Nó âm thầm đánh giá, thằng này nhìn cũng tàm tạm.Đại khái là
ngon zai hơn những thằng mà nó từng cặp nhưng còn chưa biết là
gia cảnh có xông xênh hay không.Với nó thằng nào không có xe
xịn, không chịu chơi chịu chi thì không có cửa mua vé gửi xe
chứ đừng nói là vào vòng dự tuyển.
- Đã học giỏi lại còn đẹp trai mới vãi l** chứ, chả bù cho thằng bồ tao suốt ngày ú a ú ớ.Ê,nó ngó mày kìa!
Con bạn kéo tay áo nó làm nó thoát khỏi dòng suy nghĩ, ngoái lại
thì thấy đúng là thằng kia đang nhìn nó thật.Chưa gì đã được zai
đẹp tăm tia làm nó thấy đắc ý lắm nhưng vì nó là một hotgirl nên
phải ngay lập tức bật chế độ CHẢNH,tay trái chống cằm,tay phải quay bút sau đó mặt lạnh tanh nhìn ra cửa sổ làm bộ xem trời
xem đất nhưng thực chất trong lòng đang mừng rơn.
[Chưa thả thính mà đã tự nạp mạng rồi.]
Thấy có học sinh mới cả lớp xôn xao bàn tán nhưng không phải bàn
về bạn mới mà lợi dụng thời điểm hỗn loạn bàn xem chút nữa tan
học đi ăn ở đâu, chơi game ở đâu, chơi game gì...Rất nhanh rất
chóng vánh cả lớp học nghiêm trang bỗng trở thành một cái chợ vỡ.
- Ổn định nào!Bây giờ chúng ta vào bài mới.
- Xin phép thầy vào lớp!
Bây giờ đã là 7 giờ 30, ông thầy vì ngủ dậy muộn nên cố ý gọi
cho thằng Long kêu nó đứng đợi trước cổng trường để diễn một màn thầy
trò chào hỏi nhận lớp đầy đặc sắc,nhưng còn thanh niên này là sao?
Thân là một học sinh thời đại mới mà đến vào lúc này thì còn
chẳng phải là đang sỉ vả vào nền giáo dục nước nhà?Đã vậy
nhìn hắn xem, quần áo thì nhàu nhò xộc xệch, tóc tai thì cạo trụi húi như vừa ở tù ra, kính thì gần như gãy làm đôi mà
hắn còn tiết kiệm đến độ dùng băng dính dán vào để rồi tạo ra một vật thể kì quái đắp lên mặt.Tuy bước qua cùng một cánh cửa nhưng một người thì để người ta bồi hồi thương nhớ, một kẻ thì quả thật là chán đéo muốn nhìn.
- Thưa thầy!Tại em đi muộn nên phải đợi thầy vào trường rồi mới dám vào.
Phải vất vả lắm mới nghĩ ra kế hoạch đem thằng cu học sinh mới ra thu hút sự chú ý của bọn học trò để chúng nó không để ý là gã đi muộn,ấy thế mà
hắn thở một hơi đã khiến mọi công sức đổ sông đổ bể.Thiên tức mình gắt:
- Đã đi muộn lại còn chống chế à?Đừng có mà đánh đồng tôi với anh,tôi cho anh hay…
Thiên nói tới đó thì ngừng lại, khuôn mặt hơi tái vì đã thấy con
bé lớp trưởng đang lấy cuốn sổ theo dõi ra ghi ghi chép chép
cái gì đó:
- Anh đừng nói bậy,tôi ngồi trong phòng giáo viên uống nước chè từ sớm đợi giới thiệu học sinh mới chứ làm gì
có chuyện vào sau với chả vào trước.Về chỗ!Về chỗ!”
Không đợi thằng kia trả lời nó đã tắt máy, đàn ông con zai đéo gì
nhắn tin nhạt như nước ốc đọc ngứa hết cả bím.Nó khều khều
con bạn, hất hàm ra lệnh:
“ Ê con ml, tý về lên bar với tao.”
