Lúc đầu muốn mắng người đánh đầu cô một chút, ngẩng đầu nhìn thấy là An
Chỉ Manh, bên trong mắt bị lấp đầy kinh hỉ, cầm lấy điện thoại di động
gọi An Chỉ Manh: "Manh Manh! Cậu mau nhìn xem cậu mau nhìn xem! Lại có
tin tức tốt á!"
An Chỉ Manh cầm điện thoại di động qua, đầu tiên đập vào mi mắt là "thì ra tổng thống phu nhân tương lai trải qua cuộc
sống như vậy" tiêu đề lớn, An Chỉ Manh âm thầm châm chọc một phen những
tiêu đề này một chút.
Mặc dù khẳng định có quý nhân trợ giúp,
kiếp nạn tin tức tiêu cực khẳng định đã qua, nhưng mà không nghĩ tới
không chỉ tin tức tiêu cực đi qua, khắp nơi đều là tin tức hữu ích đối
với cô.
Lần này, tin tức viết là mình làm vị hôn thê của tổng
thống, cũng không bởi vì thân phận mà sinh hoạt xa hoa lãng phí, ngược
lại tiết kiệm khắp nơi, nội dung bên trên vì chứng minh tính chân thực,
còn cố ý đăng lên ảnh chụp mình đi chọn lựa quần áo rẻ tiền, cũng thật
không dể dàng.
Nhu Nhu Nhìn thấy dáng vẻ An Chỉ Manh nhập thần,
liền biết nhất định là cô bị những chuyện này làm cho cao hứng, cười hì
hì đẩy cô: "Manh Manh, tỉnh lại, cái này vui vẻ a, nói cho cậu biết,
chuyện vui còn có rất nhiều!"
An Chỉ Manh bị Nhu Nhu nói cho kinh
hãi, không biết nên nói cái gì, chuyện vui còn có rất nhiều sao? Có ý tứ gì. Cô lập tức buông điện thoại di động xuống: "Nhu Nhu cậu nói cái gì? Còn có chuyện gì, những chuyện này tôi đã rất vui vẻ!"
ánh mắt
Nhu Nhu có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn cô, đoạt lấy điện thoại di động trong tay cô, ấn mở tìm kiếm gần nhất: "Ầy, cho cậu xem
một chút, tôi đoán chừng cậu sẽ cao hứng phát điên! Nhìn mấy cái đứng
đầu này, đều là cậu! Manh Manh! cuối cùng cậu trở mình thành công rồi!"
Nói xong, lại đem điện thoại di động nhét trở về trong tay An Chỉ Manh một
lần nữa, dùng ánh mắt đắc ý nhìn cô, hoa chân múa tay, giống như mỗi tế
bào toàn thân đang vì cô vui vẻ.
An Chỉ Manh nhìn lên Nhu Nhu
trước mặt thực tình vì cô cao hứng, cũng cúi đầu cười nhìn điện thoại di động, hiện tại toàn bộ tìm kiếm hàng đầu đều là tên An Chỉ Manh, An Chỉ Manh độc lập nữ tính, An Chỉ Manh nhiệt tâm trợ giúp người khác, An Chỉ Manh thu dưỡng chó lang thang... Mọi chủ đề như thế có thể thấy được
khắp nơi.
An Chỉ Manh tùy ý ấn mở một cái, quả nhiên, lại là một tin tức đang khích lệ cô, bình luận dưới đáy từng bước từng bước đều
biểu đạt yêu thích An Chỉ Manh, thậm chí có rất nhiều bình luận xin lỗi
An Chỉ Manh, giải thích vì bọn họ đã làm tổn thương An Chỉ Manh. Giờ này khắc này, lúc An Chỉ Manh vui vẻ cảm nhận được một tia châm chọc, một
khắc trước chính mình vẫn là người phụ nữ hèn hạ người thấy người mắng
không có đạo đức, căn bản không xứng với tổng thống, vô số người hi vọng mình đi chết, vô số người hi vọng mình rời khỏi tổng thống, rời khỏi
cái thế giới này.
Không nghĩ tới sau một khắc liền có nhiều
người như vậy thích mình, còn có người nói xin lỗi, cứ như vậy bị những
tin tức này nắm mũi dẫn đi, thật châm chọc, Internet này, thật sự là hại người rất nặng.
Nhu Nhu nhìn thấy dáng vẻ An Chỉ Manh ngẩn
người, hai tay nhẹ nhàng quơ quơ ở trước mặt cô, gọi hồn An Chỉ Manh đã
đi xa trở về.
"A? Làm sao rồi hả?" An Chỉ Manh đang trầm tư,
liền bị Nhu Nhu réo gọi, trông thấy ánh mắt Nhu Nhu hỏi thăm, cô cười
trả lời: " vừa rồi tôi xem quá mê mẩn, thật có lỗi, thật không nghĩ tới
thế cục hiện tại đã hoàn toàn thay đổi."
"Đúng vậy đúng vậy, vừa rồi tôi cũng hoảng sợ, bất quá thật vui vẻ, hiện tại rốt cuộc cậu không cần lo lắng người khác chỉ trỏ, Manh Manh, tôi thật vui vẻ!" Nhu Nhu
lôi kéo tay An Chỉ Manh, kích động nói.