Việc Nghiêm Xu
mất tích còn chưa có tin tức, lại có một nữ sinh mất liên lạc, trong
phòng thiết bị còn phát hiện một nam sinh té xỉu.
Lâm Lập Phong
mới từ phòng y tế tỉnh lại, liền hỏi cảnh sát ghi lời khai: “Liên Hân
đâu, là cô gái hay đi với tôi, cô ấy là bạn gái…” Lời còn nói chưa dứt
đã bị một bàn tay to dùng sức nắm lấy cổ áo, thiếu chút nữa trực tiếp bị ném trêи mặt đất.
“Cô ấy là cái gì? Cậu nói hươu nói vượn cái gì?! Cậu lặp lại lần nữa?!”
Lâm Lập Phong ngẩng đầu, nhìn đến hai mắt thô bạo của anh trai Liên Hân.
Liên Kỷ căng chặt cằm, nắm tay nắm chặt, hắn nôn nóng tột cùng, đến nỗi hai
mắt đều đỏ tươi, thở sâu một lát, hỏi: “Cô ấy ở đâu? Tôi liên lạc không
được!”
“Không thấy Liên Hân?” Lâm Lập Phong nháy mắt nảy lên nôn
nóng, trầm trọng cùng trách nhiệm: “Em không biết, bọn em vốn dĩ ở bên
nhau, có người đem em đánh hôn mê… Chị ấy gặp nguy hiểm, Liên Hân đang
nguy hiểm!”
Liên Kỷ nhìn xuống biểu tình chân thành hoảng loạn
của hắn, giữa mày giống như có khắc kiếm, hai tròng mắt giống như sắp
bùng cháy đến nơi, cả người phảng phất như bị chia làm trăm ngàn vạn
mảnh, một ít mảnh nhỏ lo lắng an nguy của em gái, tự hỏi nên làm gì, một ít mảnh nhỏ ở trong ý thức mà suy nghĩ, là hắn, là thằng nhóc này,
người ở suối nước nóng cùng Liên Hân làᘻ ȶìиɦ… “Bạn trai”… Bọn họ còn ở
bên nhau…
Bọn họ còn ở bên nhau…
Bọn họ luôn ở bên nhau…
Liên Hân nhất định phải tới đại đọc F, là vì hắn?!
Lâm Lập Phong cảm giác được bàn tay ở cần cổ dùng sức đến phát run, không
ai nói, cơ hồ muốn đem xương cổ hắn bóp nát, ánh mắt của anh trai Liên
Hân nóng cháy, hô hấp giống như hơi nước sôi trào. Hắn cũng nôn nóng,
duỗi tay đè lại nắm tay Liên Kỷ đã nắm thành quyền, chân thành mà dũng
cảm hướng về phía Liên Kỷ nói: “Anh hai, em là bạn trai của Liên Hân, có lẽ chị ấy chưa có giới thiệu với anh, lúc này lại nhảy ra lại có chút
tùy tiện, cũng không chắc chắn anh sẽ đồng ý, nhưng em thật sự sốt ruột, chúng ta lập tức hành động…”
Ngoài cửa, kỹ thuật viên từ trung
tâm giám định tư pháp lẳng lặng hướng Kỳ cục trưởng báo cáo, ở hiện
trường phát hiện dấu chân ba người, hai nam một nữ, phát hiện tϊиɦ ɖϊƈh͙ cùng với đốm tinh, cùng với chất dịch thuộc về ɦσα ɦuyệt của nữ nhân,
sau kiểm tra đo lường tϊиɦ ɖϊƈh͙ thuộc về học sinh nam họ Lâm hôn mê ở
hiện trường, chất dịch thuộc về ɦσα ɦuyệt của…
Âm thanh báo cáo còn đang vang ở bên tai, Kỳ Việt đột ngột mà nhắm mắt lại.
Để bóng tối che lấp, thình lình xảy ra choáng váng.
Cửa của phòng y tế trường học ngăn không được âm thanh bên trong, hai chữ “Bạn trai” dễ dàng liền nhảy vào lỗ tai của Kỳ Việt.
