Ở một nơi khác ,một nhóm bốn người ,người lớn tuổi nhất vẫn chưa tới tam thập ,tất cả
đều mặt đồng một loại sắc phục ,có vẻ đều là người của một môn phái nào
đó.
Một thiếu nữ khoảng tầm 17,18 tuổi ,thoạt nhìn có vẻ như là người trẻ
tuổi nhất trong nhóm ,nàng đang đứng chết lặng tại chỗ dùng ánh mắt tràn ngập kinh hoảng của mình chìm chằm chằm vào các vị đồng môn đang liều
chết kháng cự ma vật.
Mùi máu tanh cùng huyết khí trên thân ma vật theo sự di chuyển của nó mà không ngừng tán xạ ra xung quanh ,lúc này khắp nơi đã hình thành một
thế giới huyết sắc sương mù ,khi đưa mắt nhìn đi chỉ có thể nhìn thấy
một màu hồng nhạt ,cùng với đó không khí xung quanh còn ngập ngụa mùi
huyết tinh nồng nặc.
Gương mặt của thiếu nữ mang theo vài phần ngây thơ ,lúc này đã không còn chút huyết sắc nào ,cả người đã hoàn toàn chết lặng ,tựa như một pho
tượng gỗ không có sinh mệnh.
Lúc này một người nam tử duy nhất trong nhóm sau khi đánh lui ma vật
liền chạy lại bên cạnh thiếu nữ ,vẻ mặt của hắn lộ vẻ quan thiết hỏi :"
Sư muội ,muội không sao chứ ,mau tỉnh lại !".
Đột nhiên thiếu nữ ngồi bệch xuống đất ,nàng ta ngồi co ro thân mình lại ,cả mặt cúi sát xuống đầu gối ,thân hình của nàng không ngừng run lên
nhè nhẹ.
Nàng khóc ?
Nam tử lộ vẻ thương xót ,dùng một tay ôm nàng vào lòng vừa nhỏ giọng an
ủi :" Không sao ,muội đừng sợ ,có ta ở đây ,ta sẽ không để cho muội phải chịu chút tổn thương nào ".
Ngay lúc này ,một con ma vật khác nhanh chóng phóng lại gần ,huyết trảo
do huyết khí ngưng tụ thành hướng về phía đầu nam tử vỗ xuống.
Dường như nam tử đã phát hiện được ,hắn không quay đầu lại mà chém ngược thanh kiếm ra sau đầu.
Huyết trảo bị chém trúng nhanh chóng tan rã thành những sợi huyết khí
,sau đó những sợi huyết khí này lại bay trở về ,nhập vào thân ma vật.
Nam tử nhíu chặt lông mày ,hắn quay đầu lại nhìn đám ma vật không ngừng
chuyển động xung quanh ,trên đôi lông mày kiếm chỉ có sự kiên cường cùng cương nghị ,vẻ mặt của hắn lúc này chỉ có sự lạnh lùng cùng một tia nhu hòa ẩn sau trong ánh mắt.
Tay còn lại của nam tử bỗng nhiên lóe lên hào quang ,hai tấm Lục Diệp
Phù hóa thành hai chiếc lá lưu chuyển lục sắc quang mang bắn thẳng tới
lũ ma vật.
Nam tử vẫn không ngừng tay ,ngay khi Lục Diệp Phù được phóng xuất ,hai
tấm Hỏa Cầu Phù khác cũng được hắn mau chóng tế xuất hướng về một bên
khác phóng đi.
Tiếp đó nam tử ngồi xuống ôm thiếu nữ vào lòng ,âm thanh nhỏ nhẹ truyền
vào tai thiếu nữ :" Muội còn nhớ lời hứa của ta không ? Ta đã hứa suốt
cuộc đời này sẽ chăm sóc cho muội ,bảo vệ muội ,cho dù có nguy hiểm gì
ta cũng sẽ là khúc gỗ chịu đòn thay cho nàng ,cho dù có chết đói ta cũng có thể cắt thịt của mình ra để giúp nàng duy trì đến hơi thở cuối cùng
.Vì thế ,nàng phải kiên cường lên ,nếu muội cứ ngồi mãi ở đây ta cũng sẽ ở lại đây cùng chết với muội...".
