Hoàng Minh lúc này hét lớn, Quỷ Kiếm hung
hăng chém tới cổ tay của Bạch Yêu Tạc Hùng. Bạch Yêu Tạc Hùng vốn đang
một tay muốn nện xuống phí dưới Lập Phi, thoáng thấy Hoàng Minh lao đến
trở tay thành trảo nhanh chóng quét ngang.
- Thế thân thuật!
Hoàng Minh lúc này kinh hãi, đầu Bạch Yêu Tạc Hùng này biến chiêu cũng thật
nhanh. Trí tuệ của Yêu thú đạt tới Độ kiếp kì cũng đã không thua kém gì
nhân loại rồi. Hiện tại đầu Bạch Yêu Tạc Hùng này càng là khó đối phó.
Cộng với thân thể khổng lồ và phòng ngự đáng sợ, nó đang một mình đấu
bốn người Hoàng Minh, Hư Trúc, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cùng Lập Phi.
- Hừ, nhân loại giảo hoạt, chết đi!
Trông thấy Hoàng Minh trốn thoát một kích của nó, Bạch Yêu Tạc Hùng lập tức
hét lớn, thân thể to lớn của nó nhanh chóng tăng tiến tốc độ, hai canh
tay lớn không ngừng đánh tới. Tuy nó chỉ vả, nện, quạt cùng đấm thế
nhưng vô cùng lưu loát cùng khủng bố. Không một ái dám ngạnh kháng cùng
nó, chỉ sợ một đòn liền bị đánh cho tơi bời mất.
- Đáng chết, nếu không phải bị áp chế không thể phi hành thì làm sao chúng ta phải vất vả thế này!
Lập Phi thở dốc than thở. Bộ ngực sữa phập phồng theo hơi thở của nàng vô
cùng hấp dẫn. Thế nhưng lúc này không có ai có thời gian mà thưởng thức
nữa cả.
- Áp chế phi hành khiến cho tốc độ thân pháp của chúng ta cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Tốc độ di chuyển giảm xuống một phần
hai. Lại nói Bạch Yêu Tạc Hùng quanh năm sinh sống tại đây vốn đã quen
với áp lực này rồi. Hiện tại bốn người chúng ta đánh cũng không lại nữa. Trước tiên rời đi, cũng không cần liều mạng với nó nữa!
Hoàng
Minh lên tiếng mà nói, cây Thất Thải Liên Hoa đã rơi vào tay hắn, hiện
tại Bạch Yêu Tạc Hùng chính là muốn cùng bọn hắn liều mạng cướp về linh
thảo. Nó vốn ở đây chờ đợi Thất Thải Liên Hoa mấy trăm năm. Hiện tại
không nghĩ ở đâu xuất hiện mấy tên nhân loại liền quỷ dị cướp mất linh
thảo. Thế nên một màn truy sát này đã là mấy canh giờ rồi.
- Ba người đi trước, ta cản nó một hồi rồi đi sau!
Hoàng Minh lớn tiếng mà nói.
- Hoàng huynh đệ, cẩn thận!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi, Hư Trúc cùng Lập Phi gật đầu nói một câu liền xoay
người chạy. Mặc dù tu vi của Hoàng Minh là thấp nhất trong bốn người,
thế nhưng mấy hôm nay ở chung cùng chiến đấu. Ba người đều thấy được
Hoàng Minh vô cùng quỷ dị, nhất là khả năng đào thoát của hắn càng là
khiến họ trợn mắt líu lưỡi. Thế nên bây giờ họ rất yên tâm, không hề lo
lắng Hoàng Minh sẽ chạy không được.
Thấy ba người kia cấp tốc
chạy, Bạch Yêu Tạc Hùng cũng không có đuổi theo. Vì Thất Thải Liên Hoa
nó biết rõ ràng là trên người của Hoàng Minh.
- Hừ, nhân loại xảo quyệt, trả lại linh thảo cho ta, nếu không chết!
Bạch Yêu Tạc Hùng một lần nữa mở miệng nói tiếng người, âm thanh hùng hồn đáng sợ.
- Hừ, mơ mộng hão huyền, đuổi được hẵng nói!
Hoàng Minh hai chân linh lực xoay động, Quang Ảnh thân pháp vận chuyển đến
cực hạn, tốc độ càng là tăng lên mấy phần. Chỉ thấy từng đạo tàn ảnh làm cho Bạch Yêu Tạc Hùng không theo kịp.
- Đa Trùng Ảnh Phân Thân Chi thuật!
Hoàng Minh kết ấn, nhanh chóng thi triển kĩ năng. Lập tức mấy trăm Hoàng Minh đồng thời xuất hiện làm cho Bạch Yêu Tạc Hùng ngây ngốc. Hai con mắt to lớn như hai cái chuông đồng của nó tràn ngập vẻ kinh ngạc cùng khó tin.
- Resengan!
Mấy trăm Hoàng Minh mang theo tư thế liều mạng mà lao tới, trên tay đều xuất hiện một quả cầu năng lượng kì dị.
Ầm ầm ầm!
Hoàng Minh lúc này đã xuất hiện ở phía xa xa, khoé miệng nhếch lên nụ cười tà dị. Thân ảnh nhanh chóng nhắm hướng ba người Hư Trúc, Lập Phi, Thư Đồ
Sư Lĩnh Chi mà đuổi theo. Phía sau lưng hắn vang lên tiếng gầm phẫn nộ
của Bạch Yêu Tạc Hùng. Hoàng Minh biết rõ ràng đám công kích kia của đám ảnh phân thân không xi nhê gì với thân thể của Bạch Yêu Tạc Hùng. Thế
nhưng, chuyện này cũng không còn liên quan tới hắn nữa rồi. Linh thảo đã tới tay, hắn an nhiên rời đi là viên mãn.
Rất nhanh nửa tiếng sau, Hoàng Minh đã đuổi kịp ba người kia, bốn người lại tụ hợp lại một chỗ.
- Ha ha ha, Hoàng huynh đệ. Khả năng đào mệnh của ngươi cũng thật đáng sợ ạ, mặc dù không biết ngươi có thủ đoạn gì, thế nhưng cái mệnh vẫn là
rất cứng!
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cười hắc hắc, vỗ vai Hoàng Minh mà
nói. Hư Trúc cũng không nói gì, thế nhưng ánh mắt cũng không giấu nổi vẻ tò mò.
- A, các ngươi xem ở bên kia!
Chính vào lúc này,
Lập Phi bất giác lên tiếng mà nói. Ba người đều bị nàng kéo sự chú ý,
ánh mắt hướng theo cánh tay của nàng mà nhìn tới phía xa xa. Ở đó một cỗ khí tức kì lạ xuất hiện, thiên địa khí tức tràn ngập nguyên tố nồng
đậm. Điều này làm cho ba người Hư Trúc, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi cùng Lập Phi
kích động không thôi.
- Chẳng lẽ có bảo vật xuất thế?
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi nhẹ giọng mà nói. Ánh mắt không khỏi hướng về phía xa xa sâu bên trong mà đầy vẻ hiếu kì nồng đậm.
- Bên trong chính là sâu vào Cấm Vực rồi!
Hư Trúc lúc này hơi nhíu mày, không nhịn được mà nói.