Nghe thấy âm thanh ẩn chứa lửa giận này, Huyết Minh ngay cả
đầu cũng không thèm quay, vẫn như cũ lao nhanh về phía trước. Bởi vì cho dù không cần đoán, hắn cũng có thể chắc chắn, chủ nhân của giọng nói
này chính là Diêm vương gia rồi.
Ban nãy, khi hắn sắp ôm lấy Hứa
Tiểu Đoá, hắn đã cảm thấy có một luồng uy áp khủng bố đang tới gần. Cho
nên hắn mới không quản nhiều như vậy, 36 kế, tẩu là thượng sách.
Chỉ thấy trên không trung cách chỗ Huyết Minh không xa lúc này đang đứng
một cái nam nhân, mặc hắc bào thêu hình thạch lân sống động. Mắt sắc như ưng, gương mặt góc cạnh kiên nghị. Cả người đều tràn ra uy nghiêm của
bậc bề trên khiến cho người ta không dám nhìn thẳng. Nếu đặt ở bên ngoài cũng khỏa khỏa là một cái mỹ nam tử vạn dặm có một.
Thế nhưng,
hiện tại, mày kiếm như phong của hắn đã triệt để dựng đứng lên. Đôi mắt
sắc cũng ẩn chứa lửa giận trùng thiên. Mắt thấy Huyết Minh cư nhiên lại
làm lơ mình, Diêm Thừa Ngạo liền lập tức triệu hồi ra Toả Hồn Liên -
thần vật trấn áp địa phủ của mình. Đánh về phía của Huyết Minh.
Chỉ thấy Toả Hồn Liên lúc này đã biến hóa trở thành một sợi xích sắt to
lớn, tỏa ra từng đợt tử lôi tím sẫm. Khi đập vào trên người của Huyết
Minh, nó liền liên tục vang lên tiếng "tí tách", đem linh hồn của Huyết
Minh đánh lấy. Khiến cho hắn có cảm giác đau tận sâu trong linh hồn. 3
hồn 7 phách đều trở nên run rẩy lên, giống như muốn tách rời ra với
nhau. Hôi phi yên diệt.
Đôi chân giống như mang chì, trên lưng
cũng phảng phất như mang lên vạn cân. Linh hồn của Huyết Minh liền trở
nên vô cùng nhợt nhạt. Nhưng cuối cùng, hắn vẫn là cắn răng nhẫn nhịn mà từng bước một, nặng nề đi về phía trước.
Lúc này, lưng của Huyết Minh đã trở nên khom xuống dưới. Hai chân cũng từ từ trĩu nặng hơn.
Theo từng bước mà hắn đi, trên mặt đất khô cằn kia liền để lại một đường lõm sâu kéo dài trên mặt đất. Thế nhưng, hắn vẫn như cũ cố gắng tiến về phía cánh cổng rộng lớn kia.
Thấy vậy, Diêm Thừa Ngạo liền không khỏi nhíu chặt mày lại. Bàn tay cũng bắt đầu huy động, liên tục tạo
thành các loại ấn ký. Trong miệng cũng lẩm nhẩm một đoạn thuật chú gì
đó, đem Tỏa Hồn Liên biến lớn lên. Tử sắc lôi điện quanh thân nó cũng
liền càng trở nên dày đặc.
"Huyết Minh, thiên sát cô tinh chuyển
thế. Từ khi ngươi được sinh ra trên nhân thế này thì liền đã chú định,
ngươi chính là tai hoạ của thế gian này. Ngươi vốn dĩ liền không nên tồn tại."
"18 kiếp, ngươi tổng cộng giết hơn ngàn vạn người. Đó là
chưa kể đến những kẻ hồn phi phách tán, không thể tiến đến địa phủ để
giải oan. Cho nên, hôm nay ta sẽ thay trời hành đạo. Đem mầm họa là
ngươi cho diệt trừ!"
Theo âm thanh hùng hồn của Diêm Thừa Ngạo
vang lên. Huyết Minh liền cảm thấy thần hồn của mình chỉ còn lại một
điểm yếu ớt. Giống như ngọn đèn treo trước gió vậy, có thể bị dập tắt
bất cứ lúc nào.
Hai chân của hắn cũng lập tức run lên mà quỳ rạp
xuống đất. Sức nặng từ Toả Hồn Liên mang tới cũng khiến cho lưng của hắn cong xuống. Linh hồn trở nên trong suốt như thủy tinh. Thế nhưng, cho
dù một giây, hắn cũng chưa từng dừng lại. Dùng cả hai tay hai chân bò về phía trước, làm ngắn lại khoảng cách giữa hắn và cánh cổng.
Hắn đã thề, nhất định sẽ mang Đoá Đoá rời khỏi nơi đây. Cho nên, dù là có lết ra ngoài. Hắn nhất định cũng sẽ mang nàng đi.
Đây là tín ngưỡng của hắn, là nghị lực sống của hắn. Vô cùng điên cuồng, vô cùng cứng rắn.
Nếu trời đã nhẫn tâm với hắn, hắn lại càng phải nhẫn tâm với chính mình.
Lúc này, khoảng cách giữa Huyết Minh và cổng Địa phủ chỉ còn cách nhau một
cánh tay. Mà linh hồn của hắn cũng đã bị Toả Hồn Liên trấn áp hãm sâu
vào trên mặt đất, hoàn toàn kéo lê trên đường đi.
Ngay khi ngón
tay của Huyết Minh sắp chạm đến ngưỡng cửa thì Diêm Thừa Ngạo liền lập
tức hét lên một tiếng. Huy động toàn bộ thực lực của mình truyền vào
trong Toả Hồn Liên. Hôm nay, nếu để cho Huyết Minh thành công từ trong
tay của ông đem người cướp đi. Thì mặt mũi của ông cũng liền vứt ra
đường là được rồi.
"Chết..."
Chỉ thấy lúc này, Toả Hồn
Liên bỗng dưng lại nhấc lên. Giống như chuẩn bị tung ra đại chiêu mà phủ lấy một tầng âm khí dày đặc chuẩn bị đánh xuống. Thế nhưng, lúc này
đây, Huyết Minh lại chỉ là lẳng lặng đưa mắt nhìn nó. Khoé miệng còn câu lên một nụ cười lạnh ẩn chứa điên cuồng.
Nếu hôm nay hắn không thể rời khỏi cánh cổng này, vậy thì cả nơi đây đều đợi chôn cùng hắn đi!