Vừa thay quần áo xong, Hạ Vũ liền đã nhận được thông báo này. Thế nhưng, khi hắn thử liên hệ hệ thống của mình thì nó lại giống như là một tảng
đá rơi xuống nước. Một chút tín hiệu cũng không phản hồi. Theo suy đoán
của hắn, nó có lẽ là lại rơi vào trạng thái giả chết nữa rồi.
Nhìn đồng hồ đã chỉ 5 giờ mấy sáng, Hạ Vũ cũng liền không quan tâm đến cái
hệ thống chuyên môn hố bản thân này nữa mà mở cửa ra. Đi đến trước
giường đem Tiểu bánh bao đang lăn lộn kia ôm lên.
"Haizzz, Tiểu
bánh bao a. Pa pa sắp phải đi rồi, không thể lo cho con được nữa a. Đợi
khi phó bản kết thúc, pa pa sẽ đem con giao cho người khác. Nhớ kỹ là
phải ngoan đó, có biết hay chưa?"
Nói đến đây, Hạ Vũ liền không
khỏi buồn cười bản thân đúng là suy nghĩ nhiều. Một đứa trẻ hai tuổi thì làm sao hiểu hết được lời hắn nói đây? Vì vậy, hắn liền lấy ra một túi
đồ ăn vặt, bắt đầu cho Tiểu bánh bao ăn:"Tiểu bánh bao a, mau ăn đi."
Ngoan ngoãn ăn thức ăn mà Hạ Vũ đút, Tiểu bánh bao lại dùng một ánh mắt thâm ý mà nhìn hắn. Sau khi ăn xong, Hạ Vũ mới phát hiện Tiểu bánh bao vẫn như cũ bị quấn trong đống y phục cổ trang kia. Nghĩ nghĩ, hắn liền cau mày.
"Pa pa bồng con đi tắm!" Nói xong, cũng không quản Tiểu bánh bao là phản
ứng như thế nào. Hạ Vũ đã trực tiếp đem đống vải quanh người nó cởi ra.
Sau đó liền luồn tay qua nách của nó, đem nó nhấc lên.
Đối diện
với cảm giác lành lạnh cùng với lời nói của Hạ Vũ. Tiểu bánh bao liền
lập tức xanh mặt mà liên tục giãy giụa kháng cự:"pa pa..."
Chỉ
thấy lúc này, Hạ Vũ đã dùng một tay đem Tiểu bánh bao vác lên vai. Một
tay còn lại cũng mở ra cửa phòng tắm. Đem nước xả đầy buồng tắm, hắn
liền trực tiếp đem Tiểu bánh bao thả vào trong.
Bởi vì không kịp
phản ứng, Tiểu bánh bao liền khổ sở sặc phải mấy ngụm nước. Liên tục
"khụ khụ" mà lắc lắc đầu. Đôi tay nhỏ bé cũng ở vịn lấy vách buồng tắm,
đôi mắt đỏ hoe lên án nhìn Hạ Vũ. ( Cha gì như cái quần p2)
"Ách, quên mất." Ngượng ngùng sờ sờ mũi, Hạ Vũ liền bất động thanh sắc mà xắn tay áo. Đem Tiểu bánh bao bắt lấy liền bắt đầu kỳ cọ cho nó. Đương
nhiên cũng không quên thêm vào một chút xà phòng rồi.
Ban đầu,
Tiểu bánh bao vẫn còn liên tục phản đối. Thế nhưng, sau khi bị Hạ Vũ
đánh vào mông hai cái. Nó đã trực tiếp nằm thẳng đơ, ánh mắt mang theo
lửa giận mà nhìn chằm chằm trần nhà. Giống như muốn nhào đến đem kẻ nào
đó cắn chết.
