Kinh Sở Tranh Hùng Ký nói về Huỳnh Dị, một chuyên
gia về bài binh bố trận trong chiến tranh quy mô lớn. Bậc thầy trong việc mô tả
cảnh giao tranh giữa chiến trường đẫm máu, khiến cho người đọc cảm thấy như hòa
nhập vào nhân vật, hoàn toàn bị lệ thuộc vào câu chuyện của ông.
Khước Hoàn Độ cắn răng nén lại niềm bi thống. Gã năm
nay hai mươi lăm, hơn mười lăm bỏ bê binh pháp mà tinh nghiên kiếm thuật, tự phụ
bất phàm. Nhưng giữa thiên quân vạn mã, chống chọi sa trường, gã quá lắm chỉ
dám đảm đương chức trách một viên dũng tướng, chứ không thể làm nguyên soái
giành chiến thắng, trong đáy tim nhất thời nỗi hối hận giằng xé.
Nhưng nhớ lại tài dụng binh của cha, trong tình thế
này cũng đành thúc thủ thở dài, vĩnh viễn không bao giờ sánh kịp với tài năng của
ông. Trước mắt việc báo thù thật mờ mịt. Mà gã, Khước Hoàn Độ lại là người duy
nhất có thể trả mối thì diệt gia hủy tộc. Âm dung của Khước Uyển, bất giác vang
lên trong óc gã: “Chỉ có thể đổ máu, không được phép rơi lệ.”
Gã lập thệ vĩnh viễn ghi khắc trong tim.
Truyện đem lại những trận chiến mang tính nghệ thuật
và tài năng xuất chúng của Huỳnh Dị và đứa con đang cố gắng nối bước theo con
đường chân chính đầy uy nghiêm này. Qua đó, Ma Ngân và Phương Trượng sẽ là những
tác phẩm bổ sung và nối tiếp những câu chuyện đầy thú vị về kiếm hiệp.