Anh nhìn cô thật sâu, đầy chân thành. "Rất nhiều thứ, nhưng bảo tôi trả lời em vì cái gì thì
tôi không sao trả lời được! Nhưng chỉ biết là em rất quyến rũ đối với
tôi... Có lẽ là bởi vì em xinh đẹp, từ khi biết em cho đến sau này, ánh
mắt của tôi không lúc nào là không bị em cuốn hút!"
Quan Tĩnh gục đầu vào trong ngực anh, nức nở nói: "Đàn ông các anh ưa
thích nhất là dùng lời ngon tiếng ngọt để lừa gạt các cô gái..."
"Không phải, tôi thề là tôi không hề lừa gạt em!"
Cô hoàn toàn không tin tưởng vào lời nói của anh. Hai tay cô vòng lên
cổ của anh, chủ động hôn lên môi anh, hôn lung tung. "Kỳ thực thì cứ nói trắng ra là, chẳng phải cái anh muốn là lấy được thân thể của tôi sao?
Vậy thì bây giờ tôi cho anh!"
Lý Sấm kinh ngạc trợn to hai mắt, ngây người như phỗng nhìn cô hôn mình!
Quan Tĩnh nhắm hai mắt lại, vừa ảo tưởng người được hôn đúng là Tưởng Vũ Hàng, lại vừa mâu thuẫn không muốn đó là anh.
Chẳng phải là anh không yêu thích cô sao? Chẳng phải là anh coi cô như
một đôi giày cũ nát, tùy tiện đá văng đi hay sao? Vậy thì tốt nhất là cô sẽ tặng mình cho người khác! Cô muốn cho anh biết, cô, Quan Tĩnh này,
không phải là người không có ai muốn. Anh không biết quý trọng, vậy thì
anh sẽ vĩnh viễn mất cô!
Cô lắc lắc đầu đầu, lặp đi lặp lại động tác liếm láp cánh môi Lý Sấm,
khéo léo đưa chiếc lưỡi ngọt ngào khẽ chạm vào răng của anh. Cô đã dùng
tất cả kỷ xảo hôn mà Tưởng Vũ Hàng đã dạy cho cô, tiếp tục hôn ở trên
người của Lý Sấm. Bàn tay nhỏ bé tuyết trắng phủ lên ngực anh, thậm chí
cô còn dùng miệng cởi hết áo sơ mi của anh, để lộ ra vòm ngực rộng rãi
của Lý Sấm!
Lý Sấm vốn không có ý nghĩ này, nhưng dù sao anh cũng là một người đàn
ông khí huyết mạnh mẽ, mặt khác đây người con gái mà mình yêu thích, rất nhanh anh đã trầm luân trong đó!
Anh đổi khách làm chủ, lấy lại quyền chủ động, anh hôn sâu hơn, bàn tay mò tới làn váy của cô không ngừng đi lên, thoáng cái đã sờ tới quần lót của cô...
Đang lúc anh muốn áp đến trước mặt cô, chuẩn bị gạt quần lót của cô ra, sau đó tiến công vào...
Ánh mắt mờ mịt của anh nhìn lên trên gương mặt của cô, thấy hai hàng lệ trong veo chảy dài cùng với vẻ mặt rối rắm không tình nguyện!
Tất cả động tác tiến công liền dừng lại ba giây, anh thở hổn hển tiếng hít thở dần dần bình ổn lại. Anh buông lỏng cô ra.
Anh như một người anh lớn khẽ vuốt mấy sợi tóc rối loạn của cô. "Em hãy nghỉ ngơi thật tốt đi, ngày mai em còn phải đi làm việc đấy!"
Đối với sự buông tha của anh, cô nghi ngờ hỏi: "Tại sao anh không tiếp
tục?" Cô đã dự định không chống cự, cô rất muốn tặng mình cho người đàn
ông ở trước mắt này! Cô phải quên Tưởng Vũ Hàng, cũng không để cho mình
có cơ hội quay đầu lại nữa, cũng không cho anh cơ hội nữa!
Lý Sấm đặt trên trán cô một cái hôn đầy lễ độ mà cực kỳ cưng chiều:
"Bởi vì em chính là một cô gái tốt, cần được đối xử tốt hơn! Tôi không
muốn em có một chút miễn cưỡng nào, tôi muốn em cho tôi không phải là vì người đàn ông khác, mà em chỉ vì riêng tôi mà thôi!"
Quan Tĩnh chớp chớp mắt nhìn anh không hiểu: "Anh không muốn tình một đêm sao?"
Anh có chút nổi cơn thịnh nộ." Tình một đêm là đồ cứt chó, nếu như tôi
muốn em, không phải là chỉ cần một đêm, tôi đây muốn em cả đời kia!"
Cô bưng kín cánh môi, đôi mắt tròn to nhìn anh chăm chú