“… Kỳ cục trưởng, Kỳ cục trưởng?”
Nhóm cảnh sát nghi hoặc mà ngẩng đầu, nhìn về phía con ngươi đen nhánh của hắn, trong mắt cục trưởng là một mảnh trống rỗng.
~ Đây là dải phân cách a ~
Liên Hân buồn không hé răng mà cúi đầu, nỗ lực hướng một góc cuộn tròn.
Nhưng cô căn bản ngăn không được sức mạnh của hai nam nhân cao lớn, bọn họ tò mò mà bắt được cổ chân, đem Liên Hân kéo ra tới, nữ hài bên cạnh vẫn
luôn hướng Liên Hân đưa mắt ra hiệu, bảo không cần phản kháng.
Hai nam nhân tách ra áo sơ mi trêи người, nắm иɦũ ɦσα trắng nõn đẫy đà xoa
xoa, khẽ gật đầu nói gì đó, không phải tiếng Anh, Liên Hân nghe không
hiểu, rồi sau đó hai chân một trái một phải bị hai tên nam nhân kéo ra,
huyệt nhi phấn nộn không một cọng lông cứ như vậy hiện ở trước mắt bọn
họ.
Một tên cúi đầu ở trước tiểu huyệt ngửi ngửi, bỗng nhiên hai
mắt sáng ngời, tán thưởng một tiếng, đôi môi chôn ở trong tiểu huyệt ăn
lên, lại hút lại ɭϊếʍ, đầu lưỡi duỗi mà dùng sức, khi thì quấn lấy môi
âᘻ ɦộ xoay quanh vòng vòng, khi thì kϊƈɦ thích âm đế như mưa.
Thân thể Liên Hân vốn dĩ đã được dạy đến ɖâʍ đãng, bị kĩ thuật cao siêu tập
kϊƈɦ đột nhiên không kịp phòng ngừa, thân thể trong nháy mắt banh thành
một cây cung, trong ɦσα ɦuyệt một mảnh tê ngứa thấm ướt, rất muốn vật
thô của nam nhân cắm vào, cặp đùi nhịn không được kẹp chặt đầu của nam
nhân người phương Tây này.
Một người khác tò mò mà nhìn đồng bọn
ăn bức đến say mê, ngửi được một mùi hương thơm ngọt mê ly, trong lòng
cũng bắt đầu nổi lên lửa nóng, hắn duỗi tay vỗ vỗ người, ý bảo hắn đừng
quên ghi chép lại.
Nam nhân đang ăn huyệt vì thế hút môi âᘻ ɦộ
một ngụm cuối cùng, lưu luyến mà đứng dậy, lấy ra một xấp giấy ghi chép, rủ đầu, sau khi đánh giá đơn giản qua, bọn họ cùng nhau đem tay chân
Liên Hân treo lên, lấy ra kẹp điện.
Trước phòng cuối khoang
thuyền, Đổng Cận vừa mới lấy được chìa khóa bí mật, làm tầng lớp ở giữa
của Moc, trêи thuyền này hắn coi như là người nắm quyền duy nhất.
“Doctor, người của Mãn tiên sinh tới đây kiểm tra thuyền.”
“Bây giờ?” Đổng Cận sờ sờ khóe môi.
“Đúng vậy.”
Lần này liên tục săn thú đánh động đến cảnh sát, vì thuận lợi thông qua
cảnh vệ tuần tra thú nghiêm mật ở vùng biển Châu Á, nhanh chóng tiến vào địa bàn, Đổng Cận tìm quan hệ nhờ đến sự che chở của trùm buôn thuốc
phiện lớn nhất Đông Nam Á Mãn Long, cùng đội tàu của hắn đi một đoạn.
Làm gì cũng có luật lệ, bất cứ thuyền hay đường hàng không tuyệt đối không
được mang ma túy và hàng buôn lậu, đây là luật, cho nên sẽ có người kiểm tra thuyền.