Lúc bấy giờ câu nói của Lan Hương lại vang lên trong đầu của Hoàng Minh. Hình dáng kia, kiểu cách kia quả thực là rất giống.
- Gia Cát Lượng, ngươi không ngờ lại có một ngày như thế này đúng không?
Lệnh Hồ Xung cười lớn, hai mắt tràn ngập sự vui sướng cùng phấn khởi. Khó có thể biết được ba năm qua bọn hắn đã phải đau đầu như thế nào để đối phó với một mình Gia Cát Lượng. Mỗi trận chiến đều là thua thảm, nếu không
thua thảm thì cũng là ăn không ít thiệt thòi. Những người khác cũng đều
có cảm giác vui vẻ trong lòng. Quả thực lần này bắt được Gia Cát Lượng
quả là một thành quả cực kì tuyệt vời.
- Lão đại, giết hắn hay không?
Kiều Phong lên tiếng hỏi Hoàng Minh. Hoàng Minh lắc lắc đầu, ánh mắt hướng về Gia Cát Lượng đầy vẻ nghi hoặc.
Gia Cát Lượng vẫn là biểu cảm bình tĩnh, dường như có rơi vào tình thế bất
lợi nguy hiểm đến tính mạng vẫn không làm hắn nao núng hay sợ hãi.
- Lần này rơi vào tay của các ngươi, muốn chém muốn giết gì cũng được,
chỉ mong các ngươi tha cho Tiểu Bàn, cũng là Thần Thú này của ta!
Gia Cát Lượng lên tiếng, vẻ mặt có chút khó khăn nhìn xuống dưới chân mình. Huyền Vũ cũng cảm giác được chủ nhân ưu phiền, nó khẽ kêu lên mấy
tiếng, đầu rắn không ngừng vũ động, dường như có ý muốn liều mạng.
- Không được, nghe lời ta!
Gia Cát Lượng lắc đầu, cứng rắn mà quát. Huyền Vũ không cam lòng một chút nào, hai mắt rùa xanh biếc tràn ngập vẻ đau đớn.
- Ngươi phải chăng là Lan Lượng?
Hoàng Minh cất tiếng hỏi thăm dò, hai mắt hướng về Gia Cát Lượng chờ đợi phản ứng của hắn. Gia Cát Lượng thân hình bỗng khựng lại, hai mắt hắn hướng
về phía Hoàng Minh tràn ngập sự kinh ngạc. Lan Lượng? Đã bao nhiêu lâu
rồi chưa có người gọi hắn như vậy, bao nhiêu lâu rồi. Gia Cát Lượng bất
giác đầu óc như mơ hồ đi, một đoàn kí ức ùa về trong đầu hắn, một đoàn
kí ức mà hắn đã cất sâu trong tâm trí của mình. Phụ mẫu vì không có cái
ăn mà lần lượt ra đi. Hắn lúc đó mới có chín tuổi. Một đứa trẻ chín tuổi dẫn theo muội muội tám tuổi đi ăn xin, xoáy vào cuộc sống cơ cực bần
hàn, chịu sự ghét bỏ xỉ nhục của thiên hạ. Hai huynh muội bao bọc che
chở lấy nhau, hắn nhờ vào vô số thủ đoạn mà kiếm ra đồ ăn, lừa gạt trộm
cướp, làm việc đánh nhau. Mặc dù cuộc sống bữa đói bữa no, thế nhưng hắn vẫn là phải cố gắng vì muội muội mà cố gắng. Thế rồi một ngày, Gia Cát
gia tộc gặp hắn, thấy hắn có tâm cơ cùng linh căn không tệ liền đưa hắn
về. Khi đó hắn còn đang trên đường ăn xin, bị bắt đi mà không thể báo
cho muội muội ở nhà biết. Gần tám năm tại Gia Cát gia tộc, hắn liên tục
triệt hạ toàn bộ đối thủ cạnh tranh, nắm lấy toàn quyền quyết định của
Gia Cát gia tộc tại Ma tộc. Ngày hôm nay không ngờ Hoàng Minh lại có thể gọi ra tên của hắn. Gia Cát Lượng trong đầu đã xuất hiện ý nghĩ, hắn đã đoán ra chín phần mười.
- Lan Hương, muội ấy...!
Hoàng
Minh nghe Gia Cát Lượng nói thì gật đầu xác nhận, quả thực không thể ngờ thế giới lại có thể trùng hợp như vậy một màn. Gia Cát Lượng này không
thể nghi ngờ, lại chính là vị ca ca kia của Lan Hương.
- Theo ta trở về Trần gia, gặp muội ấy!
Gia Cát Lượng nghe đến đây, hai mắt phát sáng. Nếu trên đời này có chuyện
gì làm hắn quan tâm nhất, đó chính là muội muội của hắn. Thậm chí vị trí Thiếu gia chưởng quản Gia Cát gia tộc hắn cũng là không có để tâm qua.
- Được, ta đi với ngươi!
Gia Cát Lượng hai mắt lóe lên tia vui mừng, lập tức đồng ý. Hắn đã tìm ra
tung tích của Lan Hương từ lâu, thế nhưng nàng lại tại Trần gia, không
có cách nào Gia Cát Lượng hắn có thể tìm gặp được nàng.
Đám Người Việt Anh nghe Hoàng Minh đã nói, lập tức phá bỏ đại trận giam cầm của
Linh thú, Gia Cát Lượng cũng thu về Huyền Vũ vào không gian sủng vật,
phi hành tới bên cạnh Hoàng Minh đứng đối diện với hắn.
- Chỉ sợ ngươi phải gọi ta là anh rể rồi!
Gia Cát Lượng nổi hứng trêu đùa, ánh mắt híp lại tràn đầy ý cười.
- Lão đại, rốt cuộc chuyện này là sao, tha cho hắn sao?
Lệnh Hồ Xung nhíu mày hỏi. Hoàng Minh chỉ lắc đầu một cái không rõ có ý gì, lên tiếng nói:
- Quay trở lại, quay về Trần gia!
Một trận chiến kinh thiên lớn nhất từ ngàn năm nay đã kết thúc, tiếng vang
đã lan rộng khắp Thượng Vị Diện, Trung Vị Diện cùng Hạ Vị Diện. Nhất là
Tại Vĩnh Tiên đại lục. Sĩ khí của nhân tộc cùng yêu tộc đang giằng co
với ma tộc trở lên cực thịnh. Ma tộc một lần đại chiến này tổn thất trầm trọng, cao tầng mất đi ba vị trí tối cao. Nhất là Quỷ Vương Phất Cơ,
Chiến tướng mạnh nhất của Ma Vương, một trận chiến này đã thần hồn câu
diệt. Thiếu chủ của Hồn Điện Áo Lợi Vân, Thiếu gia của Gia Cát gia tộc
Gia Cát Lượng. Ba siêu cấp thần thú Thao Thiết, Cùng Kỳ cùng Huyền Vũ.
Một trận chiến này khiến Ma tộc sĩ khí đại giảm, tại tất cả mặt trận
chiến đấu đều bị đánh lui.