Sau khi gọi xe taxi cho Bạch
Tiểu Mễ, Hạ Vũ mới quay sang hỏi Huyết Cơ. Đây cũng xem như là hắn muốn
trả nợ ân tình cho nàng đi, dù sao cứ nhờ người ta mãi thì cũng không
tốt.
"Ta thích ngươi."
Nghe thấy câu hỏi của Hạ Vũ, Huyết
Cơ liền không cần suy nghĩ mà nói ra ba từ này. Đây chính là sự thật a,
nàng cũng không có nói dối mà.
"Ta hỏi thật, ngươi thích thứ gì? Ngoài ta ra."
"Không có."
"Vậy ngươi...có thứ gì đặc biệt muốn có được hay không?"
"Ngươi a."
"......"
Đại tỷ, có thể nói chuyện một cách bình thường được không. Đừng có hở chút
là thả thính hắn, hắn sắp bị chìm trong một đống thính do nàng thả ra
rồi a. Vì thế, Hạ Vũ liền trừng nàng một cái rồi tự mình động não.
"Nếu nói là thích sao? Chỉ cần thứ ngươi cho ta. Ta đều sẽ thích."
Huyết Cơ dường như có chút suy tư rồi kết luận ra, sau đó mới cưng chiều mà
nhìn Hạ Vũ. Được bảo bối tặng quà thì đó chính là điều hạnh phúc nhất
thế gian a, không thích mới là đồ ngốc.
"Ở đây chờ ta một chút, ta về nhà lấy xe cái đã."
Nghe thấy câu nói này của nàng, một suy nghĩ liền hiện ra trong đầu Hạ Vũ.
Vì vậy, hắn liền nắm lấy tay của nàng rồi lôi đi, vô cùng nghiêm túc mà
dặn dò nàng giống như dặn dò con nhỏ.
"Đã biết, vợ bảo bối!"
Bật cười mà gật đầu, Huyết Cơ liền nhanh chóng sử dụng xưng hô mà hôm trước nàng đã từng gọi một lần. Mặc dù không muốn cảm khái, nhưng nàng cũng
không biết vì sao bản thân lại cứ thích gọi hắn bằng vợ a.
Vừa
mới xoay lưng, ngay khi nghe thấy câu trả lời của Huyết Cơ, Hạ Vũ liền
nổi giận đùng đùng mà rời đi như một cơn gió. Khốn kiếp a, tại sao nàng
cứ thích làm mấy việc ngược giới tính với hắn vậy nhỉ? Vợ cái gì mà vợ,
ai là vợ của nàng chứ...
Còn về việc sửa lại tính cách bá đạo của nàng sao? Xin lỗi a, nếu sửa được thì hắn cũng đã không bị đè trong
suốt thời gian qua rồi. Cho nên, hắn cũng đã hết cách, nàng thích gọi
sao liền gọi vậy đi.
- ----------------------------
Hạ Vũ
lúc này đang cùng với Huyết Cơ bước vào trong đổ thạch phường lớn nhất ở thành phố A này. Từ trong cửa lớn sa hoa bước vào, bên cạnh của Hạ Vũ
liền xuất hiện một cái nam nhân viên hướng về phía hắn và Huyết Cơ chào
hỏi.
"Xin chào thiếu gia và tiểu thư."
"Tôi là lần đầu tiên tới đây, ở đổ thạch phường này của các người có quy củ gì?"
Nghe thấy câu hỏi của Hạ Vũ, nam nhân viên liền vô cùng kính cẩn mà giải
thích. Trong lòng thì vẫn liên tục kinh ngạc, không ngờ ngày đầu tiên
bản thân đi làm cư nhiên lại gặp được Tam thiếu gia Hạ gia.
"Ở đổ thạch phường này của chúng tôi được chia làm ba tầng, tầng một là nơi
bình dân có tỉ lệ mở ra đá quý thấp nhất, tầng hai thuộc về tầng lớp
trung lưu có xác suất cao mở ra các loại đá quý có giá trị cao. Còn về
tầng ba, đó cũng là nơi cao cấp nhất ở đây, tỷ lệ mở ra đá quý là 100%,
có khả năng mở ra đá quý quý hiếm và đắc giá."
"Vậy liền lên tầng 3 đi."
