“Tốt, tốt. Hiền chất quả là gia đình có truyền thống ham học, tuổi còn
nhỏ như thế này mà thực lực đã là đan đồ cao cấp rồi, Vạn lão đệ đã có
người kế thừa rồi! Đúng là sóng sau đẩy sóng trước, có lẽ ta đã già thật rồi.” Vương hội trưởng có phần tự cười chính mình.
“Vương hội
trưởng vẫn đang tuổi trung niên làm sao lại nói là già rồi? Các vị
trưởng lão đều là những nhân vật quan trọng của Luyện Dược Sư ở Tần quốc chúng ta mà Vương hội trưởng và Tôn hội trưởng càng là nhân vật hàng
đầu của Tần quốc, chúng con chỉ là những tiểu bối nhỏ bé, con đường phải đi vẫn còn dài.” Vạn Uyên tâng bốc hết sức, trực tiếp kéo tất cả mọi
người vào cùng.
“Ha ha ha, già rồi, già rồi, không thể so với năm xưa được. Phong cô nương, hôm nay ta và Tôn trưởng lão cũng mang đến
hai hậu bối, đưa vào trong đội của mọi người ở đây, Phong cô nương có ý
kiến gì không?” Vương trưởng lão nói với Phong Nhược Tình.
Phong Nhược Tình nhẹ nhàng gật đầu nói: “Hai trò này có thể cho mọi người mở
màng tầm nhìn về thực lực, cho họ biết ở bên ngoài còn có người giỏi hơn thì cũng là chuyện tốt.”
“Đâu có, đâu có, đây là đệ tử của ta,
tên là Từ Phượng Nhi, bên cạnh lão Tôn là chất nữ của hắn cũng là truyền nhân đắc ý của hắn, tên là Tôn Khả Vân. Đây chỉ là hai tiểu bối bình
thường, hi vọng lúc nữa Phong cô nương dừng chê cười. Hai ngươi còn
không qua đây bái kiến Phong lão sư, nàng lớn hơn các ngươi mấy tuổi mà
đã là đan sư trung cấp,các ngươi cần phải học hỏi nhiều thêm.”
Vương hội trưởng cố gắng hạ thấp hai tiểu cô nương đó nhưng sự đắc ý ở trong ánh mắt lại không che dấu đi đâu được
Nghĩ lại nếu không phải vì hai tiểu cô nương này thì với thân phận đại đan
sư của Vương hội trưởng và Tôn hội trưởng thì cũng không thể nào đích
thân đến đây chủ trì cuộc sát hạch lần này.
“Phượng Nhi, Khả Vân
bái kiến Phong lão sư.” Hai tiểu cô nương nhẹ nhành bái kiến Phong Nhược Tình, ánh mắt tràn đầy sự sùng bái.
Ở tuổi này mà có thể trở thành đan sư trung cấp thì tất nhiên sẽ là đối tượng sùng bái của tất cả những người trẻ tuổi.
Diệp Viễn âm thầm đánh giá hai nha đầu đó, quả nhiên hồn lực rất cường đại,
nghĩ đến sau khi bước chân vào Linh Dịch Cảnh trở thành đan sư cũng
không phải là điều không thể.
“Được rồi, các vị đều là học trò
xuất sắc của học viện Đan Võ, có người đã từng đến công hội tham gia mấy lần sát hạch, quy định thì cũng không cần ta nói nhiều nữa. Trước tiên
tiến hành sát hạch đan đồ sau đó sẽ là sát hạch đan sư, năm người một tổ tiến vào phong luyện đan. Bây giờ, những học viên tham gia vào sát hạch đan đồ đứng sang bên trái, tham gia vào sát hạch đan sư đứng qua bên
phải.” Chủ trì Vương trưởng lão nói.
