Hôm nay là ngày đầu tiên khi tầng 18 bước vào đêm. Do khí hậu đặc biệt ở đây nên hầu như tất cả sinh vật đều khó có thể sinh tồn được. Trừ một
vài sinh vật, trong đó có bọn chuột Howt. Đó là cái tên mà đội trưởng
John đặt tên cho loài sinh vật bản địa hung tợn ở đây. Chúng được phát
hiện lần đầu trong chuyến thăm dò lần đầu của con người đến với tầng 18, do Howt Kate phát hiện. Theo như lời Jone nói thì đây là để tưởng nhớ
cô, khi cô bị cả đàn của chúng xé xác. Nhưng theo Hoàng Minh thì chắc là có tư thù cá nhân. Bởi vì theo hắn thấy, việc này chả khác gì là mỉa
mai cả.
Những sinh vật có thể tồn tại được tại tầng 18 rất ít.
Tuy nhiên, cũng vì vậy chúng đều có một điểm chung là, vô cùng hung tợn. Kể cả thức ăn của chuột Howt, loài tảo trắng. Loài tảo này vô cùng đặc
biệt. Chúng mọc thành lớp rất dày dưới chân các ngọn đồi, nơi ánh sáng
chiếu vào không nhiều. Chúng có khả năng tổng hợp nước từ khí quyển giàu Oxy và Hidro. Chúng là nguồn sống của nhiều sinh vật tại tầng 18. Chúng cũng được xem là nguồn thực phẩm của con người khi chuẩn bị di chuyển
đến đây. Tuy nhiên, chúng là ác mộng của tất cả sinh vật khi về đêm.
Đương nhiên, đêm ở tầng 18 kéo dài 3 tháng.
Để làm rõ sự kinh
khủng của sinh vật này. Chúng ta phải nói đến thiên tai. Đúng, chúng là
thiên tai của tầng 18. Khi màn đêm xuống, loài tảo trắng thải ra một
lượng lớn Photpho trắng dạng khí. Chúng tạo thành những đám sương mù
phiêu đảng khắp nơi. Đám khí này nguy hiểm đến mức chỉ cần một lần hít
thở thì ngày tức khắc có thể giết một con voi. Nhưng đó chưa phải là
điều đáng sợ nhất. Đám khí này có thể bốc cháy và phát nổ ngay lập tức
nếu nhiệt độ quá 15 độ C. Nó sẽ dẫn đến một phản ứng dây chuyền vô cùng
kinh khủng. Hiện tượng này đã một lần phá hủy hai phần ba căn cứ, khiến
rất nhiều người chết. Bởi vì để con người có thể sống trong môi trường
nhiệt độ thấp hơn âm 20 độ C thì căn cứ phải phát ra một lượng nhiệt rất lớn.
Vì thế, khi màn đêm buông xuống, cả căn cứ như lâm vào chiến tranh. Xung
quanh căn cứ, tất cả quạt gió công suất cực lớn được mở ra để thổi tan
đám sương trắng. Tuy nhiên các này lại dẫn đến sự chênh lệch áp suất
giữa căn cứ và vùng bên ngoài. Không khí bị lôi kéo từ trên xuống khiến
cho những cơn lốc trở nên rất nhạy cảm. Mọi người không thể đi xung
quanh căn cứ cho dù đã mặc đồ bảo hộ.
Địa hình tầng 18 rất phức
tạp. Nó bao gồm các rặng núi đá vôi đang xen với các khe nứt. Nơi đặt
căn cứ là một trong những vùng bình nguyên hiếm hoi. Lý do căn cứ không
thể đặt tại các chân núi, bởi vì ở đó có tảo trắng. Và bởi nguyên tắc
của tầng này, ở đâu có sinh vật, ở đó có gió lốc nên những vùng này tập
trung gió lốc khá lớn. Những sinh vật bản địa đã tiến hóa thích nghi với chúng nhưng con người thì không. Tuy nhiên, điểm lợi là ta có thể đoán
được ở đâu có sinh vật sống. Bởi vì những sinh vật này tất cả đều không
thân thiện mấy với con người.
