Trường Thiên lắc đầu: “Không. Ta thử vận chút lực lượng tiến vào cơ thể
hắn, sát khí chiếm giữ bên trong cư nhiên có ý định thuận thế cắn trả,
cấp bậc cao như vậy tuyệt đối không phải là Man nhân bình thường có thể
sở hữu.”
Lúc này nàng mới lắp bắp kinh hãi. Tuy là Ất Mộc chi lực trên người Trường Thiên không nhiều lắm, không thể so sánh được với lúc toàn thịnh, nhưng dù sao thì cảnh giới của hắn vẫn còn đó. Sát khí bên
trong thi thể của yêu quái này cư nhiên có thể cắn trả lại mà không phải là bị trấn áp, có thể thấy được người ra tay ít nhất không kém hơn Già
Tì La.
Trường Thiên giống như là biết rõ suy nghĩ trong nội tâm
nàng, phủ định lại: “Còn lợi hại hơn Già Tì La nhiều lắm. Nếu lấy tiêu
chuẩn là Già Tì La thì ở trong đệ tam mạc thiên địa, nếu người này điều
khiển “Xích Luyện” tập kích Huyền Vũ thì Huyền Vũ không nhất định có thể chống cự được.”
Có thể được hắn đánh giá như thế thì nói rõ một
điều rằng đối thủ thực sự cường đại. Ninh Tiểu Nhàn không khỏi quan sát
bốn phía, hi vọng đừng gặp phải sát tinh nào đang tiềm ẩn.
Xung
quanh là một mảnh yên tĩnh, có lẽ cao thủ như vậy sau khi tùy ý giết
chết một tiểu yêu thì cũng sẽ không ở lâu, xác nhận là hắn đã đi rồi.
Ninh Tiểu Nhàn mới đá đá một tiểu yêu khác dưới chân rồi nói: “Tên này
còn thở đó!”
Chỗ ngực của tiểu yêu này bị cào nát, tạng phủ đều
chảy ra ngoài. Ninh Tiểu Nhàn nhìn qua là biết hắn bị đối thủ quét qua
một trảo mới thành như vậy. Chẳng qua là sinh mệnh lực của yêu quái mạnh hơn so nhân loại rất nhiều, thương thế như vậy trong nhất thời cũng
không chết mất. Lúc ấy không chừng hắn bị sốc mà ngất đi, kết quả hung
thủ cũng không kiểm tra lại mà rời đi luôn. Chuyện này lại có vẻ quỷ dị
rồi, cao thủ ở đẳng cấp bực này, tại sao lại không thể cảm nhận được đối thượng bị ra tay đã chết hay chưa chứ?
Tất nhiên Trường Thiên
cũng nghĩ đến vấn đề này, chẳng qua mắt thấy tiểu yêu kia vô ý thức rên
hai tiếng, cũng biết nó sống không được bao lâu nữa, lúc này lại có
chuyện cần phải làm gấp gáp – hắn đưa hai ngón tay đặt lên hai bên thái
dương của tiểu yêu, sau đó lặng lẽ vận thần lực, trên đầu ngón tay lập
tức có màu xanh lóe lên, chìm vào trong đầu đối phương.
Đây là
Sưu Hồn Đại Pháp học được từ Âm Cửu U, Đồ Tận không ở đây, hắn đành phải tự mình thi triển. Ninh Tiểu Nhàn vì tiết kiệm lực lượng của hắn mà cúi người nhỏ nhẹ nói ở bên tai của tiểu yêu: “Là ai làm ngươi bị thương?
Là ai làm ngươi bị thương?” Cứ nhắc nhở tuần hoàn mười lần như thế.
