Uyển Ca nghĩ ngợi một hồi hoàn hồn cầm lấy lá thư trên tay Lam Văn quay lưng về phía hắn.
"Ta tất nhiên là nhớ, chẳng qua là ta muốn kiểm tra ngươi mà thôi, Thần Bộ
Môn nổi tiếng thiên hạ về thuật dịch dung* ta làm sao biết được ngươi có phải làm Lam Văn của ta chứ."
Lam Văn nghe nàng nói vậy mà lạnh người, hắn lập tức quỳ một chân xuống đất tự mình thanh minh.
"Quận chúa, thuộc hạ thật sự là Lam Văn, năm đó lúc Lam Văn 7 tuổi bị bán đi
làm nô bộc cho Cảnh vương phủ, lúc đó thuộc hạ mới vào nên thường xuyên
bị các gia binh và ma ma ăn hiếp và trấn lột nhưng nhờ có quận chúa đứng ra ngăn cản bảo vệ rồi còn nhận làm thuộc hạ thân cận, chính quận chúa
là người đã mời sư phụ về dạy võ công và kỹ năng ám sát cho thuộc hạ,
thuộc hạ thà chết cũng không bao giờ quên."
Uyển Ca hơi bị kinh
ngạc tình trạng của Lam Văn và Thanh Uyển Ca ở thế giới này cũng khá
giống với nàng trong quá khứ, khác ở cái chỗ Lam Văn là do phụ thân
nàng chọn lựa chứ không phải là nàng, nàng quay người đỡ hắn dậy cười
nhẹ.
"Ta chỉ thử thôi, ngươi quả thật là Lam Văn của ta, mà Trác Hiển ông ta trả lời như thế nào?"
"Bẩm quận chúa, Trác Hiển đại nhân có nói, thứ ông ấy cần là quyền lực thâu
tóm cả trong ngoài hoàng cung, bao nhiêu năm qua ông ấy luôn bị Đông
Xưởng quấy phá khiến cho thế lực không thể dang rộng thêm, chỉ cần quận
chúa đảm bảo sau khi việc thành sẽ giao cả Đông Xưởng cho ông ấy quản
lý, ông ý nhất định sẽ cúc cung tận tụy."
Nghe Lam Văn nói như
vậy Uyển Ca cũng thầm đoán ra được Thanh Uyển Ca này đang có một âm mưu
không hề nhỏ tý nào, còn lão Trác Hiển này là đang quy hiếp nàng ta, lão ta trả lời như thế chẳng khác nào kêu nàng ta phải giao lại toàn bộ
quyền lực lại cho lão, đúng là sự đời không ai nhường ai.
"Tốt,
lão Trác Hiển này coi như cũng là kẻ thức thời, ngươi hãy gửi thư lại
với lão rằng "Bổn quận chúa sẽ thành toàn cho lão" nhớ phải giao tận
tay."
Lam Văn cúi đầu tuân mệnh, nàng đảo mắt một chút rồi lạnh nhạt nói.
"Thôi trời đã tối rồi, ngươi hãy đi nghỉ ngơi đi, sáng ngày mai trở về với tư cách thủ hạ đi bên cạnh ta."
"Vâng, thuộc hạ xin cáo lui."
Nói xong nàng quay người chuyển bước vào bên trong phòng mình, đóng cửa
chặt lại nàng bước tới ánh nến rồi lấy lá thư của Lâu hoàng hậu gửi cho
mình ra mà đọc thật kỹ càng, bên trong thư viết.
"Uyển Ca khổ cho con rồi, ở bên đó không còn mẫu thân nữa có phải rất tủi thân và cô đơn không? Đừng sợ có hoàng tổ mẫu đây rồi, hoàng tổ mẫu sẽ thay mẫu thân
bảo vệ cho con, hiện giờ Bắc Tề thù trong giặc ngoài, lão hoàng đế dạo
gần đây cũng đã rất yếu rồi, con hãy cố gắng nhẫn nại, hoàng tổ mẫu sẽ
giúp con lôi kéo đám quan viên đại thần, tuy đám cửu cửu của con nhiều
nhưng bọn nó hiện giờ đang tự tranh giành kẻ chết người sống rồi không
ai để ý tới con cả, từ giờ tới lúc đó còn chưa biết ai mới là người
thắng cuộc đâu, con cứ yên tâm. Thân gửi Uyển Ca."
Uyển Ca đọc
xong lá thư ấy liền dùng mồi lửa hủy nó đi, nàng từng là người trong
hoàng tộc nên cũng đã hiểu 85% những gì mà Lâu hoàng hậu viết, thì ra là như vậy Thanh Uyển Ca này đang có ý định muốn giành lấy ngôi vương của
Bắc Tề quốc, bởi Bắc Tề có quy chế chỉ cần ai mang danh nghĩa hoàng tử,
công chúa đều có thể trở thành một trong các ứng vương, hiện giờ mẫu
thân đã chết theo lý nàng sẽ thay mẫu thân làm công chúa như vậy nàng
cũng có tư cách để trở thành ứng vương, không ngờ Thanh Uyển Ca ở thế
giới này cũng tính toán rất xa thậm chí là rất kỹ là chuyện khác.
Nàng đọc xong lá thư này cũng muốn thử xem liệu rằng mình có thể thuận lợi
trở thành một trong các ứng vương hay không? Hiện giờ Bắc Tề quốc có đến 18 vị hoàng tử và chỉ có duy nhất nàng là công chúa, các hoàng tử thì
tất nhiên rồi lúc nào cũng lo đấu đá lẫn nhau nhưng chẳng có ai đếm xỉa
gì tới nàng cả.
Đây quả thật là một cơ hội tốt, có điều nàng
không giống như Thanh Uyển Ca của thế giới này muốn làm nữ vương gì gì
đó mà nàng chỉ muốn đơn giản trở thành một thần y cứu người, để bù đắp
lại tất cả những chuyện đã xảy ra. Nàng có thể dựa vào ngôi vị hoàng đế
đó để cứu dân, trở thành một minh quân? Không và không thể theo như tình hình hiện tại thì cho dù nàng có thể thuận lợi đăng cơ nàng cũng chỉ
đơn giản là một con rối tùy cho người khác điều khiển không hơn không
kém, nàng sẽ không thể tự do tung hoành và quan trọng nhất là chắc chắn
Tinh sẽ không đồng ý chuyện này.
Tự ngẫm nghĩ một hồi, nàng leo
lên giường mà nằm nghĩ ngợi tiếp nhưng cơn buồn ngủ kéo tới nàng ngáp
ngắn ngáp dài miệng lẩm bẩm.
"Thôi dẹp mẹ hết đi, sáng ngày mai bàn với Tinh sau cũng được, bổn quận chúa buồn ngủ quá rồi."
--------Chú Thích------
Thuật Dịch Dung là một loại thuật giúp người sử dụng có khả năng thay đổi dung mạo, kiểu như đeo một chiếc mặt nạ.