Nam tử nói tới đây thì thiếu nữ ngẩng đầu lên ,nàng nhìn nam tử nhẹ lắc
đầu ,dường như ý bảo không cho hắn làm thế ,nhưng trong đôi mắt của nàng chỉ có sự mờ mịt ,vô lực ,có lẽ ngay cả dũng khí để nàng ngồi dậy cũng
không thể có được.
Nam tử thấy vậy cũng không tỏ vẻ gì ,sự kiên nhẫn của hắn có vẻ như còn
hơn cả tuổi tác của chính hắn :" Muội nỡ thấy ta bỏ mạng ở nơi này sao ? Muội cũng biết ta là một kẻ yêu đời biết chừng nào ,ta còn muốn trở
thành Nguyên Anh kỳ tu sĩ cao cao tại thượng ,ta còn muốn cưới vợ ,ta
không muốn chết...!".
"...Nhưng nếu muội cứ ngồi ở đây ,không dốc sức mở một đường sống cùng
ta ,ta sẽ cùng muội ngồi ở đây ,chống cự đến cùng ,cho đến khi thân vẫn
hồn tiêu mới thôi ".
Thiếu nữ nghe thế liền ngẩng đầu lên ,giọng nói ngập ngừng không rõ :"
Không...không cho huynh làm thế ,muội không muốn huynh chết ,muội...muội sẽ kiên cường ,muội sẽ giết hết ma vật !".
Nam tử nở một nụ cười sáng lạn ,ánh mắt hắn cực kì ôn nhu ,hắn nhẹ vuốt
mái tóc của thiếu nữ :" Ta biết ,muội rất kiên cường ,muội không muốn
nhìn thấy cảnh ta ra đi ,bây giờ ,muội phải đứng dậy ,cùng ta kề vai
chiến đấu ,cho dù ta có chết cũng mãn nguyện ".
Thiếu nữ tỏ vẻ tức giận ,nhưng hai dòng nước mắt không tự chủ được lăn
dài trên gò má trắng nõn :" Không cho huynh nói bậy ,huynh sẽ không chết ,huynh sẽ sống rất lâu ,muội sẽ cùng chiến đấu với huynh !".
Dứt lời ,thiếu nữ cố gắng gượng người dậy ,tuy rằng thân hình của nàng
vẫn còn hơi run rẩy ,nhưng ánh mắt đã không còn mờ mịt cùng hoảng loạn
khi trước ,chỉ có một đốm sáng le lói ở sâu trong đôi đồng tử to sáng
,có hi vọng và niềm tin bất diệt.
" A !".
Đúng lúc này ,tiếng kêu thảm của một thiếu nữ khác ở cách đó không xa vang vọng tới chỗ hai người .
Người thiếu nữ này có mái tóc rất dài cùng bóng mượt ,tựa như thiên hà
chảy thẳng xuống nhân gian ,nhưng lúc này nó lại bị nhiễm một lớp máu đỏ thẫm ,là máu của chính nàng.
Một con ma vật nhân lúc nàng sơ hở cắn trúng bả vai của nàng ta ,xích
huyết bắn tóe ra xung quanh ,có thể nghe thấy được tiếng xương gãy như
bị nghiền nát phát ra ,trên khuôn mặt xinh đẹp đã không còn chút máu
,nàng cắn chặt môi dưới của mình để chống đỡ cơn đau ,đồng thời tay cầm
kiếm của nàng chém thẳng vào ma vật còn đang tham lam hút máu nơi vết
thương.
Cũng ngay lúc này ,một con ma vật khác thừa cơ xông lại ,nữ tử lúc này
đã lực bất tòng tâm ,không còn đủ tâm lực cùng khả năng để tránh thoát
đòn này ,nàng ta chỉ có thể dùng ánh mắt tuyệt vọng nhìn ma vật tiến sát đến gần mình.
Khi ma vật xông tới lại không có cảnh máu tanh như vừa rồi ,chỉ thấy nó
tiến sát lại gần ,sau đó nó chui thẳng vào mi tâm nàng ta ,kế tiếp một
màn quỷ dị xảy ra.
Thân mình của nữ tử đột nhiên nhanh chóng khô héo ,ngoại hình cấp tốc
trở nên già nua ,ban đầu chỉ teo tóp lại ,nhưng chỉ nháy mắt sau ,cả
thân hình hấp dẫn của nử tử chỉ còn lại một lớp da bọc xương ,vừa nhăn
nhúm lại vừa mang màu xám ngắt.
