Tối nay bộ phim “Thế Tử” sẽ chiếu tập 5 và 6 trong khung giờ vàng, Diệp Tuệ ôm gói khoai tây chiên, ngồi trước TV đợi phim chiếu.
Đây dù sao cũng là bộ phim đầu tiên cô đóng sau khi tới thế giới này,
cho nên cô cực kỳ chờ mong. Trước đây khi chưa xuyên vào cuốn sách này
cô cũng chỉ là một nghệ sỹ bình thường, dựa vào kỹ năng diễn xuất mà có
một nhóm fan nhỏ, không nhận được những vai diễn lớn nên không nổi tiếng lắm.
Hôm trước đoạn trailer cho hai tập hôm nay đã được đăng lên, nội dung
xoay quanh các tình tiết chính của phim và những cảnh tình cảm của nam
nữ chính, nhân vật phản diện mà Diệp Tuệ đóng sẽ xuất hiện ở tập 5.
Hôm nay dù có phải thức khuya thì cô cũng phải chờ xem cảnh diễn của mình.
Thẩm Thuật đang ở trong phòng anh, một lát nữa là tới giờ anh đi ngủ,
Diệp Tuệ biết là anh luôn tuân thủ đồng hồ sinh học của mình, cho nên cô mới không rủ anh ngồi xem cùng.
Vì không muốn quấy rầy đến giấc ngủ của anh, cô liền chỉnh âm lượng rất
nhỏ, phòng khách không bật đèn, ánh sáng từ TV phát ra chiếu lên gương
mặt trắng nhợt của cô.
Cô nhai khoai tây chiên, trong phòng nghe rõ nhất tiếng nhai rộp rộp của cô, đã hết đoạn nhạc mở đầu phim, tập 5 bắt đầu.
Mười phút đầu tiên là chuyện xưa của nam nữ chính, Diệp Tuệ rất kiên nhẫn ngồi theo dõi.
Mười lăm phút đồng hồ trôi qua, Diệp Tuệ vẫn chưa thấy xuất hiện, hai
lăm phút trôi qua, Thường Huỳnh và Thẩm Tu vẫn đang ngọt ngào trên màn
hình.
Sắp hết nửa tiếng rồi…Đợi đã! Diệp Tuệ bắt được một cảnh tượng quen
thuộc, vai công chúa mà cô đóng đã xuất hiện, nhưng đùng một cái lại là
cảnh cô đi tới trước mặt Thường Huỳnh rồi.
Cảnh cô cưỡi ngựa đến đã bị cắt bỏ hoàn toàn.
Cảnh cưỡi ngựa đó Diệp Tuệ đã phải rất vất vả mới hoàn thành xong, người ngợm vì bị ngã nên thương tích không hề ít, đạo diễn lúc đó còn nói đây là cảnh công chúa xuất hiện, bảo cô phải diễn cho thật tốt.
Thế là cô đã phải luyện tập mấy ngày trời, mất cả buổi chiều để quay
xong cảnh hồng trang cưỡi ngựa, vậy mà hai giây lên hình thôi cũng không có???
Diệp Tuệ mở trailer tập 5 ra xem lại một lần, rõ ràng vẫn có cảnh cô cưỡi ngựa xuất hiện mà, sao lên phim lại bị xóa?
Bên dưới bình luận còn có rất nhiều bạn khen cô hiên ngang mạnh mẽ nữa,
chẳng hiểu vì thời lượng có hạn hay nguyên nhân gì khác mà đoàn làm phim lại cắt phần diễn của cô nhiều như vậy.
Không chỉ có cảnh cưỡi ngựa thôi đâu, mà tổ biên tập còn không hề thương tiếc cắt luôn một nửa đoạn nói chuyện của cô với Thường Huỳnh rồi.
Đoàn làm phim đã cho cảnh của cô vào đoạn trailer, nhưng đến bản chính
thức thì lại không có, nếu nói tổ biên tập cố tình làm vậy là để cho vai diễn của cô trở nên mờ nhạt đi, vậy thì chiêu này quá ác rồi.
Diệp Tuệ không có bối cảnh, bọn họ rõ ràng đang biến cô trở thành vật hy sinh, cô cũng chỉ có thể nuốt cục tức này xuống thôi.
