Nhìn thấy nữ nhân dáng người phong tao trước mặt này, Lãnh Kỳ liền nhanh chóng phản ứng lại rồi chợt nhớ đến người mà đêm qua công tử nhà y đem
về. Bởi vì đêm qua trời quá tối nên y không nhìn rõ được cho lắm, nhưng
ai có thể ngờ được rằng đó là một cái mỹ nhân kia chứ?
"A Minh, đây chẳng lẽ là đệ đệ của A Hàn?"
Nheo mắt mà đánh giá Lãnh Kỳ, Y Trân liền có chút nghi vấn mà nói ra. Linh
cảm của nữ nhân khiến cho nàng sinh lòng cảnh giác đối với y, mặc dù
không hiểu được tại sao bản thân lại có linh cảm này đối với một cái
thiếu niên.
"Đúng vậy. Y được gọi là Lãnh Kỳ. Còn có, A Kỳ, nàng gọi là Y Trân, cũng là nữ nhân của ta."
Nghe thấy lời này của Huyết Minh, Y Trân liền có chút ngượng ngùng mà cúi
đầu, gương mặt diễm lệ cũng phủ lên một tầng ửng đỏ. Hắn làm sao lại có
thể nói thẳng ra như vậy kia chứ? Mặc dù nàng cũng có phần vui vẻ về
việc này...
[ Đinh, hảo cảm của Y Trân đối với ký chủ +5. Điểm phản diện +5.]
"Đúng rồi, nàng không phải là đói hay sao? Ở đây còn có một túi bánh quế hoa, rất mềm, nàng ăn đi. Là ta đặc biệt mua cho nàng đó."
Nhìn thấy
Huyết Minh lại lấy ra một túi bánh quế hoa tỏa ra mùi thơm ngào ngạt, Y
Trân liền lập tức dùng một ánh mắt sáng quắc mà nhìn chằm chằm túi bánh. Sau đó, nàng mới có chút ngượng mà đưa tay nhận lấy.
"Cảm ơn ngươi."
[ Đinh, hảo cảm của Y Trân đối với ký chủ +10. Điểm phản diện +10.]
Không thể không nói, tu sĩ ở thế giới này cũng không giống như những thứ viết trong truyện có thể không ăn không uống.
Thay vào đó, bọn họ cũng phải ăn uống như phàm nhân, nếu không thì vẫn sẽ
chết. Nhưng là, nếu sử dụng tích cốc đan thì việc không ăn không uống
đối với họ mà nói cũng là một việc rất bình thường mà thôi. Nhất là đối
với người trong các tông môn tu tiên.
Mà khi Lãnh Kỳ nhìn thấy
việc này thì cũng liền hung hăng cắn lấy cái bánh đậu khô khan trong tay mình, thầm nghĩ công tử đúng là phân biệt đối xử quá mà.
Bất tri bất giác, Lãnh Kỳ lại đối với Y Trân nảy sinh địch ý. Nói đúng hơn là
bởi vì nàng đến gần công tử, lại còn được hắn tự thừa nhận là nữ nhân
của hắn.
Nhưng là, Huyết Minh là ai kia chứ? Việc đánh ngươi một
bạt tai rồi lại cho ngươi một cái bánh ngọt, hắn có thể làm đến vô cùng
nhuần nhuyễn.
Vì vậy, khi nhìn thấy Lãnh Kỳ chỉ mặc một bộ trung
y, Huyết Minh liền từ trong không gian lấy ra chiếc áo choàng đen của
bản thân rồi khoác lên người của y.
"Khoác vào đi để tránh bị lạnh. Đợi khi gặp được thành trấn, ta sẽ mua thêm y phục mới cho ngươi."
Nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ cách bản thân rất gần cùng với mùi hương lành
lạnh thoang thoảng bên chóp mũi này, Lãnh Kỳ liền cảm thấy tim đập thình thịch, gương mặt cũng trở nên nóng ran.
Vì thế, Lãnh Kỳ liền lập tức dùng mũ chùm lên đầu, yên lặng gặm nhấm mấy chiếc bánh đậu ở trong
tay. Từ khi sinh ra cho đến giờ, ngoại trừ đại ca ra thì chỉ có công tử
là đối xử tốt với y nhất...
Mà nhìn thấy bộ dạng này của Lãnh Kỳ, Lãnh Hàn liền khẽ chau mày mà nhìn y một chút. Sau đó lại phảng phất
như bất đắc dĩ mà thở dài một hơi rồi nhanh chóng chuyên tâm mà tiếp tục đánh xe.