Cũng vào lúc đó ,sinh cơ của thiếu nữ đã đoạn tuyệt ,ngay cả Nguyên Thần gian khổ tu luyện ra cũng bị ma vật thôn phệ sạch sẽ.
Bịch !
Xác khô ngã xuống đất vang lên âm thanh khe khẽ ,cảnh tượng vừa xảy ra
chấn nhiếp tất cả những người còn lại ,những người sống sót không tự chủ đều dừng tay ,vẻ mặt sững sờ cùng những ánh mắt ngây dại nhìn về nơi
đó.
Ma vật chui ra từ trong tấm xác khô héo ,nó không tiếp tục tấn công đám
người nữa mà nhanh chóng bay đi ,hướng về huyết sắc văn tự " Tế "' to
lớn giữa không trung nơi xa xa ,tiếp đó ma vật tiến nhập vào đó ,khoảnh
khắc đã không thấy tung tích.
" A!".
Lại một tiếng kêu thảm khác khiến người tê dại cả da đầu vang lên cách đó không xa.
Một vị thiếu nữ khác trong lúc ngây người bị ma vật tiến lại gần vẫn
không phát giác ,trong lúc không hề có phòng bị gì nhanh chóng trở thành cái xác khô héo ,sau đó ngã xuống đất .
Ma vật sau khi thôn phệ sạch sẽ những thứ nó muốn rồi lại bay đi ,hướng về chữ " Tế " to lớn ở viễn không.
" Mau phóng xuất pháp thuật !"
Không biết là ai hét lên câu này ,bất quá nó giúp những người còn lại
bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng ,lập tức những đóa quang hoa do linh phù phát ra cùng âm thanh chấn động vang lên cả một góc trời.
Hiện tại chỉ còn lại hai sư huynh muội đứng nơi đó ,xung quanh lũ ma vật vẫn không hề có dấu hiệu suy giảm ,chúng không ngừng hướng về hai người rít gào ,âm thanh vừa bi thương lại vừa tràn ngập dã tính .
...
Thân hình Nam Mộng phóng đi như bay ,trên trán của hắn lúc này đã lấm
tấm mồ hôi ,ngay phía sau lưng hắn đang có một đám huyết vân to lớn theo sát phía sau ,ước chứng số lượng của lũ ma vật không dưới trăm con .
Nếu không phải Nam Mộng sỡ hữu đại lượng linh phù gần như dùng không cạn thì đã bị đuổi kịp từ lâu.
Nam Mộng chưa tự tin đến nỗi cho rằng chỉ bằng vào bản thân với đại
lượng linh phù trong tay ,là có thể diệt sát hết lũ ma vật này .Hắn đã
lĩnh giáo qua sự lợi hại của chúng ,tuy rằng không thể dùng thần thức
biết được tu vi cụ thể ,nhưng dựa vào lực công kích có thể ước lượng
được đại khái tu vi của mỗi ma vật tuyệt đối không thấp hơn Trúc Cơ kỳ
tám tầng.
Nếu bị vây bên trong đám huyết vân mà bất cứ con nào cũng có tu vi cao
hơn bản thân này ,Nam Mộng không nghĩ cũng biết mình chẳng chống cự được bao lâu đã trở thành một cái xác khô quắt.
Bất quá cứ chạy mãi cũng không phải biện pháp lâu dài ,hắn chỉ có thể
thỉnh thoảng phóng xuất linh phù công kích phía sau lưng nhằm giảm tốc
độ của lũ ma vật ,đồng thời chân vẫn không dừng bước mà liều mạng chạy
đi.
Cùng với đó đầu óc hắn không ngừng hoạt động ,nhưng lại chẳng nghĩ ra
được biện pháp nào khả thi ,mồ hôi trên người hắn theo thời gian trôi
qua lại càng ngày càng nhiều.
Cũng không biết qua bao lâu ,phía trước mặt Nam Mộng xuất hiện một hồ
nước to lớn không thấy được bờ đối diện ,trong bóng tối không thể nhìn
rõ bao xa này ,ngay cả Thiên Nhai cũng không thể thấy được bờ bên kia
nên cũng không rõ nó là hồ ,sông hay biển ,thậm chí không thể đoán chắc
được rằng nó có phải là một cái hồ cực kì to lớn hay không.