Thôi thôi, cô dù sao cũng chỉ là một nghệ sỹ không có tên tuổi, đi so đo với người ta thì có khi lại tự làm mình tức chết ý.
Diệp Tuệ lại xem cảnh giới thiệu hai tập sau, không tìm được nội dung gì khác, lập tức tắt TV đi ngủ dưỡng nhan. Thức đêm hại người, phải suy
nghĩ cho làn da của mình, không nên tức giận vì những người không đáng.
Diệp Tuệ ngủ một giấc rồi tỉnh lại, phát hiện bầu không khí trên mạng đã có thay đổi.
Lúc mới công bố tin tức về bộ phim này, tâm điểm chú ý của dân mạng
chính là những cảnh tình cảm của nam nữ chính, fan của couple này hoạt
động rất tích cực, bình luận trên khắp các mặt trận.
Kể cả những người không xem phim thì cũng sẽ biết tới cặp đôi này.
Nhưng trưa nay Diệp Tuệ mở trang cá nhân ra thì nhìn thấy tận 999+ thông báo, không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn là người ta chửi cô rồi. Nhưng dạo này cô có làm gì đâu nhỉ, cô thật sự rất tò mò muốn xem xem người
ta bình luận cái gì.
Diệp Tuệ mở bình luận trên mạng ra đọc, lập tức ngơ ngẩn cả người, suýt nữa thì đánh rơi di động.
“Tôi có nhìn nhầm không thế? Cảnh diễn của Diệp Tuệ đâu hết rồi? Trong
trailer thì có mà lên phim lại bị cắt là sao? Tổ biên tập làm ăn kiểu gì đấy?!”
“Tẩy chay tổ biên tập vớ vẩn, Diệp Tuệ cố lên! Em sẽ luôn ủng hộ chị!”
“Vai công chúa ở trong trailer đâu có bị cắt cảnh tệ như khi lên phim
thế đâu, hi vọng đoàn làm phim đứng ra giải thích rõ ràng.”
Diệp Tuệ vô cùng kinh ngạc, cái quái gì thế này???
Một nghệ sỹ bị bôi đen như cô, sao bỗng dưng lại có nhiều người động
viên ủng hộ thế này? Có phải công ty bỏ tiền ra mua thủy quân không đó?
Ngồi đọc bình luận thêm một lát, cô nhận thấy là công ty cô hoàn toàn
không có mua thủy quân, mà vì khán giả xem phim xong cảm thấy quá bức
xúc cho cô nên mới bàn luận sôi nổi như vậy thôi.
Khi bộ phim được phát sóng, bốn tập đầu tiên rất ổn, nhưng khi các fan
nguyên tác xem đến tập 5 và 6 thì lập tức phát hiện ra có vấn đề.
Diệp Tuệ đóng vai công chúa là nữ phụ số ba, là nhân vật có cảm xúc thay đổi rất phức tạp, thế mà ngay cả cảnh ra mắt cũng không có, đột nhiên
xuất hiện rồi lại biến mất ngay.
Việc tổ biên tập ác ý cắt nối cảnh của Diệp Tuệ tất nhiên chưa thể khiến cho các fan nguyên tác tức giận đến thế, bọn họ tức là vì việc cắt bỏ
phần diễn của Diệp Tuệ đã khiến cho nội dung phim không được liên kết
với nhau.
Ai mà rảnh xem một bộ phim bị cắt ghép lung tung như vậy chứ? Rất nhiều
người đã kêu gọi nhau chửi đoàn làm phim, thuận tiện cũng giúp Diệp Tuệ
lên hot search.
Biên kịch sao lại muốn bắt nạt Diệp Tuệ như thế hả? Vì cô ấy có quá nhiều tiếng xấu trên mạng sao?
“Tôi cũng hiểu được mang máng trò mèo của đoàn làm phim rồi, Thường
Huỳnh và Thẩm Tu quá hot nên cảnh diễn của nam nữ chính được đẩy mạnh
hơn hẳn, chuyện này thì không vấn đề gì, nhưng sao vai nữ phụ ba lại bị
chỉnh sửa kinh khủng như vậy chứ?”
“Thì ra nghệ sỹ của công ty nhỏ lại bị khinh như thế.”