Nàng cũng không phải là chuyện vô dụng. Bất luận là nhân loại hay là yêu
quái, khi đang hôn mê thì trung khu thần kinh vẫn luôn vận động, thính
giác lại càng linh mẫn, thậm chí có thể nghe được nhiều âm thanh đi vào
giấc mộng.Rất nhiều người sống thực vật thậm chí bởi vì gia đình, người
nhà thường ghé vào lỗ tai họ kiên trì nói chuyện mà có thể tỉnh lại. Bởi vậy tuy đầu tiểu yêu này bộ choáng váng bất tỉnh, nhưng ngôn ngữ của
Ninh Tiểu Nhàn vẫn có thể kích phát trí nhớ tầng sâu của hắn, tái hiện
lại tràng cảnh bị tập kích.
Đây cũng là thứ mà Trường Thiên muốn tìm kiếm.
Thuật nghiệp đều có chuyên gia. Hiển nhiên thời gian mà Trường Thiên thi
thuật phải dài hơn so với Đồ Tận một ít. Qua một hồi lâu thì hắn mới thu tay lại, nói: “Tập kích bọn họ là một sinh vật đầu hổ, thân hình khổng
lồ, quanh thân đỏ thẫm. Những thứ khác còn chưa kịp thấy rõ thì đã bị
cắn tổn thương rồi ngất đi.” Tu vi của tiểu yêu không cao, thứ hắn thấy
được cũng có hạn, tư liệu hắn tìm được cũng có hạn. Nhưng mà từ tầm nhìn của tiểu yêu thì biết được, đối phương thoạt nhìn giống yêu quái, nhưng tại sao trong vết thương lại có sát khí quấy phá chứ?
Chẳng qua
hắn còn lục soát được một số tư liệu cấp bách từ trong đầu của tiểu yêu, cho nên lời nói tiếp theo của hắn, Ninh Tiểu Nhàn ghi tạc từng chữ
trong lòng: “Chẳng qua lại có được manh mối của một màn này rồi. Trước
đó chính là cung điện đại hôn của Huyền Vũ.”
Nàng cho là mình nghe lầm, nháy mắt hai cái nói: “Cái gì, đại hôn sao?”
“Đúng, chính là đại hôn.” Sắc mặt của Trường Thiên vẫn như thường, nhìn xem
miệng nhỏ của nàng dần dần chuyển thành hình chữ O, “Kinh ngạc như vậy
là làm sao? Nàng ấy đạo hạnh cao thâm, tất nhiên là phải tìm kiếm yêu
quái xứng đôi để kết làm đạo lữ, chuyện này có gì kỳ lạ đâu chứ?”
“Chàng nhất định là đã biết rõ đoạn lịch sử này rồi cho nên mới có thể bình
tĩnh như vậy đúng không?” Ninh Tiểu Nhàn nắm chặt tay áo của hắn rồi
nói.
Nàng vẫn không thể nào kéo bản thân mình ra khỏi tin tức đại hôn của Huyền Vũ được. Để cho nàng tiếp nhận Huyền Vũ là một mỹ nữ đã
đủ làm khó nàng rồi, bây giờ người ta còn tìm người yêu lập gia đình nữa chứ!
Kịch tình quân, tiết tháo của ngươi đâu?!
Bộ dáng
nghẹn họng nhìn trân trối của nàng ngược lại có vài phần như tước tử
(chim tước) há miệng gào khóc đòi ăn, thảo hỉ (mang đến niềm vui) nói
không nên lời. Trường Thiên dùng sức nhéo nhéo quai hàm của nàng, cảm
nhận xúc cảm non mịn rồi nói: “Ta xác thực đã sớm biết, đây cũng không
phải là bí mật trước Thượng Cổ. Đạo lữ mà Huyền Vũ tìm kiếm đó là Hỏa
Điểu Tất Phương. Lại nói Huyền Vũ có thiên phú hai hệ thủy và thổ, mà
Tất Phương lại là trời sinh ngự hỏa, hai người bọn họ cư nhiên kết làm
đạo lữ, đây cũng là một tin tức thú vị trong Yêu tộc.” Thuận tay chỉ về
tiểu viện phía trước, “Nếu ta đoán không lầm, phiến thiên địa này chính
là địa bàn của Tất Phương. Chỗ sân nhỏ kia chính là cửa vào của phòng
tân hôn.”