- ---------------------
"Công tử, trời sắp tối rồi."
Đi được thêm mấy canh giờ, khi nhìn thấy mặt trời sắp xuống núi thì Lãnh
Hàn cũng liền nhỏ giọng thông báo cho Huyết Minh đang ngồi tu luyện kia. Bọn họ hiện tại đã ở bên ngoài bìa của một khu rừng. Thế nhưng, ban đêm vạn vạn không thể đi xuyên qua rừng được bởi vì sẽ có vô số yêu thú,
hành động vô cùng nguy hiểm.
"Dừng xe đi. Đêm nay chúng ta liền dừng chân ở đây."
Những nguy hiểm ở trong rừng vào ban đêm thì Huyết Minh làm sao lại không
hiểu được kia chứ? Dù gì đi nữa thì hắn cũng đã từng sống ở trong Yêu
Thú Sâm Lâm tận 4 năm kia mà. Vì vậy, hắn liền vân đạm phong khinh mà
nói ra.
"Vâng."
Nghe thấy lời này, Lãnh Hàn cũng liền đánh xe đến bên một gốc đại thụ rồi dừng lại, sau đó mới phân phó với Lãnh
Kỳ chia nhau ra đi tìm vài con yêu thú ăn cỏ loại nhỏ và vài khúc củi
khô để nhóm lửa.
"Nàng cứ ngồi nghỉ ở trong xe đi. Không cần ra đâu."
Quay người nói với Y Trân một tiếng, Huyết Minh liền chậm rãi ngồi xuống
dưới gốc đại thụ. Trong đầu cũng cùng hệ thống giao lưu lên, nhanh chóng mở ra bảng thuộc tính của bản thân.
- Thuộc tính ký chủ:
Tên: Huyết Minh ( Nam)
Tu vi: Kiếm tông cảnh tầng 5.
Huyết mạch: Cực viêm huyết mạch. ( Ma cốt cùng Yêu cốt.)
Vật phẩm: Tụ Linh Bảo Đan.
Vũ khí: Hy Tà kiếm.
Pháp bảo: Vấn Hồi kính.
Nguyên tố kiếm tu: Ám, Lôi.
Võ kỹ: Tâm Ma Kiếm Pháp.
Kỹ năng: Cấm Ngôn Thuật.
Thân Pháp: Tiêu Dao Du.
Điểm phản diện: 758.
Nghĩ nghĩ, Huyết Minh vẫn là đem Vấn Hồi kính lấy ra. Không lâu sau đó, một
loạt thông tin về cách sử dụng Vấn Hồi kính liền tự động chảy vào trong
não hải của hắn.
Mà lúc này, trong tay hắn cũng nhanh chóng xuất
hiện một tấm gương đồng to khoảng 2 tất, có phần giống với gương soi mặt của nữ nhân vậy. Xung quanh chiếc gương có bao phủ một tầng sương mù mờ ảo, phía trên mặt lại có điêu khắc hai chữ Vấn Hồi.
[ Vật phẩm: Gương đồng.
Phân loại: Pháp bảo.
Tên: Vấn Hồi kính.
Cấp bậc đánh giá: Thánh khí thượng cổ.
Nổi bật: Xem thấu quá khứ, cướp đoạt thần hồn, tạo ra mê trận và huyễn trận, nuôi dưỡng hồn phách, hấp hồn.
*Không thể chạm đất, tác dụng đối với người có thần hồn cao hơn bản thân quá nhiều là vô cùng nhỏ.]
Nhìn thấy chức năng của Vấn Hồi kính, khóe miệng của Huyết Minh liền câu lên một nụ cười vui sướng. Sau đó, phảng phất như nghĩ đến điều gì, hắn lại khẽ liếm nhẹ khóe môi một chút, sau đó liền nhanh chóng liên hệ hệ
thống.
"Hệ thống a, đổi lấy Khống Hồn Quyết và Khốn Tiên Tác cho ta."
[ Đinh, hối đoái thành công. Điểm phản diện -570.]
[ Khống Hồn Quyết: Bí pháp luyện chế quỷ nô từ hồn phách.
Đánh giá: Thiên cấp hạ phẩm.
Điểm phản diện: 70. ]
[ Khốn Tiên Tác: Dây trói tiên được làm ra từ dây thừng vạn năm trên núi, hấp thụ linh khí trời đất để tạo nên. Càng vùng vẫy, càng giãy giụa thì Khốn Tiên Tác sẽ lại càng siết chặt hơn.