Thế Gia

Chương 31: Cách Giải Quyết(Hạ)


trướctiếp

Chuyện lãnh đạo Nhà máy chế tạo xe máy Bắc Quận cầm theo một trăm tám mươi triệu chuẩn bị sửa chữa cùng với nghiên cứu phát triển sản phẩm mới chạy trốn đến giờ mới là chuyện cơ mật cao nhất, tuyệt đối không thể nói. Bí thư Đông Phương nói vậy, nghiễm nhiên đã xác thực chuyện này là chính xác.

Trước đó Thư ký Phạm nói Lâm Hồng Phi có cách, Bí thư Đông Phương rất nghi ngờ, có thể làm cán bộ nhà nước, không ai là không xuất sắc, có thể trở thành lãnh đạo, lại là xuất sắc của xuất sắc. Đã mất nhiều trí lực và công sức đồng tâm hiệp lực suy nghĩ vài ngày đều không ra biện pháp giải quyết, một sinh viên chưa chính thức tốt nghiệp có biện pháp?

Việc này sao có thể?

- Không thể nói là biện pháp, chỉ có thể nói là tạm hoãn.

Lâm Hồng Phi ngượng ngùng cười.

- Kế tạm hoãn?

Bí thư Đông Phương không khỏi có chút thất vọng, nếu chỉ là kế tạm hoãn, vẫn không thể giải quyết vấn đề.

Đúng vậy, Bí thư Đông Phương thất vọng, Lâm Hồng Phi tất nhiên nhìn thấy, bởi vì hắn có sự tự tin, nghe câu hắn nói xong, Bí thư Đông Phương nhất định sẽ nhận đề nghị của hắn.-

- Tôi cho rằng, trước mắt, chuyện trọng yếu nhất đó là ổn định lại cảm xúc của công nhân. Biện pháp để ổn định tâm trạng cảm xúc của các công nhân thì có.

- Ổn định lại cảm xúc của các công nhân?

Bí thư Đông phương cười vẻ mặt từ chối cho ý kiến.

Hai ngày này mọi người họp để bàn bạc vấn đề gì? Còn không phải nghĩ biện pháp làm sao ổn định cảm xúc công nhân sao? Kết quả thế nào, là biện pháp nào đều không có nghĩ ra được. Chẳng lẽ Lâm Hồng Phi so với chúng tôi thông minh hơn sao?

Trước đây ấn tượng không tồi về Lâm Hồng Phi hiện giờ không khỏi có chút khiên Bí thư Đông Phương thất vọng. Thằng nhóc này chính là nói như rồng leo làm như mèo mửa.

Bí thư Đông Phương thất vọng thật, Lâm Hồng Phi tất nhiên thấy, nhưng lại làm như không thấy, nói

- Ổn định tâm lý của công nhân, biện pháp tốt nhất chính là nói cho các công nhân, chuyện họ lo lắng thật ra không xảy ra. Tôi tin tưởng, các lãnh đạo có cách nếu có thể nói, biện pháp tốt nhất chính là vay tiền từ ngân hàng ra trước, ổn định lại mọi công nhân, nhưng theo tôi biết, trong khoảng thời gian này vấn đề tài chính cũng rất eo hẹp. Nhà máy chế tạo xe máy tình hình không được tốt, cho nên tôi cảm thấy, khoản tiền có thể vay ngân hàng không lớn.

Thật sự như vậy, việc xảy ra trong nháy mắt, những lãnh đạo tức giận mắng xong đầu tiên nghĩ đến là liên hệ với ngân hàng. Hi vọng ngân hàng có thể cung cấp cho nhà máy chế tạo xe máy một khoản vay đặc biệt, để bổ sung lỗ thủng này. Nhưng vài năm trở lại đây nhà máy chế tạo xe máy Bắc Quận sản xuất không được tốt, hiện giờ còn có khoản nợ mấy chục triệu trong ngân hàng. Khoản tiền này xem ra không thể trả, lại xảy ra việc như vậy ngân hàng tất nhiên không thể đồng ý cho vay.

Tiền của ngân hàng là tiền của nhà nước, hiện quả và lợi ích không tốt thì cũng ảnh hưởng đến việc thăng chức của lãnh đạo ngân hàng có phải không? Ngân hàng không đồng ý cho vay khoản tiền này cũng có lý.

Mấy ngày nay mọi người buồn rầu vì chuyện gì? Không phải lo tìm không thấy tiền sao?