" Chủ nhân ,chúng ta cùng đường rồi !".Thiên Nhai nói.
Nam Mộng thấy vậy cũng cực kì đau đầu ,phía sau có sói ,phía trước lại
không đường ,đây chẳng phải ép hắn phải liều mạng cùng lũ ma vật sao ?
Nam Mộng nghiến răng ,lạnh lùng nói :" Chiến ! Chỉ có thể liều mạng !".
Thiên Nhai nói :" Chủ nhân có thể diệt sát hết bọn chúng hay sao ?"
Nam Mộng cười khổ :" Ta còn lựa chọn khác hay sao ?".
Đột nhiên Nam Mộng như nhớ ra điều gì ,trong đôi mắt của hắn tràn ngập
hi vọng ,chỉ nghe hắn hỏi Thiên Nhai :" Thiên Nhai ,không phải ngươi có
thể dựa vào linh hồn lực mãnh mẽ đưa ta trở về quá khứ hay sao ?".
Thiên Nhai đáp :" Đúng vậy ,ta có thể đưa linh hồn của chủ nhân trở về
quá khứ ,nhưng tối đa chỉ có thể quay ngược về quá khứ chín trăm năm
hoặc ít hơn ".
Nam Mộng gật đầu ,sau đó lại hỏi :" Ngươi có thể nói rõ hơn không ?".
Thiên Nhai giải thích :" Thật ra cái gọi là Nguyên Thần hay Thần Thức
của tu sĩ chính là Linh Hồn của bọn họ ngưng tụ mà thành ,chắc diều này
chủ nhân cũng biết ?".
Nam Mộng nói :" Cái này thì ta biết ,thông thường những người chưa tu
luyện thì linh hồn luôn gắn liền với thể xác của họ ,tựa như sự liên kết giữa kinh mạch cùng cơ thịt trên thân thể con người vậy ,đến khi thông
qua sự vận chuyển đặc thù của công pháp dựa trên quy luật của thiên địa
pháp tắc ,linh hồn của con người có thể nương theo đó mà cô đọng lại ".
Lại nghe Thiên Nhai nói :" Có thể nói như thế này ,thông qua quá trình
tu luyện mà linh hồn của tu sĩ không ngừng trở nên cường đại ,cũng thông qua linh hồn lực cùng linh lực không ngừng tẩm bổ nên thân xác của nhân loại hay yêu thú có thể kéo dài sinh mệnh lực ,thậm chí có thể phát
triển đến mức độ trường tồn cùng thiên địa ".
"...Mà điều ta muốn nói ở đây chính là ,nếu chủ nhân muốn sống lại ,hay
nói cách khác là quay trở lại quá khứ thì phải có một vị tu sĩ có linh
hồn lực ,hay còn gọi là Nguyên Thần mạnh hơn chủ nhân làm một loại " vật dẫn ",hoặc cũng có thể nói là một loại lực lượng mang tính trọng yếu
như một con thuyền ,để chở chủ nhân xuyên qua thời không để quay trở lại quá khứ ,nếu như yếu hơn hoặc bằng thì không thể nào thực hiện được ".
Nam Mộng nhíu mày :" Nói như vậy ,vị tu sĩ kia phải chết phải không ?".
Thiên Nhai nói :" Không sai ,tựa như Trần Xuân Bình ,không chỉ sẽ chết
mà còn phải hồn phi phách tán ,hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này
,ngay cả cơ hội tiến nhập Luân Hồi chuyển thế đầu thai cũng không có ".
Nam Mộng kinh ngạc :" Theo như ngươi nói ,thuyết Luân Hồi ,Chuyển thế đầu thai là có thật ?".
Thiên Nhai khẳng định :" Ta đã từng ở một nơi có thể quan sát được cả
Tam giới ,cùng các loại vị diện liên quan với Thiên Giới tối cao ,nên có một chút nhận thức về điều này ,nếu như không có ta ,khi chủ nhân chết
đi linh hồn của người sẽ tiến nhập Luân Hồi ,đầu thai sang kiếp khác ".
Nam Mộng gật đầu ,sau đó lại nghe hắn nói :" Ngoài phương pháp này ra
không còn cách nào khác sao ,nếu như chỉ vì sự tồn tại của bản thân mà
khiến kẻ khác ngay cả cơ hội chuyển thế đầu thai cũng không có ,ta thấy
có phần quá ích kỷ ".