Con bạn nó tên Nhi, trước đây còn được gọi là Sửu Nhi.Nhưng từ thời
điểm nó đi học karate về thì ngoại trừ thằng bồ còn không thì
ngay cả nó là đứa gọi là bạn cởi chuồng tắm mưa, bét friend
cũng không dám gọi như vậy nữa.Tuy bình thường con này có vẻ hiền hiền ngu ngu nhưng một khi máu chó điên nổi lên thì đến bạn thân cũng bị đập cho hộc máu như thường.
Con Nhi nhăn mặt cau mày:
- Đéo đi đâu, bữa trước cắn nửa viên đến giờ đầu vẫn còn choáng.
Nó cho con Nhi một cái bạt tai, sẵng giọng:
- Ai bảo mày đã ngu lại còn thích đú, đéo ai mời cũng sồn sồn lao vào cắn nguyên một viên thì lại chẳng choáng!?
Ông thầy đập thước xuống bàn đánh “ầm” một tiếng, nghiêm giọng:
- Hai chị kia trật tự không tôi đuổi ra bây giờ!Anh này nhanh nhanh ngồi vào chỗ để tôi còn giảng bài đây.
Hắn ánh mắt kì quái nhìn ông thầy, lão muốn hắn ngồi đâu khi trong
lớp rõ ràng chỉ còn ba chỗ trống mà ngồi chỗ nào cũng khó
sống cả:Một là cạnh đứa bẩn nhất lớp, hai là cạnh đứa học
ngu nhất lớp,và cuối cùng là cạnh con lớp trưởng - đứa bị
thù nhất lớp.
- Ngồi đây!Ngồi đây!
Nhỏ lớp trưởng cười gian vỗ vỗ vào ghế trống bên cạnh:
- Qua đây ngồi nè.
Hắn chần chừ một chút rồi đặt mông ngồi xuống, nhỏ lớp trưởng
cười híp mắt giống như đã thực hiện thành công mưu hèn kế bẩn nào đấy rồi làm bộ cúi đầu ghi ghi chép chép như thể đang học hành rất chăm chỉ.
- Hôm nay chúng ta học bài…
Âm thanh trầm
bổng của thầy giáo Thiên cất lên là lúc lớp học rơi vào trạng
thái vong ngã,đứa ngủ đứa gật gù,đứa thì lấy đồ ăn vặt ra
cắn từng miếng thật nhẹ nhàng,một số đứa bạo hơn thì lôi hẳn smartphone ra bấm bấm,toàn bộ bốn mươi hai con người đồng loạt
làm việc riêng trong im lặng duy chỉ có hai người là còn chăm
chú nghe giảng.
Đó là hắn và thằng Thần.
Vâng,chỉ
Thần thôi,không có Kinh hay gì khác.Mặc dù trong giờ Toán của Thiên mà
nghe giảng thì cũng ngang với thần kinh hoặc cái gì đấy tương tự.
Lại phải giới thiệu qua Thần là thằng nào.
Dương Minh Thần, học sinh đứng top đầu về kết quả thi đầu vào và
thành tích học tập trong suốt hai năm cấp ba, dù rằng đây chỉ
là một trường tư gồm toàn mấy đứa con ông cháu cha suốt ngày
chỉ biết đú bẩn và đút tiền mua điểm nhưng điều đó cũng không
khiến cho ánh hào quang của thằng Thần trở nên rẻ mạt,ngược lại còn
khiến ngôi sao sáng này trở thành vì sao độc tôn giữa bầu trời xám
xịt.Thể hiện rõ nhất ở hai giải nhất trong kì thi Toán và Vật Lý
cấp quốc gia,đây chính là chút quà mọn mà nó tặng cho cái
trường cùi bắp này ngay trong học kì đầu tiên.
Đừng nghĩ đây là chuyện tình cảm giữa dân thường và bạn lớp trưởng đanh đá
cá cày trong truyền thuyết nhé,cũng đừng có nghĩ rằng hắn tên Nam và
được gái hỏi thăm tận tình như vậy.
“Nam” mà nhỏ lớp trưởng nhắc đến ở đây chính là tên cúng cơm của thằng bạn hắn.