẹn giờ, kết thúc công việc chín giờ sẽ
đứng chờ ở cửa nhà anh. Quý Hướng Không đã đồng ý, chỉ cần có thời gian, anh liền lái xe đưa cô đi khắp nơi ăn uống no say.
Buổi tối,
bọn họ đi dạo một chợ đêm lớn, Khâu Anh ăn cực no, cảm giác toàn thân
dũng khí không ngừng cuồn cuộn tràn lên, đây chính là cơ hội tốt để dẹp
bỏ mối nghi ngờ trước đây. Từ khi nhìn thấy bìa sau của cuốn album của
Miya, cô mỗi đêm đều suy nghĩ lung tung, vò đầu bứt tóc, không chừng đầu sắp trọc đến nơi rồi.
Lúc đi đến đoạn đường bên cạnh công viên, Khâu Anh đột nhiên ra hiệu cho Quý Hướng Không dừng xe lại.
Hơn nửa năm trước, chính tại nơi này, anh giúp cô thoát khỏi một đám người
theo dõi, là nơi vì cô buồn bã mà hỏi: "Cũng là kiếm tiền bằng Iconquer, sao cô không bản lĩnh đường đường chính chính làm một bình luận viên?"
Cuộc đời cô từ một khắc đó bắt đầu không giống như lúc trước, dường như một
loại đinh ốc tiềm ẩn dưới lớp bùn lâu năm, bên trong bắt đàu rỉ sắt mốc
meo, cuối cùng cũng ló ra, cảm nhận được ánh mặt trời xán lạn trên đầu.
"Tôi chưa muốn về nha, vào đây đi dạo một lúc đi." Khâu Anh cắn môi, ôn nhu nói, "Tôi muốn ở cạnh anh thêm một lúc nữa."
"Được" Quý Hướng Không dừng xe ở ven đường, nghiêng đầu nhìn cô, âm thanh khàn khàn ôn hòa, "Cô muốn đi đâu, tôi đều đi cùng cô."