Thiên Nhai nói :" Phương pháp khác thì có ,nhưng thông thường chẳng có ai chọn cách này cả ".
Nam Mộng nói :" Là cách gì ,ngươi nói nghe xem ".
Thiên Nhai chậm rãi nói :" Như ta đã nói ,trên đời này không có thứ gì
là hoàn mĩ ,mà muốn đạt được thứ gì đó tất nhiên phải trả một cái giá
tương xứng ,nếu thực hiện cách này ,chủ nhân chỉ có thể chuyển sang làm
kiếp Thú hay một loại tồn tại khác ".
Nam Mộng trầm tư ,hắn cẩn thận suy nghĩ lại những điều Thiên Nhai đã nói .
Một lát sau Nam Mộng mới khôi phục lại ,hắn nói :" Nếu có thể sống tiếp
,trả một cái giá như vậy cũng không tính là quá đắt ,nếu thật sự không
còn cách nào khác ta cũng chỉ có thể chọn cách này".
Thiên Nhai nói :" Chủ nhân phải suy nghĩ cho kỹ ,thân xác của nhân loại
được thiên địa ưu ái ,nên về tốc độ tu luyện phải nhanh hơn những tồn
tại khác rất nhiều .Ví như các loài yêu thú ,để lên được cảnh giới Linh
Nguyên kỳ thông thường phải mất cả trăm năm ,thậm chí còn nhiều hơn
.Trong khi đó nếu không phải vận khí quá kém ,nhân loại có thể chỉ mất
vài năm hay vài chục năm mà thôi ,không những thế ,càng lên cao khoảng
cách này sẽ càng mở rộng ra ,có thể nói cả đời này nếu không có gì bất
ngờ ,chủ nhân sẽ chẳng đi được bao xa ,có khi vĩnh viễn chỉ dừng lại ở
Linh Nguyên kỳ hay Kim Đan kỳ cũng nên ".
Nam Mộng có chút thất thần ,sau đó lại thấy hắn cười tự giễu :" Kim Đan ? Nếu như không có ngươi có lẽ ta đã thỏa mãn với cảnh giới này ,dù sao
ta cũng có được mấy trăm năm hưởng phúc ,bất quá..."
"...Bất quá vì lời hứa của ta đối với ngươi ,ta chỉ có thể cố gắng gian nan tiến từng bước vậy ,còn về cách thứ nhất..."
Nam Mộng thở dài :" Ta không làm được !".
Nam Mộng hít sâu một hơi ,cố gắng ổn định tâm thần có chút sa sút của
mình ,chỉ nghe hắn nói :" Mọi việc còn chưa đi đến điểm cuối cùng ,biết
đâu ta có thể diệt sát hết lũ ma vật này ,sau đó còn có thể chạy thoát
khỏi nơi này thì sao ?".
Thiên Nhai nói :" Đúng vậy ,việc còn chưa tới ,còn chưa biết được kết quả cuối cùng ".
Nam Mộng cùng Thiên Nhai tuy rằng đã đối thoại không ít ,nhưng cả hai
chỉ trao đổi bằng thần niệm ,nên tất cả chỉ diễn ra chưa đầy một cái
nháy mắt ,khi Nam Mộng đã thủ sẵn đại lượng linh phù nơi tay thì lũ ma
vật kia cũng cách hắn không bao xa .
" Ca ca ,muội sợ !".
Vào lúc này ,giọng nói non nớt mang theo sợ hãi truyền vào tai Nam Mộng.
Nam Mộng cố gắng nở nụ cười an ủi cô bé :" Muội đừng sợ ,có ta ở đây ,muội sẽ không bị sao cả ".
Cô bé nhỏ giọng nói :" Ác ma !".
" Hahaha !".
Nam Mộng cười to một tiếng ,chỉ mong tiếng cười sảng khoái của hắn ổn
định được tâm thần của cô bé ,hắn nói :" Ác ma sao ? Muội không cần sợ
,chúng chỉ là đồ chơi mà thôi ,muội xem ta giết chúng dễ như thái rau
!".
Gào...!
Từng đợt âm thanh gào thét nối tiếp nhau hết đợt này đến đợt khác ,cả
mặt nước phẳng lặng cũng bị sóng âm tạo nên những gợn sóng nhỏ trườn về
phía xa .
