Sau khi cổng nhật thực được đóng lại, Hisui công chúa tự trách bản thân, vì việc làm của bản thân mà suýt chút nữa khiến toàn bộ đế đô bị xóa
sổ, đối với cổng nhật thực lẫn Rogue cực kỳ căm hận, hướng về Lý Thiên
Ngọc cúi xuống cái đầu cao quý cầu xin hắn ra tay phá hủy cổng nhật thực không muốn nó tiếp tục tồn tại gây hại cho thế gian.
Lý Thiên
Ngọc nếu là lúc trước chắc chắn không đồng ý, chỉ là hắn trong lòng đã
buông xuống được, cho nên thoải mái triệu hồi ra Susanoo vung katana
trong tay, đơn giản chém nát cổng nhật thực thành từng mảnh.
Cổng thời gian phá toái, dòng thời gian bị kéo theo ảnh hưởng, Lucy tương
lai, thi thể của Rogue tà ác và đám rồng chết đi đều phát ra quang hoam
sau đó dần dần tiêu thất.
Thấy mọi việc đã ổn thỏa, Lý Thiên
Ngọc không tiếp tục ở lại mà đánh tiếng với Thu nhi, Anh cô, Vu Hành
Vân…đám lão bà nói mình về nghỉ ngơi trước một hồi, hắn cũng không tiếp
họ trở về sáng thần không gian, dù sao thỉnh thoảng cũng nên để đám nữ
nhân đi ra chơi đùa một chút thông khí,
Thu hồi đám sủng vật
được dẫn đầu bởi Bạch tuyết trở lại sủng vật không gian, sau đó thân ảnh tiêu thất trở về nhà trọ, chớp mắt liền tới, may mắn lúc trước hắn cũng tiện tay bố trí mấy tầng ma pháp trận bao quanh bảo vệ căn nhà trọ này
chứ không thì với sức phá hoại của đám rồng thì căn nhà này sớm đã bị
tiêu hủy không còn, cứ nhìn đám đổ nát xung quanh là biết.
“Lễ
hội rồng” lần này chết cũng khá nhiều người, ma pháp sư chết trận cũng
không ít nhưng chủ yếu là dân chúng, mặc dù vậy chỉ là số ít, phần lớn
đều đã kịp thời di tản chạy nạn, trong đó có cả bà chủ nhà trọ, cho nên
hiện giờ cả tòa nhà này chính không có người, nguy cơ giải trừ hắn cũng
triệt tiêu ma pháp trận, tẩy rửa thân thể bụi bặm cùng vết máu, thay một bộ đồ sạch sẽ, Lý Thiên Ngọc leo lên giường êm nhanh chóng chìm vào
mộng đẹp, dù sao qua một trận chiến vừa rồi, năng lượng trong người tiêu hao mặc dù có đan dược và bình mana bổ sung, thế nhưng thể lực của hắn
chỉ có thể thông qua nghỉ ngơi mới hồi phục lại được.
…
Buổi tối tỉnh lại thời điểm cũng đã 10h tối, để ý tới trên bàn đặt một bức
thư, Lý Thiên Ngọc khẽ vươn vai, xương cốt từng trận lốp bốp nổ vang tê
dại sảng khoái, đi tới cầm lên xem rồi mới biết, thì ra là hoàng gia
Fiore tổ chức dạ tiệc đặc cách mời tất cả pháp sư tham dự đi tới cung
điện chúc mừng một phen, thư do Erza viết, cô nàng về tới liền thấy Lý
Thiên Ngọc đang ngủ cũng biết hắn mệt mỏi cho nên không có đánh thức mà
viết một bức thư lưu lại.
Có điều lúc này Lý Thiên Ngọc cảm xúc
có chút phức tạp, mặc dù là tiệc khánh công nhưng hắn là không muốn đi,
bởi vì dù sao trận oanh tạc này mặc dù không phải nguyên nhân là từ hắn
mà ra nhưng âm thầm trong tối cũng có bàn tay khẽ đẩy một cái khiến cho
tình cảnh so ra còn bết bát hơn, nói trắng ra một phần dân chúng chết
trong thảm họa cũng có phần của hắn đấy.
Nếu như trong nguyên tác là chỉ có 7 con rồng, nhưng trận chiến vừa rồi thì sao!? Nhờ một tay
hắn mà lần này có tới mấy trăm con rồng từ cổng nhật thực, so sánh với
nguyên bản thì con số thương vong gia tăng mấy trăm lần, kiến trúc tổn
thất không nói, nhưng mấy hơn vạn người chết thì sao? Tâm lý có chút hổ
thẹn, cho nên hắn thực sự không muốn tới.
Nghĩ vậy, tay cầm lên
bút lông, chấm chấm mực, trên bề mặt giấy trắng bắt đầu viết, bức thư là đưa cho Erza trong đó nói hắn có việc cần làm sẽ không tới dự tiệc, bảo cô nàng cùng đám lão bà cứ chơi đùa thoải mái, hắn sau đó sẽ gặp lại
các nàng tại trấn Magnolia, hạ xuống bút lông trên tay, thi triển thuật
thức, bức thư liền nhanh chóng hóa thành một con hạc giấy lao ra khỏi
cửa sổ bay đi.
Thở ra một hơi, Lý Thiên Ngọc cảm ứng phi lôi thần thuật thức tại trụ sở của FairyTail, bởi vì khoảng cách từ đế đô tới
Magnolia cũng hơi xa một chút cho nên phải mất gần mười giây sau hắn mới dịch chuyển trở về.
