Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

Chương 400


trướctiếp

“Nếu vậy người còn nhớ về nữ phục vụ kia hay không? Dạng như có gì đặc biệt, hoặc là có gì nổi bật…” Cẩm Nhuệ cố gắng gợi nhớ lại, hi vọng sẽ có thêm manh mối gì đó.

“Ừm, đặc biệt sao… ta hoàn toàn không thể nhớ ra được… À đúng rồi, ta có nghe thấy tiếng người gọi khe khẽ tên của cô ta, giống như là đồng bọn trà trộn bên trong những thực khách vậy!” Lan Ni hoàng hậu đắc ý vỗ tay một cái. “Đúng rồi, dạng như là cái gì… Ry… Rez… Res!”

“Res!?” Cẩm Nhuệ ghi nhớ xuống. “Cảm ơn ngài hoàng hậu!”

“Không có gì. Ấn tượng của ta với Mẫu Đơn Các rất tốt, ta tin tưởng là các ngươi sẽ không ngu tới nỗi hạ độc ta ngay giữa thanh thiên bạch nhật như vậy, hẳn là có người muốn gán tội cho các ngươi!” Lan Ni bực bội nhéo eo của Hắc Thuận một cái. “Như vậy đi, ta sẽ ra lệnh thả tự do cho toàn bộ người của Mẫu Đơn Các…”

“Không được!” Cẩm Nhuệ còn chưa kịp thở phào, Hắc Thuận liền ngay lập tức bác bỏ ý kiến này của Lan Ni hoàng hậu: “Những người kia thì có thể, nhưng cô gái cùng tên tiểu tử họ Bạch hiện tại đang thụ hình cho tội danh khủng bố phản quốc, thảm sát hàng loạt quan chức trong trại tạm giam quốc gia của ta! Bọn họ cần phải bị mang ra kết tội và chịu hình phạt cho những cái chết trong trại tạm giam!”

“Hoàng thượng… xin hãy nghĩ lại, Mẫu Đơn tiểu thư hoàn toàn chỉ là một người thường chân yếu tay mềm, không thể làm ra những hành vi giết người ghê rợn như vậy được!” Cẩm Nhuệ không thể nào hiểu nổi, quỳ xuống đất cầu xin Hắc Thuận.

Nàng phải mang được Mẫu Đơn trở về, dù là bất cứ giá nào…

“Thần y, ta rất thưởng thức cô, nhưng chủ nhân của cô có tội hay không thì ngay mai phiên tòa xét xử sẽ rõ, nếu cô ta có tội, cô ta sẽ phải thụ hình cho những gì cô ta đã gây ra, và kể cả ta cũng không có cách nào can thiệp được!”

“Vợ con của những người cảnh quan đã chết cần một lời giải thích, một sự trừng phạt!”

“… Vâng!” Cẩm Nhuệ cay đắng gật đầu. Nàng đã cố gắng hết mức có thể rồi, chỉ mong phiên tòa ngày mai có thể có chứng cứ có lợi cho Mẫu Đơn.

Lan Ni bên cạnh mặc dù cũng muốn giúp đỡ Mẫu Đơn, nhưng nàng là quốc mẫu của một quốc gia, không thể vì tình cảm cá nhân mà làm trái với luật pháp Hắc quốc cả, phiền muộn thở dài một hơi.


trướctiếp