Một tay anh lôi kéo người cô, một tay mở cửa nhà của cô!
Tuy cô vẫn không ngừng giãy dụa, nhưng bởi vì sức lực yếu hơn nên làm
sao có thể địch nổi sức mạnh của anh, vì vậy cô bị anh hung bạo túm lấy, kéo vào trong gian phòng!
Khoảnh khắc cửa phòng đóng lại, anh nhấc chân lên đã thẳng Quan Tĩnh vào giữa phòng khách!
Thân thể của cô bay trong không trung, vẽ ra một đường cong, sau đó
nặng nề rơi ở trên mặt đất. Cái trán của cô đập vào một góc của bàn trà, bị rạch thành một đường thật dài, máu tóe ra, nhỏ giọt xuống một màu đỏ tươi!
Cô nằm trên mặt đất rất lâu, sau đó mới có phản ứng lại. Cô khẽ vỗ lên
trán, đầu ngón tay tuyết trắng lập tức bị máu tươi nhuộm đỏ!
Mà kẻ bạo hành kia lại không chút thương tiếc, tiếp tục đạp một phát vào nơi bụng dưới của cô.
Cô nằm trên mặt đất, cuộn mình ôm chặt lấy bụng, giống như một con tôm
khô. Tóc tai rối loạn, quần áo lộn xộn, bẩn thỉu, rách nát, vạt áo bị xé rách cuộn lên cao, để lộ ra cả một mảng lưng tuyết trắng!
Mà trên mảng da thịt tuyết trắng kia, đầy những vết hôn màu đỏ đậm nhạt khác nhau... Đây đều là dấu vết để lại sau những lần bọn họ hoan ái
suốt mấy ngày nay! Trong giờ khắc này, những dấu vết 'tương thân tương
ái' đó lại đầy vẻ châm chọc biết bao!
Quan Tĩnh nhắm hai mắt lại, đau đớn không thôi, nước mắt cô chảy xuống ở trên sàn nhà lạnh như băng. "Vũ Nghê là do anh cố ý bắt rời đi có phải
không?" Tiếng cô hỏi đầy run rẩy!
"Không sai, bởi vì cô tác oai tác quái nên tôi không thể không trừng
phạt cô!" Anh hào phóng thừa nhận, người phụ nữ đáng chết này, nếu như
không cho cô chút giáo huấn để cho cô biết được sai lầm của mình, thì
sau này không thể biết được cô sẽ còn có thể hãm hại anh thế nào nữa!
Càng nghĩ lại càng thấy hận, cô vậy mà lại dám nói ra cái loại chuyện
này với Vũ Nghê kia chứ! Chửi bới anh khiến Vũ Nghê chán ghét anh! Đây
là do anh không cẩn thận nên mới nghe được, còn nếu không nghe thấy thì
sẽ đến đâu nữa? Không thể biết được là cô đã hãm hại anh đến mức nào!
Nếu không, vì sao suốt bao năm qua Vũ Nghê lại không chịu tiếp nhận anh
chứ?
Tất cả đều là do người đàn bà này!
"Chỉ vì muốn đánh em mà anh đã gọi riêng Vũ Nghê, bảo mau chóng rời đi
sao?" Tay Quan Tĩnh gắng sức chống đỡ, nâng gò má bị thương lên, những
giọt lệ trong suốt lăn dọc theo gương mặt cô, không ngừng chảy xuống."Vì muốn đánh em, mà anh đã phải hao tổn tâm tư