“Hồi trước Diệp Tuệ hay gây chú ý bằng những cách rất tiêu cực, xem ra
cũng chỉ vì cô ấy không nhận được vai diễn nào cả, tôi đã hiểu lầm cô ấy rồi, xin lỗi nhé Diệp Tuệ.”
#Đoàn làm phim hãy cho fan nguyên tác một lời giải thích# đã nhanh chóng trở thành một chủ đề rất nóng trên mạng.
Fan nguyên tác vì bất bình cho Diệp Tuệ mà chửi bới đoàn làm phim ầm ĩ,
giải tỏa hết cơn tức trong lòng khi nội dung phim đã bị thay đổi quá
nhiều.
Diệp Tuệ rất may mắn trở thành một nữ nghệ sỹ trong lời bọn họ nói là
“Vì không nổi tiếng nên cảnh diễn bị cắt bỏ hoàn toàn, không có bối cảnh mà chỉ dựa vào thực lực cuối cùng cũng không có kết quả gì”.
Sở dĩ đoàn làm phim cắt bỏ phần diễn của Diệp Tuệ là vì đã đọc bình luận đánh giá của dân mạng trước đó, theo đà này thì khi bộ phim được phát
sóng, Diệp Tuệ rất có thể sẽ áp đảo danh tiếng của nữ chính Thường
Huỳnh.
Bọn họ đã cắt hết những cảnh quá mức nổi bật của Diệp Tuệ, không ngờ
hiệu quả lại hoàn toàn đi ngược lại với mong muốn, khiến cho người xem
tức sôi máu.
Mẹ của Diệp Tuệ là Nghiêm Lam gọi điện tới cho cô, nói chính xác thì là
mẹ của nguyên chủ Diệp Tuệ. Nguyên chủ không quá thân thiết với Nghiêm
Lam, cô ấy rất ít khi liên lạc với mẹ, chỉ là mỗi tháng đều sẽ gửi cho
bà một khoản tiền.
Sở dĩ bà gọi cho Diệp Tuệ là vì phát hiện tháng này Diệp Tuệ gửi cho bà quá nhiều tiền, bà lo con gái sẽ không đủ tiền tiêu.
Nghiêm Lam: “Tuệ Tuệ à, sau này con đừng gửi nhiều tiền thế, con cứ tiêu cho bản thân đi, không cần nghĩ cho mẹ đâu.”
Thân phận thật của Diệp Tuệ trước khi xuyên đến đây là trẻ mồ côi, cho
nên nếu đời này cô đã ở đây rồi, thì cô sẽ đối xử thật tốt với mẹ của
nguyên chủ: “Gần đây tiền cát xê của con nhiều hơn rồi, mẹ không cần lo
cho con đâu.”
Nghiêm Lam có phần ngập ngừng, nói: “Tuệ Tuệ à…” Bà muốn bảo Diệp Tuệ về nhà một chuyến, bà rất muốn gặp cô, nhưng trước đây mỗi khi bà nói vậy, thái độ của cô đều sẽ tỏ ra không thoải mái.
Nghiêm Lam cuối cùng vẫn không dám nói: “Không có gì, con làm việc phải
chú ý đến sức khỏe đấy, đừng cố sức quá nhé.” Bỗng nhiên bà kêu lên một
tiếng rất nhỏ, nhưng vẫn bị Diệp Tuệ nghe thấy.
Cô hỏi: “Mẹ sao vậy ạ?”
Nghiêm Lam: “Rơi đồ ấy mà, con làm việc tiếp đi nhé.”
Diệp Tuệ nghĩ một lúc, vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, cô bảo Tiểu Lưu gọi điện thoại cho bà hỏi khéo xem thế nào, cuối cùng Tiểu Lưu nói cho
cô biết là chân của mẹ cô bị thương.
Nghiêm Lam không muốn Diệp Tuệ lo nên mới nói dối cô.
Diệp Tuệ không yên lòng, rất muốn đi thăm bà một chuyến. Nhưng địa điểm hơi xa, nếu đi thì chắc chắn phải ở lại qua đêm.
Không biết có thể rủ Thẩm Thuật đi cùng không nhỉ?
