Mộng Thiên Thu - Một Kiếp Nhân Sinh

Chương 14: Thuần Phục Sư Tử Thông.


trướctiếp

-Theo lời nói của Hiên Viên Diệp tiếng trống vang lên, những chiến kỵ được dắt ra ngoài săn, từng cây cung và cây cung đã được chuẩn bị đầy đủ, chỉ chờ xuất phát, các vị hoàng tử, quan viên đại thần lần lượt bước tới chọn ngựa, thì bỗng có một tiếng hí vang lên, một tên thị vệ lên to.

Không xong rồi, ngựa sổng chuồng rồi!

- Nghe thế tất cả quay lại nhìn thấy một con bạch mã không có đeo yên đang chạy chạy tự do ngoài kia, nó như điên cuồng đá đất lung tung, những thị vệ chạy tới bắt đều bị nó đá nằm lăn nằm liệt, Hiên Viên Diệp thấy vậy quát to.

Còn không mau bắt nó lại, lỡ nó làm bị thương mọi người thì sao?

- Người trông nom con ngựa đó lại tới chạy tới chỗ hắn, cung kính nói.

Đại điện hạ, không phải bọn ta không muốn bắt mà là bắt không được, nó là con ngựa sư tử thông chưa được thuần phục nên rất khó để bắt nó, giờ chỉ có thể dùng thuốc mê bỏ vào cỏ cho nó ăn mới có thể bắt nó lại được a.

- Mọi người nghe thấy ba chữ sư tử thông điều hiểu rõ những là người coi ngựa nói, sư tử thông trời sinh ngày đi ngàn dậm cao sang quý phái, tính tình kiêu ngạo, ương bướng rất khó để thuần phục nó, vì thế cả đám cũng là tránh xa nó ra, Hiên Viên Diệp nghe thế cũng hiểu lập tức ra lệnh cho bọn thị vệ.

Các ngươi dùng cách nào đó, dụ nó đi xa ra một chút đừng để nó làm bị thương mọi người.

Hí....!!!

- Lời chưa nói xong, tiếng ngựa lại một lần nữa vang lên, cả bọn quay lại nhìn sư tử thông thì thấy một bóng người đang ở trên lưng của nó, tất cả đều kinh ngạc vì đó chính là nàng Thuần Nghi quận chúa. Nàng ngồi trên lưng sư tử thông quát lên một tiếng.

Dừng lại cho ta!!!

- Con ngựa như nghe được lời nói của nàng, nó hí lên một tiếng, bước chân của nó ngày càng nhẹ lại dừng dần. Đám người còn lại nhìn thấy cảnh tựa này cũng là mắt chữ A mồm chữ O không không khỏi ngạc nhiên, một lúc sau nàng nhảy từ lưng sư tử thông xuống xoa xoa mặt nó, nói.

Bé ngoan, sau này tên ngươi sẽ Tiểu Bạch nhé.

- Tiểu Bạch dần như rất thích cái tên này, dậm chân nhẹ nhàng, nàng bước tới chỗ bọn họ lúc này cả bọn mới hoàn hồn tất cả đều vỗ tay khen ngợi. Hiên Viên Diệp không tin vào mắt mình bước tới chỗ nàng hỏi.

Muội...muội làm sao có thể thu phục được nó?

- Nàng cười, quay đầu nói.

Đó là duyên phận, con ngựa này định sẵn là của ta rồi, từ nay về sau con sư tử thông đó à không là Tiểu Bạch nó chính là ngựa của ta, nhớ chăm sóc nó thật tốt đó.

- Cha và bá phụ của nàng đều không tin vào mắt của mình, bọn họ chưa từng dạy nàng cưỡi ngựa chứ đừng nó là thuần phục, nàng cười trong hạnh phúc, kiếp trước nàng cũng đã từng thuần phục nó, nó là chiến mã của nàng cùng nàng đi qua bao nhiêu lần sinh tử, vì vậy kiếp này nàng cũng phải lấy được nói. Hiên Viên Cung Dạ đẩy Khánh vương tới, Khánh vương nhìn Hiên Viên Diệp nói.

Đại ca theo như lệ cũ: chỉ cần không phải là người huấn luyện mà thu phục được ngựa thì ngựa sẽ là của người đó, Thuần Nghi đã thu phục được sư tử không trước mặt mọi người vậy thì nó cũng nên là của muội ấy đúng không?'

- Đại hoàng tử nghe vậy cũng là gật đầu nói.

Đúng vậy, theo như lệ cũ từ nay về sau sư tử thông sẽ là của Thuần Nghi, chỉ duy nhất một mình muội ấy mới được cưỡi thôi .

- Nàng nghe thế cười thầm.( Tiểu Bạch nhà ta mà các người còn muốn cưỡi, mơ đi ).

trướctiếp