Tham gia sát hạch lần này
tổng cộng có hai mươi người, thêm Từ Phượng Nhi và Tôn Khả Vân thì cũng
chỉ là hai mươi hai người thôi, trong đó đa phần là tham gia sát hạch
đan đồ, chỉ có hai người là tham gia sát hạch đan sư, thứ nhất là Phong
chỉ Nhu, người thứ hai là Tào Dục đứng sau Phong Chỉ Nhu trên đan bảng.
Vương hội trưởng vừa dứt lời, đại đa số đều đứng bên phải, Phong Chỉ Nhu và
Tào Dục đứng bên trái, chỉ còn mỗi Diệp Viễn vẫn đứng nguyên ở vị trí cũ không nhúc nhích.
Vương hội trưởng thấy vậy nhíu mày lại, có chút không vui nói: “Tiểu bằng hữu này, không nghe thấy lời ta nói sao?”
Mọi người rất ngạc nhiên quay ra nhìn Diệp Viễn, Vạn Uyên nhìn có vẻ sung
sướng khi người gặp họa, tên tiểu tử này vẫn thích làm chuyện độc lập
đặc biệt. Dám như thế trước mặt Vương hội trưởng, không phải tự tìm cái
chết sao?
Nhìn thấy Diệp Viễn vẫn không có động tĩnh gì, Phong
Nhược Tình có chút lo lắng nói: “Diệp Viễn ngươi còn đứng ngẩn ra đấy
làm gì? Mau qua đứng bên trái đi!”
“Thực ra, ta muốn hỏi một chuyện, có thể đứng ở bên phải được hay không?” Diệp Viễn có một chút bất đắc dĩ nói.
Mặc dù hắn không muốn làm ra chuyện đặc biệt, nhưng đã đáp ứng với Phong
Nhược Tình phải dùng toàn bộ sức lực thì Diệp Viễn cũng không có ý định
che dấu thực lực gì nữa. Lúc đáp ứng với Phong Nhược Tình, Diệp Viễn đã
nghĩ vậy rồi.
Dựa theo sự gia tăng thực lực sau này thì cánh cửa của công hội Luyện Dược Sư lần này là phải tham gia. Nếu như thực lực
đạo đan cường mạnh mà không tham gia sát hạch Luyện Dược Sư thì mới là
chuyện đặc biệt.
Đến lúc đó truyền đến tai của kẻ phản đồ nào đó
hay là tổng công hội Luyện Dược Sư thì không chẳng phải là chuyện tốt
đẹp gì, rất dễ khơi sự nghi ngờ của bọn họ.
“Ha ha ha......” một trận cười lớn vang lên
“Nguyên Khí tầng bốn lại muốn tham gia vào sát hạch đan sư, ngươi đến là tạo
trò khôi hài hay là đến trêu chọc Vương hội trưởng và Tôn hội trưởng?”
Vạn Uyên mở miệng trách móc, dụng tâm hiểm ác khiêu khích sự ác cảm của
hai vị hội trưởng đối với Diệp Viễn.
Quả nhiên, hai vị hội trưởng vừa nghe Vạn Uyên nói xong, nhất thời sắc mặt rất là khó coi.
“Vị tiểu bằng hữu này, lẽ nào ngươi còn không nghe rõ ràng sao? Bên phải là tham gia sát hạch đan sư!” Sắc mặt vương hội trưởng trầm xuống, lúc nói cũng tăng thêm ngữ khí, lộ ra vẻ không vui.
“Diệp Viễn! Còn
không mau xin lỗi hai vị hội trưởng? Đây là công hội Luyện Dược Sư,
không được ngang ngược.” Phong Nhược Tình nóng vội đến mức không ngừng
nháy mắt với Diệp Viễn, đồng thời đắc tội với hai hội trưởng của công
hội Luyện Dược Sư thì không phải chuyện tốt gì.
Công hội Luyện
Dược Sư xa rời tranh đấu thế gian, ngay cả hoàng gia cũng không thể chỉ
huy được, từ trước tới này không có người nào dám trêu chọc hội trưởng
đại nhân của công hội Luyện Dược Sư.
