Phương Vũ theo bản năng quát lớn một tiếng. Hắn thật không nghĩ tới
bản thân vừa một lần nữa khẳng định thì lại có người đánh mặt hắn. Lập
tức ánh mắt đảo qua hướng phát ra âm thanh. Lúc này đám người lại tách
ra hai bên nhường ra một lối đi. Ba bóng người nhanh chóng đi tới bên
này. Ba người này đều là thanh niên anh tuấn, nhìn tới thấy được khí
phách hào hùng. Ba người vừa xuất hiện lập tức được không ít người nhận
ra, tiếng bàn tán lại xôn xao.
- Là Tam đại đương gia của Thiên Sát Đạo tặc mới nổi gần đây!
Một trung niên nhân lập tức hô hào. Hắn làm sao có thể nhận lầm đây.
Chính hắn đã bị cướp qua, đối với ba thanh niên này hoàn toàn là nhớ mãi không quên. Thế nhưng trong lòng một điểm ghi hận cũng không có, có
chăng chỉ là khiếp sợ.
- Thiên Sát Đạo tặc? Bọn hắn là ai?
Một mĩ phụ vóc dáng xinh đẹp lập tức hai mắt toả sáng lên tiếng. Mị nhãn liên tục rơi trên người ba thanh niên kia.
Thấy mĩ phụ lên tiếng hỏi thăm, bên cạnh một hán tử mặt đầy tàn nhanh lập tức sum xoe trả lời:
- Thiên Sát Đạo tặc hơn hai năm về đây nổi lên như một thế lực đáng
sợ. Chỉ trong hai năm toàn bộ bang phái chính tà tại phụ cận bốn toà
thành liền bị thu phục. Các ngươi nói xem, ba bọn hắn có phải hay không
rất đáng sợ?
Lời tên hán tử mặt đầy tàn nhanh này làm xung quanh kinh ngạc không
thôi. Không ít người trước có nghe qua chuyện này nhưng đều cho là tin
đồn, dẫu sao trước nay chưa từng có thế lực nào có thể thu toàn bộ thế
lực bên ngoài bốn thành trì hợp lại.
- Có thật như vậy, bọn hắn tu vi cũng không có đến thượng vị thần a!
Lại có người không tin lên tiếng, xung quanh nhiều người gật đầu cho
là. Dù sao chuyện này cũng là tin đồn, chỉ sợ là thổi da trâu.
Chính vào lúc bốn xung quanh bàn tán xôn xao, bên này ba người đã đi tới cạnh Đoàn Dự, Vũ Văn Thành Đô.
Vũ mập mạp cười hắc hắc, tâm trạng vô cùng tốt lên tiếng mà nói:
- Các ngươi vậy mà ở chung một chỗ, quá tốt rồi!
Hắn thật sự vui vẻ, không nghĩ tới huynh đệ vậy mà lúc này đều cũng
xuất hiện. Chiến trường vị diện đúng là lựa chọn chính xác nhất.
- Ha ha, Lục đệ ngươi lại mập hơn nhiều a!
Thanh niên đi đầu hiển nhiên là đại đương gia của Thiên Sát Đạo tặc, hắn gọi Kiều Phong!
- Đúng thế, Lục đệ lại mập hơn nhiều!
Trương Vô Kỵ ở phía sau cũng cười lớn, ai cũng cảm giác được bọn hắn trong lòng vui vẻ.
- Tới tốt, tới tốt!
Đoàn Dự cũng cười lớn, khoé miệng tràn ngập tiếu ý. Không nghĩ tới
bản thân hắn một lần đặt cược đi tới Chiến trường vị diện quả không sai. Hơn hai năm trước đều là huynh đệ bị phân tán. Hiện tại tốt rồi, nơi
này bọn hắn gặp lại, đây là vui vẻ bậc nào.
- Nhị ca ngươi đi đâu cũng gây chuyện, lão đại nhất định sẽ thu thập ngươi!
Thanh niên cuối cùng lên tiếng là Triệu Vân, tam đương gia của Thiên Sát Đạo Tặc.
Nhìn năm ngươi ta một câu ngươi một câu, Phương Vũ sát khí đại thịnh. Trường kiếm từ khi nào xuất hiện trong tay. Chính vừa muốn xuất thủ
liền bên cạnh hắn vang lên tiếng nói:
- Phương Vũ huynh thân phận cao quý không cần phải đích thân ra tay.
Một đám tôm tép tiểu nhân vậy này liền giao cho ta được rồi!
Một thanh niên mặc tử sắc cẩm bào đi ra, trên mặt nở nụ cười hướng
Phương Vũ mà nói. Phương Vũ nhìn thấy hắn cũng liền vui vẻ nói:
- Là Tuyệt Tình huynh đệ, ngươi rốt cuộc tới a!
Phương Vũ một câu làm toàn trường lại rung động chấn kinh.
-Tuyệt Tình huynh đệ, không lẽ là vị kia tuyệt thế thiên kiêu Tuyệt Tình công tử?
Một lời của ai đó làm không ít người tại bốn phía vây quanh quan
chiến kinh sợ theo bản năng lui lại một bước. Một thân ảnh mặc hắc sắc y phục bó sát lăng không bay tới trong trung tâm toàn trường.
Tuyệt Tình mỉm cười, cước bộ nhẹ nhàng đi tới bên cạnh Phương Vũ mà tiếp tục nói:
- Một đám vô tri mà thôi, bọn hắn không biết được bản thân đã đắc tội với ai. Với loại tiểu nhân vật này, Phương Vũ huynh để ta giúp ngươi
một tay!
Lời vừa dứt, Tuyệt Tình công tử trên tay xuất hiện một đoàn phi châm
bạch sắc. Hắn một thân ám khí nổi tiếng tại tiên giới, cao thủ chết trên tay hắn vô số. Đặc biệt thủ đoạn vô cùng ác độc, không chỉ ám khí, độc
dược cũng làm nên tên tuổi của hắn, người khác đặt cho hắn danh tự Tuyệt Tình công tử. Hắn cũng ưa thích cách gọi này liền để làm danh tự của
hắn. Cánh tay phất lên, mấy trăm mũi nhọn ám khí màu bạch sắc vốn đã khó nhìn, tốc đô cực nhanh càng làm cho người ta sợ hãi. Mỗi mũi ám khí
liền theo quỹ đạo quỷ dị khó tin, thế nhưng địa điểm tập trung vẫn là
năm người.
Mấy người Kiều Phong, Trương Vô Kỵ, Đoàn Dự đều chấn kinh, vũ khí
đồng thời muốn xuất hiện ngăn cản ám khí thì lúc này một cây quạt màu
đen quỷ dị xuất hiện phía trước mặt năm người. Cây quạt này biến lớn lên gấp mười lần, ngay sau đó nó chao đảo. Trước mắt một màn kinh người,
mấy trăm mũi ám khí bạch sắc liền bị chắn lấy toàn bộ. Tuyệt Tình ngây
người, Phương Vũ ngây người, toàn trường cũng ngây người.