Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Chương 257: Hôn Nam Nhân Cuả Mình Mấy Cái Cũng Không Sao


trướctiếp

“Mộ Nguyệt Sâm---" Hạ Băng Khuynh vỗ bàn, cầm nĩa chỉ vào anh, cứng rắn nói: “Mua hay k!"

“K mua!" Mộ Nguyệt Sân đầu.

Mềm cứng đều dùng rồi, k ngờ đều vô dụng, | Hạ Băng Khuynh liên nhụt chí, hôn nam nhân của mình mấy cái hình như cũng k s!

Thế giới ăn vặt, chính là kỳ diệu như vậy!

Tư tưởng sẽ tự nhiên bị thay đổi bởi đồ ăn ngon.

Cô đứng lên, đi gần về trc, tay nhỏ bưng mặt anh, k nói 2 lời, hỗn loạn trên đó, đem dầu mỡ, son môi, nước miếng trên miệng, toàn bộ dính lên khuôn mặt đẹp của anh.Hôn xong, cô thả mặt anh ra, đưa 2 ngón tay lên: “E hôn đc 2 miếng!"

Mộ Nguyệt Sâm sờ trán, tay để trc mắt nhìn 1 cái, trên ngón tay dính những thứ lộn xộn, đối với ng bệnh sạch sẽ mà nói, quả thật k thể nhịn!

Mắt thấy anh sắp tức giận, Hạ Băng Khuynh nhanh chóng nắm tay anh, vô tội nói: “Miệng ngta sắp hôn đến tê rồi, là anh nói, hôn 1 cái 1cm.”

EMộ Nguyệt Sâm nhìn mặt nhỏ trc mắt, cuối | cùng cũng tha cho cô.

Lúc đi, trên tay Hạ Băng Khuynh cầm 2 miếng bánh kem, thấy cô vui v, mắt Mộ Nguyệt Sâm có tia ôn nhu.Trường.

Tiết đầu xong, Hạ Băng Khuynh lập tức dâng bảo bối lấy ra bánh kem chia cho chị em.

2 ng ngồi ở ghế bên hô, phơi nắng, ăn bánh kem.


“Bánh kem này ngón quá, nhất định siêu đắt!”

Tiêu Nhân ăn 1 miếng, liền quyết đoán nói ra | bình luận, đồng thời cảm thán: “Có bạn trai đẹp trai có tiền thật tốt!" Tốt cái gì, đây là hi sinh sắc mới có đó.

Nhưng chuyện mất mặt cùng ** như vậy, với tính của Hạ Băng Khuynh sẽ k nói, cô ăn bánh kem trên muỗng: “Vì ngon nên tớ mới mua về, k tệ chứ!”

“Coi như yêu tinh cậu có lương tâm. Tiêu | Nhân cười khoác vai cô, cướp 1 muỗng từ hộp của Hạ Băng Khuynh.

“K fai cậu cũng có sao, cướp của tớ làm gì?" Hạ Băng Khuynh di chuyển hộp ra.

Tiêu Nhân ôm mặt, làm bộ dạng thiếu nữ, cực kỳ yêu kiều: "Ăn bánh kem ngon v, đột nhiên tớ nhớ đến Tu Tu nhà tớ, tớ k thể ích kỉ y, bánh kem này đợi tí đưa cho anh ấy"

bánh kem và Quý Tu có quan hệ gì s?

Hạ Băng Khuynh nhìn hộp của cô 1 cái, nhắc nhở cô: “Nhưng cậu đã ăn mất 1 miếng, cậu ăn qua rồi.”“Anh ấy k ngại!" Tiêu Nhân tự tin xua tay.

“K fai tớ công kích cậu, nhưng tớ thấy thầy sẽ ngại" Trừ khi thầy Quý thần kinh thép, nhưng thật tế k fai!

“Yên tâm, tớ có cách cho anh ấy ăn." Tiêu Nhân cầm muỗng lên tiến, liếm hết bánh bơ trên đó, để vào trong hộp, đóng hộp lại.

Biểu cảm Hạ Băng Khuynh bắt đầu rối, cũng có thể nói đợi lát, nha đầu này bắt thầy Quý ăn nước miếng của mình!

Cô có thể tưởng tượng đc ám ảnh tâm lý mà lúc đó thầy Quý phải chịu lớn cỡ nào.




“Đúng rồi, có chuyện rất kì lạ!" Tiêu Nhân cầm cặp lên, tìm kiếm trong đó.

“Chuyện gì lạ? Cậu tìm gì." Hạ Băng Khuynh nhìn Tiêu Nhân cứ lục cặp, cũng k biết tìm gì.

“Ai, rõ ràng để đây, có rồi---" Tiêu Nhân lấy 1 thứ dài dài từ trong cặp ra, đưa đến trc mặt Mộ Nguyệt Sâm: “Cậu xem, băng đô này quen mắt k."


Máu huyết toàn thân Hạ Băng Khuynh như ngưng trệ.






trướctiếp