Quay lại với căn cứ. Ban đầu, con
người may mắn mở được một cánh cổng ổn định tại vùng bình nguyên và xây
dựng căn cứ tại đây. Và khu vực bình nguyên này vô cùng trống trải. Phía bắc cách căn cứ 3 kilomet căn cứ là một hố sụt, sâu hơn 20 mét. Tại đây con người phát hiện rất nhiều di tích. Một lượng lớn tư liệu và khoa
học kỹ thuật tiên tiến được khai quật tại đây. Các nhà khoa học đoán đây là là di tích của một thành phố. Họ tìm thấy rất nhiều sách dạy học,
nhờ đó mà có thể phân tích được ngôn ngữ trong đó.
Phía tây cách
căn cứ 20 kilomet là thi thể của Titan Gon, kẻ cai quản tầng 18. Một dãy núi nằm trên cơ thể hắn. Công cuộc phân tích diễn ra khá khó khăn khi
tất cả thiết bị của loài người đều không phá hủy được lớp da bên ngoài
của Gon, để tiến hành lấy mẫu. Các nhà khoa học tin rằng hắn chết già vì nếu có lý do nào khác khiến hắn chết thì nó đều kinh khủng đến khó tin.
Và cách căn cứ 50 kilomet về phía nam, một di tích to lớn nhất mà con
người tìm thất tại nơi này, to hơn cả rặng núi chứa thi thể Titan Gon.
Một lăng mộ. Sau khi phân tích các ký tự trên mặt trước của lăng mộ thì
nó có tên là Lăng mộ của kẻ du hành. Hay trong một số ghi chép còn sót
lại nó còn có tên Nơi chôn vùi nỗi sợ của Quỷ.
Đây chính là mục
tiêu của Nhóm trinh sát của Hoàng Minh hôm nay. Thâm nhập vào lăng mộ
tìm ra thứ mà loài quỷ xem là “nỗi sợ”. Còn theo Hoàng Minh đoán thì đây là cách nói quá của bọn chúng. Chứ chẳng ai đem nhược điểm của mình
phơi ra cho thiên hạ thấy cả. Đây có thể giống như kiểu bảo tàng lịch sử của loài người chẳng hạn. Nhưng biết đâu đây lại là sự thật.
Máy móc đã tiến hành phá cửa hoàn tất. Còn khoảng 3 giờ nữa thì tiến hành
xuất phát. Hoàng Minh đang cố gắng điều chỉnh thân thể về tốt nhất. Bởi
vì nhiệm vụ không chỉ bắt đầu tại lăng mộ mà là khi bước chân khỏi cửa
căn cứ. Hắn phải đối mặt với “cái chết trắng” và cả thành đàn chuột Howt nữa. Quên vấn đề chuột Howt, chúng là loài ăn tạp và vô cùng hung hãn.
Chúng nhạy cảm với âm thanh. Chuột Howt không bao giờ đi đơn lẻ. Nếu
phát hiện một con thì tức là xung quanh còn ít nhất 19 con khác. Răng
chúng vô cùng sắc bén. Chúng dễ dàng xé thịt con người. Cơ thể con người quá yếu đuối để sinh tồn tại đây.
Đội viên lần này gồm 5 người:
Đội trưởng John, một lính trinh sát Arter, Thiển Văn Long đảm nhiệm tay
súng yểm trợ, Hoàng Minh sẽ là tiến hành thu tập số liệu và một ý tá. Là Lily. Hoàng Minh cực kỳ bất mãn tên nào sắp xếp đội như thế này. Trừ
Salan thì nhóm của hắn toàn ở đây cả. Không phải những người mới đến như bọn hắn không nên tiến hành những nhiệm vụ quan trọng như thế này sao.
Thắc mắc của hắn đưa ra chỉ nhận lại từ John đó là mệnh lệnh của chỉ
huy. Bọn hắn có thể không tuân theo nhưng sẽ phải rời khỏi căn cứ. Mẹ
nó, như thế khác gì tự sát đâu.
Khi Hoàng Minh sửa soạn xong trang bị, thì trước mặt hắn bỗng sáng lên một màn sáng.
“Nhiệm vụ gia nhập.
Giải thích: Các ngươi được yêu cầu chứng tỏ bản thân bằng cách hoàn thành nhiệm vụ lần này. Mục đích đặc biệt: Không biết.
Nhiệm vụ: Bước 1, tiến đến lăng mộ kẻ du hành. Bước 2, chờ hoàn thành bước 1.
Trừng phạt thất bại: Bị trục xuất khỏi căn cứ.
Ban thưởng: Tùy vào mức độ hoàn thành.”
Hoàng Minh ngẩn người, cái thứ gài người này lại xuất hiện.