Sau khi nghe lời giới thiệu của nam nhân viên này, Hạ Vũ liền nhàn nhạt
nói. Dù sao hắn đến đây cũng không phải là chơi chơi, mà mục đích của
hắn chính là tìm đá quý quý hiếm a.
"Được ạ, được ạ, xin mời hai vị theo chúng tôi qua bên này làm thủ tục."
Hai người Hạ Vũ bây giờ cũng đều chậm rãi đi theo sau nam nhân viên này đi
đến quầy đăng kí lý lịch. Nhưng là, ngay khi thủ tục xác nhận danh tính
cùng với số lượng tiền có trong thẻ của Hạ Vũ vừa làm được một nửa thì
một âm thanh cộc cằn liền vang lên.
"Mau chóng làm thủ tục cho tôi đi a, lão đại nhà tôi đang rất gấp."
Theo giọng nói nhìn qua, chỉ thấy đó là một cái đại hán mặc vest đen, râu
quai nón được để rậm rạp, gương mặt đều tràn đầy một cỗ khí tức hung
thần ác sát. Lúc này, gã đang vỗ vỗ bàn mà nói, điệu bộ không có kiên
nhẫn biểu hiện đến vô cùng rõ ràng.
"Xin lỗi a Hùng ca, xin anh chờ cho một lát, chúng tôi phải làm xong thủ tục cho Tam thiếu gia cái đã."
Nữ nhân viên đang làm thủ tục liền hướng về Mạnh Hùng cúi đầu xin lỗi, nhưng cũng hoàn toàn không có ý tứ làm cho gã trước.
Đùa sao? Đây chính là Tam thiếu gia của Hạ gia a, nếu hiện tại người đến là Tô bang chủ thì cô có khi sẽ nể mặt, nhưng mà Mạnh Hùng cùng lắm cũng
chỉ là một tên tay sai của Tô bang chủ mà thôi. Nếu bởi vì nể mặt gã mà
đắc tội Tam thiếu gia thì thật sự là không đáng.
Nghe thấy lời
nói không cho bản thân một chút mặt mũi nào của nữ nhân viên, Mạnh Hùng
liền trực tiếp kinh ngạc đến rồi. Sau đó mới đưa mắt nhìn sang một nam
một nữ đang đứng bên cạnh mình.
"Mẹ kiếp, ông đây cùng với lão
đại vừa ra nước ngoài được vài ngày thì các người đều đã leo lên đầu của Bạch Hổ bang chúng ta rồi đúng không?"
"Hùng ca xin đừng nói vậy, chúng ta cũng chỉ là làm theo quy củ mà thôi."
Vừa nhìn thấy Hạ Vũ, Mạnh Hùng cũng đã bị nhan giá trị của hắn làm cho kinh diễm đến rồi. Nhưng là, khi ánh mắt của gã rơi vào trên người của Huyết Cơ thì cũng lập tức thay đổi.
"Ồ, đây không phải là chị dâu hay sao a..."
Nghe thấy lời này của Mạnh Hùng, hai cái nhân viên này cũng lập tức bình
tĩnh đại ngộ. Hèn gì khi nhìn thấy Huyết Cơ bọn họ liền cảm thấy có chút quen mắt, không ngờ đây chính là đại tiểu thư của Thẩm gia a. Nhưng là, tại sao nàng lại đi cùng với Hạ Vũ...
"???"
Hạ Vũ lúc này liền như lạc trong sương mù mà liếc nhìn Huyết Cơ một chút, sau đó, hắn liền nhanh chóng nhận được đáp án từ nàng.
"Thẩm Diễm là vị hôn thê của Tô Tử Trạch, nàng trước kia rất thích hắn ta.
Nhưng là, ba năm trước, hắn ta từ hôn bởi vì nàng quá ngu ngốc chỉ là
một cái bình hoa. Không phù hợp với khẩu vị của hắn ta."
Nói đến
đây, Huyết Cơ cũng liền cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ. Tại sao cái nữ nhân tên Thẩm Diễm này lại phải tự day vào một đám rắc rối như vậy a. Khiến
cho nàng hiện tại phải đi dọn dẹp hậu quả cho nàng ta, đúng là phiền
phức quá mà.
**Ta dường như lại phát hiện ra một điểm chung giữa hai người các ngươi rồi.