Điều quỷ dị chính là ,dường như lũ ma vật kiêng kị thứ gì đó ,chúng chỉ
đứng cách xa mà không dám lại gần ,nhưng âm thanh gầm thét lại dồn dập
hơn trước rất nhiều .
" Sao lại như vậy ?".
Nam Mộng nghi hoặc ,vốn dĩ hắn đang mang tâm tư liều chết nhưng lại gặp
phải tình huống này ,không khỏi khiến hắn có cảm giác như đấm vào bị
bông.
" Hình như chúng sợ nước ở đây ,chủ nhân xem đôi mắt của chúng ".
Nam Mộng theo lời của Thiên Nhai nhìn vào những đôi huyết mục đỏ lòm của lũ ma vật.
Quả nhiên ,không phải lũ ma vật này đang nhìn hắn ,mà chúng đang hướng
phía sau lưng của hắn không ngừng gào thét ,trong những đôi mắt đỏ lòm
lấp lóe từng tia huyết quang ,dường như chúng đang sợ !
Nam mộng thấy vậy liền có được một chút phán đoán ,hắn không do dự lập
tức phất tay ,một luồng nước từ trong hồ bay về phía lũ ma vật .
Đúng như lời Thiên Nhai nói ,khi luồng nước này bay tới đâu ,lũ ma vật
nơi đó liền tránh sang một bên ,không những thế khi đám thủy này nơi
xuống đất chúng vẫn không dám lại gần ,tựa như chúng rất e ngại loại
nước này.
Nam Mộng không kìm được nét vui mừng lộ rõ trên mặt ,hắn nhanh chóng hỏi Thiên Nhai :" Ngươi biết lai lịch của loại nước này không ,tại sao lại
có kỳ hiệu như vậy ".
Thiên Nhai nói :" Ta không biết ,loại thuỷ này trông rất bình thường ,so với những loại nước thông thường không có chỗ nào đặc dị ,thậm chí còn
không được xem là linh thủy ".
Nam Mộng lắc đầu :" Bỏ đi ,hiện tại không có thời gian quản nhiều như vậy ".
Dứt lời Nam Mộng liên lục phất tay ,hắn muốn tận dụng triệt để kỳ hiệu của loại nước này .
Từng luồng nước như thủy tiễn không ngừng kích xạ về lũ ma vật ,sau khi
biết rõ sự lợi hại của loại nước này ,Nam Mộng không dám lãng phí một
chút thời gian nào ,chỉ qua mấy cái hô hấp đã có gần chục con ma vật
chết oan chết uổng.
Gào !!!
Một tiếng gào thét cao vút lấn áp tất cả mọi âm thanh ,dường như nó có
thể xuyên thấu chín tầng mây ,khiến mặt đất chấn động từng hồi.
Nam Mộng cả kinh ,hắn không tự chủ được dừng động tác lại ,đôi mắt của
hắn không chớp lấy một cái nhìn chằm chằm về phương hướng đó.
Gào !!!
Âm thanh chấn thế khi nãy lại vang lên một lần nữa ,vốn dĩ lũ ma vật có
chút hỗn loạn khi nghe được âm thanh này thì mau chóng an tĩnh lại ,tiếp đó chúng nhanh chóng tụ lại cùng nhau.
Gào...Gào!!!
Một đám huyết vân dường như đã hoàn toàn thay đổi bản tính ,trước đó
chúng còn sợ hãi không dám tiến lên ,đột nhiên lại tựa như đã gỡ bỏ được ràng buộc ,chúng dùng tốc độ cực nhanh áp sát về phía Nam Mộng.
Hàng trăm đôi huyết trảo do ma vật ngưng tụ huyết khí hóa ra bay ra giữa chừng liền dung hợp lại với nhau ,nháy mắt sau một cái huyết trảo to
hơn hai mươi trượng đột ngột xuất hiện giữa không trung ,ngay sau đó
huyết trảo mang theo một luồng áp lực vô biên cùng từng luồng huyết lãng dày đặc hướng Nam Mộng trảo xuống.
Nam Mộng kinh ngạc không hiểu chuyện gì xảy ra ,bất quá hắn cũng không
bởi vậy mà sợ hãi đến ngây người ,một luồng thủy to gấp mấy lần khi nãy
bay lên bắn thẳng vào huyết trảo.
