Bên cạnh, An Chỉ Manh đang trông nom cô, tiếng chuông điện thoại vang
lên, cô thận trọng tiếp, lại không dám đi xa, không thể làm gì khác hơn
là che ống nói nhỏ giọng phát biểu.
" A lô?"
"Đang làm gì?"
Thanh âm đàn ông rất trầm thấp, mơ hồ còn lộ ra tia mệt mỏi, nhưng giống như
là thần chú thần kỳ, lọt vào trong tai nháy mắt đó xua tan tất cả mệt
mỏi của cô.
Là Cận Tư Hàn, thân ái Tổng thống đại nhân nha ~
"An Nhã mới vừa uống thuốc ngủ." Không biết thế nào, cảm thấy cứ như vậy
nói với anh một câu nói, trong lòng cũng ngọt muốn chết.
Cận Tư Hàn đến trên ghế sa lon dựa vào, cả người cũng lười biếng, "Ai hỏi cô, anh đang hỏi em, Manh Manh."
"..." Mặt lập tức đỏ, rõ ràng mới tách ra không bao lâu, làm sao cứ nhớ anh như vậy chứ?
Còn muốn nói cái gì, ánh mắt nhìn tới cửa một người đứng, giống như đang đợi anh nói chuyện điện thoại xong.
Cận Tư Hàn nhíu mày, đổi đề tài, "Chuyện An Nhã em không cần lo lắng, anh
đã để cho Tống Húc đi qua. Trước là anh sơ sót, để cho cô một người đi
chỗ đó cũng không phái người đi theo, có hù dọa em hay không?"
"Ừ ừ, khá tốt." Thật dài thở phào nhẹ nhõm, Tống Húc tới cô cũng yên lòng, nếu không An Nhã thật xảy ra chuyện gì, cô nhất định là phải gánh vác
trách nhiệm, nếu dính dấp đến tranh chấp quốc tế, vậy đối với Tư Hàn mà
nói, mình nhất định chính là giúp qua loa.
Người đàn ông vẫn đứng ở cửa—— cũng chính là Tống Húc, trời mới biết hôm nay anh nhận được
điện thoại có nhiều hốt hoảng, thiếu chút nữa cho là An Nhã đã...
Cận Tư Hàn đứng dậy rót hai ly rượu, Cận Tư Hàn đẩy ra phía ngoài một ly,
Tống Húc do dự một chút, đi tới đứng ở một bên có đi tiếp ly hay không.
Anh cũng không quan tâm, khẽ nhấp một cái, nói: "Cậu cũng nghe được, đi bên người An Nhã phải chiếu cố thật tốt, chuyện tim cô cũng không cần phí
tâm, sẽ tìm được tim xứng."
Tống Húc gật đầu, "Tôi biết, cám ơn Tổng thống."
"Bất quá có một số việc, cậu vẫn phải biết." Hơi ghé mắt liếc anh, Cận Tư
Hàn tiếp tục nói, "Cậu phải làm gì tôi không nói, nhưng là An Nhã là
công chúa nước S, cậu là bác sĩ của tôi, Manh Manh mới là vợ tôi, biết
ai mới là vị thứ nhất trong lòng cậu. Như vậy, tôi mới có thể an tâm,
tùy tâm sở dục hưởng thụ tôi vì cậu cung cấp tất cả."
Lời nhàn nhạt.
Ngoại giới nhưng bởi vì “Nhất Diệp Tri Thu” tin tức truyền bay đầy trời.
Đứng mũi chịu sào chính là cuộc chiến Tổng thống đại nhân tranh đoạt.
“Nhất Diệp Tri Thu”nhất định là một bộ điện ảnh muốn đỏ, nữ số một cùng An
Nhã tranh Tổng thống tiên sinh, nữ số hai lại lên xe đầu tư mà một đêm
không về...
Hai điểm nóng, nhiệt độ cao không xuống
Vai nam chính Bùi Á Hạo cũng nóng, càng nóng như lửa.
Cảnh thứ hai chính là An Chỉ Manh cùng Phó Tiếu Tiếu, vốn là muốn tìm cô
khớp thoại, tìm một chút cảm giác, ai ngờ cả ngày cũng không thấy người, chọc An Đạo nổi trận lôi đình, cuối cùng lại mắng An Chỉ Manh một trận.
Quả thực không giải thích được, nhưng tính khí An Đạo mọi người cũng là
biết, không thể làm gì khác hơn là nén giận còn phải nói xin lỗi.
"Đạo diễn, hôm nay quay cảnh tôi cùng Manh Manh trước đi, một hồi chờ Tiếu
Tiếu trở lại." Bùi Á Hạo đưa chai nước qua, cười híp mắt cho dù ai nhìn
cũng không thể cùng anh nổi giận, "An Đạo, phiền toái ông."
An
Đạo trợn mắt nhìn An Chỉ Manh. Sau đó hừ một tiếng, "Nhìn mặt mũi Á Hạo, tôi nói Manh Manh, cô lại không thể tranh? Đây chính là cơ hội cô đánh
tốt danh tiếng."