Nhìn đến hai đoàn bạch thỏ theo hô hấp của Bạch Tiểu Mễ mà đang liên tục nhấp nhô kia. Hạ Vũ liền trực tiếp cúi đầu đem nó ngậm vào trong miệng, nhẹ nhàng liếm cắn. Mút lấy quả anh đào đỏ tươi trên ngực của cô.
Bị cảm giác tê dại này làm cho yếu ớt nũng nịu ra tiếng, ánh mắt của Bạch
Tiểu Mễ liền không khỏi trở nên mơ màng. Giữa hai chân cũng bị hắn làm
cho có điểm ẩm ướt.
Ở một bên, môi lưỡi của Hạ Vũ đã trực tiếp
theo bụng nhỏ của cô đi dần xuống nơi tư mật. Bụng nhỏ, cẳng chân, dọc
theo đùi, mỗi một tấc da thịt của cô đều được hắn tinh tế nếm thử qua.
Khiến cho làn da tuyết trắng của cô đều không thể khống chế được mà nổi
lên một tầng ửng đỏ.
Mở ra hai chân của cô, ánh mắt của hắn liền
nóng rực mà nhìn lấy hoa huy*t trắng nõn không có một tia lông tóc kia.
Có lẽ là vì ngượng ngùng, hai mảnh cánh hoa đang không ngừng run rẩy
khép mở. Đem mật dịch cũng đi theo đẩy ra bên ngoài.
"Ô...ô...đừng nhìn..."
Mặc dù không phải là lần đầu nhưng mỗi khi đối diện với hắn, cơ thể của cô
liền sẽ không nhịn được mà mềm nhũn ra. Vô cùng ngượng ngùng muốn đưa
tay đem nơi tư mật che đậy lại.
Thế nhưng, cũng không để cô kịp
chối từ, Hạ Vũ liền đã hầu kết lăn lộn mà nhìn cảnh xuân trước mắt này.
Khẽ cúi đầu đem cánh hoa ửng đỏ của cô cho ngậm lấy cũng như bắt đầu
liếm láp. Khiến cho hoa huy*t của cô đều không khống chế được mà co rút
lại. Ngón chân xinh đẹp cũng đi theo cong vào, kìm chặt vào trong ga
giường.
"Anh hai...ân...aaaa..."
Ở trên bối thịt của cô
nhẹ nhàng mút lấy, một ngón tay của hắn cũng từ từ tiến vào trong hành
lang chật hẹp của cô. Nhẹ nhàng trừu động, đem hoa dịch đều đào bới ra
ngoài.
"Hạ Vũ...đừng...đừng mà..."
Bị Hạ Vũ trêu chọc đến
sắp ngây ngốc, Bạch Tiểu Mễ liền không khỏi há miệng phát ra tiếng thở
dốc yêu kiều. Hai chân cũng dang ra thành chữ M, bị đôi tay hữu lực của
hắn ghìm chặt lại. Vô cùng bất lực, cô chỉ có thể đưa tay nắm lấy ga
giường. Biểu tình tựa như vui sướng lại tựa như khống khổ.
Mà lúc này, Hạ Vũ đã trực tiếp cho hai ngón tay vào trong tiểu huyệt của cô.
Cảm nhận hành lang chật hẹp cùng mị thịt đang liên tục xô đẩy lấy ngón
tay của mình. Cuối cùng, khi hắn liên tục tăng nhanh tốc độ trên tay, cơ thể của cô cũng liền thoáng co lại một chút. Đại lượng hoa dịch cũng đi theo từ trong huyệt động tràn ra, đem tay hắn thấm ướt.
"Ha, còn nói là không muốn sao? Không muốn thì đem anh hai kẹp chặt như vậy làm gì a? Mèo con?"
Nhìn thấy Bạch Tiểu Mễ ánh mắt mang theo mê mang, gương mặt đỏ bừng phủ lấy
tình dục. Hạ Vũ liền tà ác mà vỗ vào bờ mông đẫy đà của cô. Sau đó lại
đem cơ thể cô nâng dậy, khiến cho cô quay lưng lại với bản thân mình.
Trong vô thức, Bạch Tiểu Mễ liền theo động tác của hắn mà chống tay vào trên
đầu giường. Mông cũng đi theo nâng lên cao cao. Chờ khi cô từ trong cao
trào lấy lại tinh thần thì một thứ to dài, nóng bỏng đã ở trước hoa
huy*t của cô chậm rãi cọ tới cọ lui. Sau lưng cũng truyền đến giọng nói
tràn đầy ác ý của ai đó.
"Nói a mèo con. Có muốn anh hai chơi em hay không a?"
Mặc dù chỉ là bị cự vật to lớn kia chào hỏi ở bên ngoài, nhưng cơ thể của
cô từ lâu cũng đã quen thuộc với nó. Này vừa chạm, u huyệt của cô liền
cảm thấy một mảnh trống rỗng, muốn được hắn lấp đầy. Vì vậy, cô liền
không khỏi kiều mị, thẹn thùng mà nhỏ giọng đáp.
"Em muốn..."
Vì thế, Hạ Vũ cũng không tiếp tục làm ra vẻ nữa. Bởi vì hạ thân của hắn đã sớm cứng rắn khổng chịu được. Rốt cuộc, hắn cũng liền đem côn th*t của
mình vùi vào trong u cốc của cô. Chỉ thấy hai mép huyệt của cô cũng
nhanh chóng bị căng ra, khó khăn ngậm lấy gậy th*t to lớn của hắn.
Mặc dù đã sinh một đứa con nhưng u huyệt của cô vẫn chặt chẽ và hồng nhạt
như cũ. Đem côn th*t của hắn ghìm chặt ở bên trong, bốn bề mị thịt cũng
liền giống như từng cái miệng nhỏ liên tục mút lấy hạ thân của hắn.
Không chỉ riêng gì Hạ Vũ, Bạch Tiểu Mễ cũng là bị cảm giác căng ra này làm
cho có chút khó chịu mà vặn vẹo thân mình. Đem hắn hút đến sắp nổi điên
mà phát ra một tiếng rên trầm thấp. Đưa tay nắm lấy eo thon của cô liền
bắt đầu luật động.
"Ngô...anh hai a...đừng...đừng..."
Mỗi
một lần tiến vào trong u huyệt của cô, hạ thể của hắn đều trực tiếp tiến sâu vào tận cung khẩu. Ở trên điểm mẫn cảm của cô liên tục nghiền ép đi lên. Một bàn tay khác cũng không nhàn rỗi mà nắm lấy một đoàn bạch thỏ
đang liên tục nhảy lên của cô. Nhẹ nhàng nắn bóp, ngón tay cũng đặt ở
trên nhũ hoa, đem nó đùa bỡn đến sưng đỏ cả lên.
Mà Bạch Tiểu Mễ
lúc này cũng đã bị Hạ Vũ trêu chọc đến thần trí mơ hồ. Cơ thể bồng bềnh
trôi đi giống như là đang ở trên mây. Chỉ có một đôi tay là như cũ vô
lực vịn vào trên đầu giường. Trong miệng liên tục phát ra tiếng kiều
ngâm dâm mĩ.
"Nga...anh hai a...chậm...chậm...một chút...chịu không nổi a..."