Một hơi đem Tiểu bánh bao tắm xong, Hạ Vũ liền không có một tia dao động đem áo sơ mi của mình mặc vào cho nó. Nếu hỏi hắn
làm sao lại cỏ thể bình tĩnh như vậy được? Ha hả, rất xin lỗi, hắn không có sở thích luyến đồng.
- -----------------------------
Theo mặt trời dần dần lên cao, Hạ Vũ rốt cuộc cũng bị truyền tống vào trong
không gian trắng xóa hôm trước. Giống với lần trước, lần này Hạ Vũ vẫn
như cũ vô cùng nổi trội trong đám người. Bởi vì trong lòng của hắn lúc
này là một đứa bé gái trắng trẻo đáng yêu. Tổ hợp vô cùng kỳ dị.
"Ai, mặc dù đã là lần thứ hai đến đây nhưng ta vẫn như cũ có cảm giác kinh
ngạc a..." Một người đàn ông trung niên giống như có phần cảm khái mà
nói ra.
Cũng không riêng gì ông, những người khác ở đây cũng đều
là có cảm giác này. Không có kinh hoảng, sợ hãi như ban đầu nữa. Thay
vào đó chỉ có vô tận bình tĩnh, bình tĩnh đến có phần chết lặng.
|Bảng xếp hạng:
1.Hạ Vũ: giết được 168 tang thi bình thường, 1 con Liếm Thực Giả.
2.Xung Điền Tư Nguyệt: giết được 30 con tang thi bình thường, 4 con biến dị thử.
3.Elisa: giết được 41 con tang thi bình thường.
4.Anap: giết được 34 con tang thi bình thường.
5.Trần Ngọc: giết được 29 con tang thi bình thường.
6............>
"Cái quái...Liếm Thực Giả. Đậu móa, con quái vật đó...nôn..."
"Xung Điền Tư Nguyệt cư nhiên lại nhảy lên hạng 2 rồi a. Còn có, cái Trần Ngọc này là ai vậy?"
"Ha hả, Hạ Vũ, lại là Hạ Vũ đứng đầu a. Ta đúng là không đoán sai mà..."
Rất nhanh, những ánh mắt tìm tòi đặt trên người của Hạ Vũ cũng đã dời đến
trên bảng xếp hạng treo ở giữa không gian kia. Hiển nhiên, không thể
nghi ngờ được điều gì, Hạ Vũ lại lần nữa đứng hạng thứ nhất. Cho nên,
những người khác ở đây cũng đã thành thói quen, trực tiếp đem hắn làm
lơ.
Thế nhưng, khi xem đến ba chữ "Liếm Thực Giả", không ít người đã trực tiếp trắng bệch mặt, ứa nước mắt hoặc là nôn mửa.
Đối diện với những người này, Hạ Vũ căn bản là không có một tia dao động
nào mà chỉ chờ đợi bảng thuộc tính cùng với phần thưởng BXH xuất hiện.
[Thuộc tính người chơi:
Tên player: Hạ Vũ. ( Tiến hóa giả cấp 2.)
Giới tính: Nam.
Sức mạnh: 3872.
Tốc độ: 4013.
Tinh thần lực: 500.
Kỹ năng: Kiếm thuật ( cấp 9 - mãn cấp.), Xạ tiễn ( cấp 9.), Xạ kích ( cấp 9.), Karate...
Túi trữ vật: Không.
Sở trường phụ trợ: Âm dương nhãn.]
Theo bảng thuộc tính xuất hiện, bên trong hòm thư của Hạ Vũ cũng đã được
truyền tống gói quà. Vì vậy, hắn liền không chút chậm trễ đem nó mở
ra:"Mở ra phần thưởng BXH."
Hạ Vũ vừa suy nghĩ xong, chỉ thấy
trong tay của hắn bỗng dưng lại xuất hiện hai miếng giấy cắt hình người
vô cùng kỳ lạ. Phía trên mỗi miếng giấy lại có ghi một cái tên, phân
biệt là Hỏa Hồ và Băng Khuyển.