Bí thư Đông Phương lại thay đổi cách nhìn về Lâm Hồng Phi. Thằng nhóc này sao có thể nghĩ như vậy, ông đúng là khinh thường thằng nhóc này rồi. Chẳng lẽ thằng nhóc này thật sự có cách giải quyết vấn đề khó khăn không nhỏ này? Nếu thật sự như vậy, ha ha…

Chuyện này thật thú vị.

- Cho nên tôi đã nghĩ, thật còn có cách có thể tạm thời dùng. Chuyện quan trọng trước mắt là làm cho các công nhân tin rằng phần lớn tiền vẫn còn trong tài khoản.

- Vì sao lại là phần lớn mà không phải là toàn bộ?

Đông Phương Tiểu Linh bông nhiên ngắt lời hỏi, đối với cách nói này của Lâm Hồng Phi, cô cảm thấy lạ, nếu là tìm khoản tiền để bổ sung lỗ hổng này, tất nhiên là bù lại đủ số lượng mới tốt, vì sao lại là đại bộ phận?

- Việc này thật ra liên quan đến tình hình thực tế của nhà máy chúng ta.

Lâm Hồng Phi nhìn Bí thư Đông Phương một cái, thấy Bí thư Đông Phương tựu hồ đối với vấn đề này cũng rất ngạc nhiên. Biết Bí thư Đông Phương muốn nghe giải thích, liền nói:

- Lãnh đạo nhà máy không thấy, nếu tài khoản của nhà máy vẫn còn đủ tiền, thì về lý nói không thông, các công nhân sẽ nghi ngờ. Nếu chỉ nói cho một phần, các công nhân ngược lại sẽ tin.

- Hóa ra là như vậy.

Đông Phương Tiểu Linh không ngốc, ngược lại, cô rất thông minh. Trước đây không nghĩ hiện giờ Lâm Hồng Phi nói ra, lập tức hiểu được chỗ ảo diệu của việc này: 2 triệu, so với 18 triệu mà nói thì là một con số nhỏ. Nhưng với các công nhân mà nói, đây là con số cực lớn mà họ không thể tưởng tượng nổi. 18 triệu tổn thất hai triệu, các công nhân tuy rằng kích động, nhưng có thể là việc họ có thể thừa nhận.

Nếu để các công nhân biết không mất một đồng nào, chỉ sợ họ sẽ nghi ngờ. Nếu không mất đồng nào, lãnh đạo sao lại chạy mất? Nếu chỉ là tổn thất 2 triệu, các công nhân mới tin. Lãnh đạo cầm hai triệu bỏ chạy, đây cũng là chuyện bình thường, hoàn toàn phù hợp. Hơn nữa vẫn còn 16 triệu, nếu tiết kiệm thì cũng có thể làm được việc vốn cần 18 triệu, hiện tại cũng chưa chắc là không thể hoàn thành.

Đến lúc đó, chỉ sợ các công nhân ngoài việc phẫn nộ thì sẽ cảm thấy may mắn. May mắn là đám hỗn đản kia chỉ mang đi hai triệu, tuy mọi người phải chịu khổ cũng không đến mức thương cân động cốt. Còn những cán bộ mất hết lương tâm này, tuy rằng làm cho mình gặp bất hạnh nhưng vẫn là những người lãnh đạo tốt có phải không?

Đó là một cách tốt.

Bí thư Đông Phương chưa tỏ vẻ gì, nhưng trong lòng động tâm “Thằng nhóc này đưa ra chủ ý không thể giải quyết ngay vấn đề, nhưng tối thiểu có thể ổn định cảm xúc của các công nhân trong một thời gian ngắn. Trong khoảng thời gian này tiện giải quyết việc này hơn, không cấp bách như bây giờ, nhưng vấn đề quan trọng là tiền này lấy ở đâu ra?”

- Mười sáu triệu này lấy ở đâu ra?

Đông Phương Tiểu Linh nhìn cha một cái rồi nhìn Lâm Hồng Phi hỏi.

Cô chính là hỏi giúp cha mình, làm con gái, thậm chí không cần cha nháy mắt, Đông Phương Tiểu Linh liền có thể hiểu được trong lòng cha mình nghĩ gì.

- Lấy một khoản tiền của thành phố chuyển đến tài khoản ngân hàng của nhà máy chế tạo xe máy.

Lâm Hồng Phi nói rất đơn giản, nhưng mặc kệ thư ký Phạm hay là Bí thư Đông Phương, ánh mắt lập tức sáng lên.

trướctiếp