Cùng lúc đó ,ba tấm linh phù từ trong tay Nam Mộng bay ra hóa thành ba
thanh cự kiếm ,chúng tỏa ra ánh sáng chiếu sáng cả một vùng rộng lớn
,tiếp đó ba thanh cự kiếm hướng huyết trảo bay tới.
Ầm !!!
Xung lực mạnh mẽ khiến Nam Mộng phải lui mấy bước liền ,bất giác hắn đã bị dồn đến sát bờ.
Bất quá huyết trảo cùng thủy tiễn và ba thanh cự kiếm cũng tan biến theo đó.
Nam Mộng không dám dừng tay ,lại một luồng thủy tiễn khác to lớn không
kém bao nhiêu so với luồng trước ,bắn thẳng tới đám huyết vân đã rút
ngắn được một khoản cách.
Tiếp đó lại là ba thanh cự kiếm khác theo sát sau ,khí thế sắc bén trầm trọng như ba thanh Thiên Kiếm trảm thẳng xuống.
Rít...!!!
Huyết vân nhanh chóng bị tàn phá một mảnh không nhỏ ,nơi đó chỉ còn lại
một đám phi yên bay lên ,cùng những âm thanh tràn ngập phẫn nộ.
Bất quá chỉ nháy mắt sau ,nơi đó lại được số lượng đông đúc ma vật lấp
đầy ,sau đó huyết vân lấy tốc độ còn nhanh hơn gấp mấy lần khi nãy bay
tới ,chớp mắt chỉ còn cách hắn khoảng vài bước.
Nhìn thấy cảnh này Nam Mộng biết rõ bản thân có tiếp tục hành động trước cũng chẳng có bao nhiêu ý nghĩa ,hắn đưa mắt nhìn về phía sau ,nơi đó
không có bờ ,chỉ có từng gợn sóng lăn tăn vỗ nhẹ vào chân hắn.
Hiện nay vẫn chưa phải là tuyệt lộ ,chí ít hắn biết được lũ ma vật rất
sợ loại thủy này ,trong đầu hắn xuất hiện một chủ ý ,mặc dù hắn biết
phía trước là một con đường không rõ.
Hiện tại ít nhất hắn còn có hi vọng ,còn có đường để bản thân lựa chọn
.Quan trọng là cô bé sau lưng hắn ,nếu hắn đành lòng bỏ được thân xác
này ,chuyển sang một loại " thể xác " khác để tiếp tục sinh tồn thì cũng chẳng có gì đáng nói ,nhưng còn cô bé phía sau hắn ,người mà hắn đã
từng nói :" Huynh sẽ đưa muội về nhà !".
Đây là một lời hứa ,một lời hứa đối với một cô bé có tâm hồn ngây thơ trong sáng ,tâm tư đơn thuần không nhiễm bụi trần .
Hắn không muốn thất hứa ,hắn không muốn trước khi cô bé biến thành xác
khô lại phải chịu cảnh cô đơn ,cùng sự sợ hãi đến cùng cực.
Hắn muốn tìm đường ra ,muốn tìm cho cô bé một cơ hội sống sót !
Hắn đã có quyết định ,mà chính lương tâm của hắn cũng không cho phép hắn làm khác .
Nam Mộng nhanh chóng lấy ra vài tấm Quang Tráo Phù dán lên người cô bé
,sau đó hắn nói với cô bé đáng thương sau lưng :" Muội phải bám lấy
huynh thật chặt ,cho dù có chuyện gì xảy ra cũng không được buông tay
,nhớ kỹ ,Không được buông tay !".
Lời vừa dứt ,Nam Mộng không chút do dự nào ,thân hình của hắn nhanh chóng phóng lên cao.
Ùm !!
Bọt nước bắn lên tung tóe ,sóng lãng cuộn trào ,thân hình Nam Mộng cũng đã chìm sâu xuống nước.
Gào...!!
Những âm thanh gào thét lại thêm phần dày đặc ,gấp gáp ,bất quá lũ ma
vật chỉ có thể bồi hồi ở ven bờ ,chúng tuy đã hành động bất chấp tính
mạng ,điên cuồng liều chết ,nhưng sự sợ hãi xuất phát từ sâu trong tiềm
thức khiến chúng phải chùn bước ,không dám tiến xuống nước truy sát Nam
Mộng.