Đạo lữ mà Huyền Vũ tự tìm cho mình lại là Hỏa Điểu Tất
Phương đại danh đỉnh đỉnh trong yêu sử! Loại chim này trời sinh ngự hỏa, cũng thuộc về Phượng Hoàng nhất tộc, có quan hệ gần với Chu Tước. Trong thiên địa thần diễm, Tam Muội Chân Hỏa là thứ nhất, nhưng danh tiếng
của Tất Phương Thần Hỏa còn đứng trước cả nó nữa. Ngoại trừ độ nóng cực
lớn, thì Tất Phương Thần Hỏa còn có thể thiêu đốt cả thần hồn, trời sinh chính là khắc tinh của tất cả si mị võng lượng trên thế gian!
Mà sở dĩ Ninh Tiểu Nhàn có thể ghi nhớ được lai lịch nổi tiếng của nó
chính là vì Huyền Minh Thần Hỏa của Trường Thiên là do sáu loại hỏa diễm thuộc tính khác nhau rèn luyện thành, trong đó có một loại chính là Tất Phương Thần Hỏa! Cũng bởi vậy mà Huyền Minh Thần Hỏa mới có năng lực
thiêu đốt linh hồn.
Quả nhiên rồng xứng với rồng, phượng xứng với phượng, lang quân của Huyền Vũ cũng không phải hạng bình thường.Nhưng
mà nàng nhìn tiểu viện mấy lần, ngạc nhiên nói: “Nhỏ như vậy thì quá là
không khí phái rồi!” Khó trách đây không phải là Đảo Thất Túc, quả nhiên đại hôn thì cần phải tổ chức ở nhà trai.
“Nha đầu ngốc, đó là do nàng không biết cách làm người của Tất Phương. Hắn trời sinh thích yên
tĩnh cũng rất giản dị, bởi vậy trong tòa tiểu viện này có một động thiên khác, không chỉ đơn giản giống như bên ngoài đâu!” Hắn lấy hai cái thẻ
bài từ trên người hai tiểu yêu kia xuống, đưa cho Ninh Tiểu Nhàn một
cái, “Đây là thứ dùng để qua cửa, bên trên đã được Tất Phương Thần Hỏa
đốt qua, người bên ngoài không thể nào bắt chước được. Nếu như không có
thẻ bài này, ngay cả cửa lớn chúng ta cũng không vào được.” Nói xong,
liền dẫn đầu đi về hướng tiểu viện.
Chư Kiền Đại Hoàng không
thích hợp đến gần nơi người ở, cho nên vẫn lưu lại trong rừng. nếu lần
này điều kiện cho phép, Ninh Tiểu Nhàn sẽ lấy thêm một chiếc phù vật,
mang nó ra khỏi Vân Mộng Trạch.
Nàng vừa vuốt ve thẻ bài vừa đuổi theo, thẻ trúc lớn ước chừng bằng bàn tay, bên trên có điểm lấm tấm màu nâu tím, hiển nhiên là dùng trúc tương phi chế thành, bên trên còn có
dấu vết lửa thiêu đốt qua, nhưng là lúc thiêu đốt lại không lộ ra màu
đen, ngược lại biến thành màu kim hồng, dưới ánh mặt trời còn phản xạ ra vẻ bóng loáng của kim loại.
Đây là do lang quân của Huyền Vũ dùng thần hỏa thiêu đốt ra sao? Tay nghề rất không tồi.
Nàng đong đưa tay của Trường Thiên rồi nói: “Chuyện của Tất Phương và Huyền Vũ, nói thêm chút nữa cho ta nghe đi!”
“Đó đều là chuyện cũ đã lâu từ trước khi ta sinh ra, ta cũng chỉ biết mấy
tin vỉa hè thôi.” Trường Thiên liếc nhìn nàng, thực không rõ sao nàng
lại tràn đầy bát quái chi tâm vậy, “Nàng còn nhớ rõ bộ lạc Cách Nguyên ở đệ tam mạc thiên địa chứ?”