Nhưng Diệp Viễn lại giống
như không nhìn thấy, mà ngược lại còn cười nói với Vương hội trưởng:
“Vãn bối nghe rất rõ ràng, chính là đứng ở bên phải, con muốn tham gia
sát hạch đan sư lần này.”
“Ngươi chỉ là Nguyên Khí tầng bốn mà muốn tham gia sát hạch đan sư?” Lần này Vương hội trưởng tức giận thật rồi.
“Không sai.” Diệp Viễn lại không có chút sợ hãi gì.
“Ngươi là tiểu tử nhà nào mà sao dám không có lễ phép vậy chứ! Hôm nay đến đây há chẳng phải trêu tức lão phu sao?” Vương hội trưởng đã sát ranh giới
của cơn thịnh nộ rồi, nếu như không phải nể mặt Phong Nhược Tình thì lão đã sớm đuổi Diệp Viễn ra ngoài rồi.
Lúc này, Vạn Uyên tự nhiên
đứng ra tiếp lời nói: “Vương hội trưởng dừng tức giận, người này rất
ngạo mạn, từ trước tới này không để trưởng lão vào trong mắt. Nhưng nói
đến gia thế của hắn thì Vương hội trưởng chắc cũng quen biết phụ thân
hắn.”
“Vậy hiền chất nói xem, phụ thân hắn là ai?” Vương trưởng lão hiếu kì nói.
“Phụ thân hắn là Diệp Hàng, là Các chủ của Dược Hương Các” Vạn Uyên cung kính nói.
Nghe vậy, Vương hội trưởng nhíu mày lại nói: “Hóa ra là con của Diệp lão đệ! Diệp lão đệ vẫn là hổ phụ, làm sao lại sinh ra đứa con có kiến thức hạn hẹp còn có thái độ khinh bạc như vậy chứ.”
Diệp Viễn và Vạn Uyên bằng tuổi nhau, nhưng Diệp Viễn lại là Nguyên Khí tầng bốn thì hiển
nhiên là người không có trí cầu tiến rồi.
Nguyên Khí tầng bốn thì cũng không sao nhưng lại không biết tốt xấu muốn tham gia sát hạch đan
sư, lẽ nào hắn coi đan sư là rau cải, muốn sát hạch thì sát hạch sao?
Hắn gia nhập con đường đan đạo nhiều năm như thế, dừng nói là Nguyên Khí
tầng bốn cho dù là Nguyên Khí tầng chín có thể trở thành đan sư cũng
chưa từng nghe qua.
Không biết rằng có bao nhiêu Linh Dịch Cảnh
đều bị dừng lại ở cảnh cửa đan sư này, mà một Nguyên Khí tầng bốn nói
khoác không biết ngượng miệng muốn tham gia sát hạch đan sư, đây chẳng
phải là cố ý gây rối thì là gì.
“Ta cũng không phải rảnh việc mà
đi trêu chọc gì ngài, chỉ là cảm thấy phải tham gia sát hạch từng cấp
từng cấp một thì quá lãng phí thời gian, chi bằng cứ trực tiếp tham gia
luôn sát hạch đan sư thì chả phải tốt hơn sao.” Diệp Viễn không kinh sợ
nói
“Hư! Niệm tình người là con của Diệp Hàng, tội thất lễ này
bỏ qua, nhưng lần sát hạch lần này thì ta thấy ngươi vẫn là thôi đi.
Phong cô nương, dừng trách lão phu không nể mặt cô, nhưng tên tiểu này
quá hỗn xược rồi, đem người đuổi ra ngoài cho ta.” Vương hội trưởng cuối cùng tức giận nói.
Trong lòng Vạn Uyên lúc này vui như hoa nở, cái này gọi là tự tạo nghiệp ác không thể sống.
“Khoan đã!” Chính lúc này, Phong Nhược Tình cuối cùng cũng lên tiếng ngăn cản.