Lời nói nhỏ nhẹ ôn nhu của cô, ánh mắt đầy khát vọng của cô, Lúm đồng
tiền xinh đẹp ở trên mặt cô, trong giây phút này lại giống như chạm vào
dây thần kinh của anh, vấn đề cô hỏi lúc này đã khắc sâu vào trong tâm
khảm của anh. Thích cô ư? Anh vĩnh viễn không thể nào quên ánh mắt của
cô ở trong thang máy khi cô đưa ra yêu cầu với anh!
Ánh mắt của cô rất xinh đẹp, ít nhất là theo ý của anh, ánh mắt của cô
nếu đem so với Vũ Nghê thì ánh mắt ấy đã làm trái tim anh càng rung động nhiều hơn!
Nhưng mà, ai bảo anh lại quen biết với Vũ Nghê sớm hơn. Khi hoạn nạn,
anh và Vũ Nghê đã cùng nhau đồng cam cộng khổ! Cho nên bất luận thế nào, anh cũng không thể phản bội Vũ Nghê!
Tưởng Vũ Hàng dùng sức vuốt xuôi cánh mũi nhỏ thẳng tắp của cô, cố ý
dùng giọng điệu không thích thú gì, nói: "Em đó, thật đúng là một cô gái có lòng tham không đáy! Anh thích thân thể của em, thân thể của em đã
quyến rũ được anh, em cũng đã cười trộm anh rồi, thế mà còn đi hỏi anh
những chuyện ở bên ngoài thân thể, lại còn hỏi anh có thích em hay không nữa chứ?"
"Em chính là một người có lòng tham không đáy đấy, anh chỉ cần nói với
em có hay không là được thôi mà?" Cô ngồi dậy, gò má treo ở trên thân
anh, mái tóc hơi xoăn rơi trên mặt của anh, nơi giữa cổ! Mà nơi đỉnh núi thiêng liêng của cô đang buông xuống... như có như không kề sát trước
ngực anh!
Anh nuốt từng ngụm nước bọt một cách lỗ mãng. Cái cô gái này thực muốn
mạng của anh mà. Chết tiệt, cô đang cám dỗ anh! Tưởng Vũ Hàng giơ tay
lên, dùng sức nắm lấy vật ở trên ngực của cô, tựa như muốn hái quả đã
chín xuống vậy!
Đương nhiên, hai trái chín no đủ trên người Quan Tĩnh kia không sao hái được! Chỉ có điều trên đôi gò bồng đảo của cô đã in hằn năm vết hồng
hồng! "Em nói đi, em muốn anh nói cái gì đây hả? Nói rằng nơi này của em tốt lắm, thực cao, cảm xúc thật tuyệt vời, khiến anh mỗi lần tới đây
đều lưu luyến đến quên về?"
Cô không trả lời anh về vấn đề khó nói kia, cô muốn anh trả lời cái
điều cô muốn biết kia. "Anh hãy nói với em đi, ba năm qua, anh đối với
em có chút đặc biệt nào hay không? Nếu bỗng nhiên em bị hủy dung, anh có còn thích em nữa không?"
"Hủy dung ấy hả ? Chuyện này dọa người lắm đấy nhé, đương nhiên là anh
sẽ không thích em nữa rồi !" Anh trả lời rất đương nhiên!
"Hả!" Rõ ràng là đáp án nằm trong dự liệu của cô, nhưng mà lúc anh nói
ra, cô vẫn không nhịn được nỗi xót xa. Trái tim cô quặn đau, thật sự đau quá! Cô thất vọng nằm vật xuống bên cạnh, xoay lưng về phía anh!
Nhìn bộ dáng mất mát của cô, trái tim của Tưởng Vũ Hàng cũng