Quỹ đạo chiến thuật là thứ tốt, nhưng cũng chỉ là một thứ cơ bản, không có quỹ đạo chiến thuật, nếu không có phụ kiện chiến thuật đi kèm, thì quỹ đạo sẽ thành gánh nặng.
Quỹ đạo chiến thuật giống như may bay, chỉ là khung, tính năng cũng không chỉ là trở khách, quan trọng là hệ thống Rada của máy bay, số liệu, máy móc cùng với đạn đạo có đủ tiên tiến không. Đạn đạo, rada chính là phụ kiện chiến thuật có tính năng tiên tiến. Dù là máy bay chức năng kém cũng không quan trọng, dù máy bay tiên tiến không đủ vũ khí tiên tiến để phối hợp cũng chỉ là một máy bay bình thường thôi, cũng không thể dùng để chiến đấu.
- Như vậy sao?
Lưu Phượng Tài nhíu mày, việc này ông ta đương nhiên biết, không có quỹ đạo, không có phụ kiện chiến thuật tương thích là không được. Đối với Lâm Vệ Quốc đây đúng là một chiến công lớn. Lưu Phượng Tài càng tiếc. Suy nghĩ một lát, Lưu Phượng Tài hỏi:
- Mấy thứ này có thể chúng ta tự làm được không? Có thể làm ra hàng mẫu là được.
- Một số thứ đơn giản thì không thành vấn đề, nhưng nếu phức tạp quá thì không làm được.
- Nếu như vậy, trước tiên làm những thứ chúng ta có thể làm đi… Ôi, phân quân khu chúng ta sửa chữa và chế tạo không thành vấn đề đúng không?
- Tôi thấy thằng nhóc này làm thiết kế, từ bản thiết kế mà nói cũng không có vấn đề gì, đối với vật liệu yêu cầu cũng không cao, có lẽ không có vấn đề gì.
Nói vậy thật ra khi Lâm Hồng Phi đưa ra bản thiết kế đạn ra, Lâm Vệ Quốc thật sự hoảng sợ. Làm sao ông không biết, con mình bỗng nhiên trở thành chuyên gia thiết kế vũ khí.
Đối với vấn đề này, Lâm Hồng Phi trả lời cha như vậy
- Con học đại học mấy thứ này, đều là thiết kế, thật ra cũng giống thiết kế vũ khí. Trong tài liệu cũng có thể tìm ra được thiết kế vũ khí này, hơi sửa một chút là được, nói như cha ông chúng ta đó là suy nghĩ.
Được rồi, đói với mấy thứ này, lão Lâm cũng bối rối, có phải như vậy không, đối với Lâm Vệ Quốc mà nói, ông ta cũng không cần, cũng thấy có lý, đã có lý, con mình cũng có bản thiết kế, vậy tạm thời tin nó đi.
Tốt xấu thì Lâm Vệ Quốc cũng đã chơi đùa với các loại vũ khí hơn hai mươi năm, nếu ông nói không có vấn đề, thì thật là không có vấn đề, hơn nữa, đạn phóng thuộc vũ khí tầm ngắn, Lưu Phượng Tài cũng biết, cự ly không cần rất xa, chỉ cần ba trăm mét là được. Trước đây Lâm Hồng Phi đã làm cho mình vui vẻ, vậy nó nói có thể làm thì làm thử xem.
- Vậy hãy làm đi.
Lưu Phượng Tài vung tay,
- Không phải sợ, nhưng phải giữ bí mật, phải làm ở cơ sở chế tạo sửa chữa của chúng ta, còn nữa, sau khi làm xong phải thử xem trước.
Mấy thứ này cũng phải cho mấy đồng chí quân khu cấp tỉnh xem, chất lượng không quá quan trọng, đem biểu diễn đèn pin chiến thuạt thôi. Biểu diễn này cũng không có vấn đề gì lớn, đạn thì còn có thể gặp chuyện không may liên quan đến tính mạng, do đó phải thí nghiệm đảm báo không có vấn đề gì mới có thể báo cáo lãnh đạo. Quy trình này Lâm Vệ Quốc tất nhiên là hiểu rõ, vội vàng nói