Diệp Tuệ đi làm về, liếc nhìn Thẩm Thuật hồi lâu, ngập ngừng mãi không
nói ra được. Anh phát hiện ra ánh mắt của cô, hỏi: “Có chuyện muốn nói
với anh à?”
Diệp Tuệ: “Chân mẹ em bị thương…”
Cô còn chưa nói hết câu thì anh đã hỏi: “Có nghiêm trọng không?”
Cô lắc đầu: “Em cũng không rõ lắm.”
Anh nói luôn: “Ngày mai đi thăm mẹ đi, mai em có rảnh không?” Không cần
cô hỏi, anh đã đồng ý cùng cô đi thăm Nghiêm Lam luôn rồi.
Diệp Tuệ sửng sốt, trong lòng rất vui vẻ. Thẩm Thuật nhìn cô vẫn đang
ngốc nghếch đứng tại chỗ, liền nói: “Còn không mau sửa soạn sẵn hành lý
đi?”
Diệp Tuệ giật mình, lập tức chạy về phòng.
Sáng hôm sau hai người xuất phát luôn, Thẩm Thuật lái xe, còn khoảng mấy tiếng nữa sẽ tới nơi, nhưng hành trình không được thuận lợi cho lắm,
gần đến nơi thì xe lại chết máy.
Cũng may là nếu ngồi xe bus số 318 thì sẽ tới thẳng nhà cô, tình huống cũng không đến mức quá tệ.
Công ty cứu hộ đến kéo xe của Thẩm Thuật đi, hai người đứng ở bến xe bus đợi, lúc này trời đã sẩm tối rồi.
Chẳng biết từ lúc nào mà lại có sương mù bay đến, tầm nhìn trở nên mờ
ảo, thấp thoáng trông thấy một chiếc xe bus đang chậm rãi di chuyển tới, Diệp Tuệ híp mắt nhìn, nói: “Có phải xe số 318 không?”
Thẩm Thuật cũng nhìn sang, chiếc xe ẩn trong màn sương mù, sắc trời lúc
này có phần u ám hơn, đèn xe phả ra thứ ánh sáng trắng nhợt, chiếu xuống mặt đường.
Xe tiến về phía trước, màn sương cũng dần tan đi, tầm nhìn trở nên rõ ràng hơn, đúng là chuyến xe bus số 318 rồi.
Một lát sau, chiếc xe dừng lại trước mặt hai người, kẹt một tiếng, cửa
xe bật mở, phát ra thứ âm thanh chói tai trong bầu không khí yên tĩnh.
Diệp Tuệ cùng Thẩm Thuật lên xe, đầu tiên cô liếc nhìn tài xế một cái,
kỳ lạ là chiếc xe này không giống với những chiếc xe bus khác, chỗ ngồi
của lái xe còn có một lớp chắn bảo vệ.
Không nhìn thấy rõ diện mạo của tài xế, gần như đã bị chắn kín rồi.
Diệp Tuệ lại theo bản năng nhìn một lượt hành khách trên xe, các ghế hầu như đều có người ngồi cả, có người thì đội mũ thấp xuống che kín mặt,
người thì cúi đầu làm việc riêng của mình, điểm giống nhau chính là làn
da của mọi người đều nhợt nhạt hơn da của người bình thường.
Có thể vì cửa sổ không đóng kín, nên bỗng có một cơn gió lạnh ùa vào, Diệp Tuệ tuy đã mặc áo khoác mỏng nhưng vẫn thấy lạnh.
Cô kéo chặt áo, nói: “Mới mùa thu mà lạnh quá nhỉ.”
Không biết có phải cô gặp ảo giác hay không mà lúc cô vừa nói xong câu
đó, ghế bên cạnh cửa sổ có một người quay đầu nhìn cô một cái, nét mặt
anh ta không được tốt cho lắm, nhìn cô xong lại yếu ớt quay đầu đi, tiếp tục nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Bầu không khí trên chiếc xe này có hơi trầm lặng, chẳng ai nói năng gì,
yên tĩnh đến kỳ lạ. Diệp Tuệ thầm nghĩ, sao tối rồi mà trên xe vẫn đông
hành khách thế nhỉ.
Bên cạnh bỗng vang lên giọng nói hờ hững của Thẩm Thuật: “Xe này trống trải thật, chỉ có mỗi hai chúng ta.”