Ngay sau khi về đến nơi, không kịp nghỉ ngơi Lục Hữu Bằng rất vui vẻ cầm lấy đồ vật mà mình mong nhớ đi vào trong phòng luyện dược, không thèm
để ý rằng MỘ DUNG NHƯ TUYẾT vẫn đang còn đứng đó.
Nhìn thấy như
vậy, Mộ Dung Như Tuyết cũng chẳng có chút biểu hiện gì, xoay người đi ra tìm quán nào đó ăn chút đồ, dù sao nàng bây giờ cũng đói lắm rồi.
Ngay khi gọi đồ ăn xong, Mộ Dung Như Tuyết lập tức lao đầu vào ăn, không
thèm để ý tới xung quanh. Nhưng khi nghe thấy người bên bàn nói chuyện
có liên quan tới mình, cây đũa đang gắp đồ của Mộ Dung Như Tuyết khẽ
ngừng lại.
"Các ngươi có biết không, tiểu thiếp của gia chủ tương lai của nhà Mộ Dung sắp lên ngôi thành phu nhân nữ chủ nhân chính thức
rồi đó"
"Thật sao"
"Đúng vậy, các người không biết đấy
chứ. Chuyện này là do Vương Phi của tứ vương gia chính thức ra lệnh. Hơn nữa tiểu thiếp ấy, hình như lại còn đang mang thai nữa đấy"
"Thật sao, cũng tội cho vị phu nhân kia, dù sao cũng mới mất được nửa năm, ngay cả trưởng nữ còn chưa tìm thấy"
"Biết làm sao được chứ, nhà người ta có quyền có thế làm được gì cơ chứ"
"Đúng vậy, tôi cũng nghĩ vậy. Nghe nói vị tiểu thiếp kia sẽ được sắc phong mấy ngày nữa"
"Vậy sao, dù sao vương phi của Tứ Vương gia ai mà giám ngăn cản cơ chứ"
"Đúng vậy"
"..."
Ngay khi Mộ Dung Như Tuyết nghe xong, lòng liền lạnh xuống cực độ. Muốn lấy
quyền thế ra ức hiếp người hay sao, dù sao thì mẹ kế tương lai của nàng
kia cũng thân với vị vương phi kia mà, giúp đỡ nhau cũng là chuyện bình
thường thôi mà. Nhưng mà muốn thay thế làm mẹ của nàng, đừng mơ tưởng.
Cánh tay cầm chén trà của Mộ Dung Như Tuyết khẽ nắm chặt, vỡ nát thành
mảnh vụn nhỏ đâm vào cánh tay tráng nõn kia, nhưng mà hiện giờ Mộ Dung
Như Tuyết không có tâm trạng nào để để ý tới việc này.Đến mãi khi, một
tiểu nhị thấy vậy mới lấy đồ đi băng bó cho Mộ Dung Như Tuyết, nàng mới
chú ý tới việc này.
Xem ra, hôm nay không giải quyết việc này là
không được rồi. Ngay lập tức Mộ Dung Như Tuyết trả tiền, bước đi ra khỏi quán trà, nhưng ra khỏi cổng Mộ Dung Như Tuyết cũng chẳng biết phải làm như thế nào nữa.
Nhưng ngay lúc Mộ Dung Như Tuyết phân vân, khi
bắt gặp những thân ảnh đang bước về phía trước kia, thân thể của Mộ Dung Như Tuyết khẽ run lại, con ngươi dưới mũ chùm đầu thị huyết một màu
máu. Nhưng thân ảnh kia, thân thể này rõ như yên đó chính là những người đã giết hại mẹ con thân thể này. Mộ Dung Như Tuyết, nhìn thấy cảnh này
khẽ cảm thấn, đúng là gặp may mà, đây không phải món quà chúc mừng hợp
nhất hay sao.
Khi thấy một đám người kia sắp đi qua mình, Mộ Dung Như Tuyết khẽ lấp vào một ngõ nhỏ. Thay một bộ quần áo khác màu đỏ, đeo trên mặt một chiếc mặt nạ bằng bạc, mái tóc được buộc cao đơn giản.
Trông cực kì giống một nữ hiệp. Ngay sau đó, Mộ Dung Như Tuyết lập tức
bám theo đám người kia, dù sao còn hai ngày nữa mới đến ngày kia chờ
thêm cho bọn họ sống thêm một ngày nữa cũng không muộn.
Bởi vì
cần có người khuân vác bọn chúng lúc cần thiết cho lên, ngay khi đám
người kia đến quán trọ Mộ Dung Như Tuyết đã nhân lúc này đến dong binh
đoàn thuê tới một đám người to cao lục lưỡng.Vừa bước trong Tổng cục dong binh đoàn đã có một người đến tiếp đón Mộ Dung Như Tuyết.
"Xin hỏi tiểu thư, người cần gì"
Ngay từ khi Mộ Dung Như Tuyết bước vào, tên sai vặt này đã nhìn thấy bộ quần áo đắt giá trên người Mộ Dung Như Tuyết, hai mắt liền sáng lên biết
chắc chắn đây chính là khách quý.
"Ta cần thuê một dong binh
đoàn, khoảng từ 7 đến 8 người. Thời gian thì khoảng ba ngày, nhưng mà
dáng người thì phải lực lưỡng một chút, tóm lại càng khỏe thì càng tốt.
Cấp bậc và chức vụ thì đối với ta cũng không quan trong lắm, bởi vì ta
cần họ áp tải đồ cho ta" Nói xong Mộ Dung Như Tuyết trực tiếp tìm chỗ
ngồi xuống chờ người.
"Vậy, xin hỏi tiểu thư. Sau bao nhiêu ngày, người có thể đến đây nhận người"
"Ta cần ngay lập tức"
"Nhưng mà chuyện này tìm ngay hơi khó, về chuyện tiền long e là hơi khó bàn bạc"
Mộ Dung Như Tuyết nghe như thế, khẽ nheo mày, âm thầm phỉ nhổ, tên này đúng là chỉ giỏi nắm chuyện.
"Ta trả cho bọn họ 100 kim tệ, còn nữa chuẩn bị cho ta một hộp đựng quà
càng to càng tốt hơn nữa bên ngoài phải đẹp nữa, à phải thêm một chiếc
xe trở cái thùng kia nữa, mai mốt bỏ quà sẽ rất nặng"
Vừa nghe
thấy nhiều tiền như vậy, hơn nữa cấp bậc đối với vị cô nương này không
quan trọng, hai mắt tên tiểu nhị kia sáng lên đây đúng là món hời lớn
mà, nhanh chóng sai người bên cạnh đi vào trong tìm mấy nhóm dong binh
đoàn đang ở trong kia nghỉ ngơi tới đây, sau đó hắn lại xoay người đi
chuẩn bị những gì vị cô nương đó dặn, không trừng ra tay hào phóng như
vậy hắn sẽ có tiền thưởng thêm a.
Xin lỗi vì thời gian qua không ra chương đầy đủ cho các bạn nha, từ tuần
sau mỗi chiều thứ hai hàng tuần mình sẽ ra chương cho các bạn. Hãy ủng
hộ mình bằng cách đọc các truyện của mình để mình có thêm động lực nha,