Nhìn khung cảnh quen thuộc, Lý Thiên Ngọc
gạt bỏ tâm tình tiêu cực bắt đầu kiểm kê thu hoạch lần này, đầu tiên mở
ra bảng thuộc tính:
* Nhân vật: Lý Thiên Ngọc
* Cấp: 60 (Linh cấp đỉnh phong) (kinh nghiệm: 100%)
Mặc dù tâm lý đối với việc nhiều người chết bởi thủ đoạn của mình có chút
khó chịu, thế nhưng khi nhìn đến hơn 1 tỷ hối đoái điểm, Lý Thiên Ngọc
đã hoàn toàn đem việc này vứt ra sau đầu, tâm tình hắn bây giờ đặc biệt
hưng phấn bởi lẽ hối đoái điểm chưa bao giờ sung túc như vậy.
Lý
Thiên Ngọc lại tra xét một lần kỹ năng, sau đó trực tiếp tiêu hao 18
điểm kỹ năng chữa trị Đại thiên tịch diệt chỉ pháp từ trạng thái tàn
khuyết trở nên hoàn chỉnh cũng tăng lên viên mãn cảnh giới, xem lấy
thông tin đổi mới, Đại thiên tịch diệt chỉ ở trạng thái hoàn chỉnh vậy
mà có thể vượt qua hai cái đại cảnh giới giết địch, tức là hắn hiện tại
Linh cấp viên mãn tung ra một chỉ toàn lực thì đến cả Thần cảnh Sơ kỳ
cũng chỉ có nước lên nóc tủ ngắm gà khỏa thân, Thần cảnh trung kỳ thì
không chết tất lột một tầng da, còn Thần cảnh hậu kỳ cũng sẽ bị thương
nhẹ, tất nhiên cũng chỉ là Thần cảnh mới đạp vào hậu kỳ chứ nếu gặp phải Thần cảnh hậu kỳ tầm bát trọng trở lên thì hiện tại Lý Thiên Ngọc chỉ
có nước chạy trối chết, hơn nữa có chạy được không còn là vấn đề.
Mặc dù so với hồi trước vượt cấp khiêu chiến năng lực cũng giảm đi, không
còn quá bá đạo nhưng điều này cũng dễ hiểu, dù sao thực lực lên tới
Thánh cấp đã có thể lĩnh ngộ pháp tắc sự dụng một tia da lông, Thần cấp
thì đã vận dung tương đối thuần thục, mà uy lực của Đại thiên tịch diệt
chỉ pháp chủ yếu tới từ pháp tắc, Thần cấp trong đó đã không còn có thể
quá dễ dàng giết chết được.
Suy đi tính lại thì lên tới Thần cấp
thì môn tất sát kỹ này cũng biến trở thành một môn hơi cường chút võ kỹ
thôi, Lý Thiên Ngọc nghĩ tới đó liền mở ra thương thành bắt đầu xét
duyệt công pháp võ kỹ…
“Phần thiên chưởng pháp, võ kỹ cấp bậc:
Thần cấp thượng phẩm, nguyên bộ chưởng pháp chỉ bao gồm ba chưởng: Nhất
chưởng liệt sơn hà, nhị chưởng phiên giang hải, tam chưởng phần thiên
địa, yêu cầu tu luyện giả lĩnh ngộ hỏa chi pháp tắc mới có thể tu luyện, hối đoái điểm giá trị: 380 triệu”.
“Thuấn tức thiên lý, thân
pháp võ kỹ, cấp bậc: Chí tôn hạ phẩm, luyện tới viên mãn, một hơi thở có thể na di vạn dặm, hối đoái điểm: 420 triệu”.
“Chưởng trung
phật quốc, võ kỹ cấp bậc: Chí tôn trung phẩm, tạo ra trong lòng bàn tay
một cái phật đà quốc độ, lấy khốn làm chủ, địch nhân bị vây khốn chỉ cần không cao hơn ký chủ một đại cảnh giới và không vượt quá chí tôn trung
kỳ, trong thời gian dài có thể bị độ hóa, một mực trung thành, yêu cầu
tu luyện giả lĩnh ngộ quang chi pháp tắc mới có thể tu luyện, hối đoái
giá trị: 450 triệu”.
“Lôi đình vạn quân, võ kỹ cấp bậc: Thần cấp
hạ phẩm, chỉ có một chiêu duy nhất, uy lực cực mạnh, tạo ra một lôi đình hải dương, thế như vạn quân, hối đoái điểm giá trị yêu cầu: 320 triệu”.
“Kiếm giới, võ kỹ cấp bậc: Thần cấp thượng phẩm, tạo nên một ngụy không gian, vừa có thể khốn vừa có thể công, bên trong sở hữu đủ các loại kiếm sơn
cùng kiếm ý đan xen, địch nhân bị vây ở bên trong sẽ phải chịu kiếm ý
liên tục ăn mòn, yêu cầu tu luyện giả lĩnh ngộ kim chi pháp tắc, hối
đoái giá trị: 380 triệu”.
“Thần mộc cửu chuyển: Chí tôn trung
phẩm công pháp, gồm 9 tầng gọi là cửu chuyển, mỗi lần vượt qua một
chuyển, sinh mệnh lực tăng lên trên diện rộng, tốc độ khôi phục thương
thế cũng gia tăng, chín chuyển hoàn thành chỉ cần linh hồn bất diệt,
tích huyết trọng sinh cũng không phải không thể, yêu cầu mộc chi pháp
tắc mới có thể tu luyện, hối đoái giá trị 470 triệu”.
“Nội thiên
địa pháp môn: Đặc thù bí kỹ, không chia đẳng cấp, tu luyện giả sau khi
luyện thành bản thân liền mở ra nội thế giới, có thể mượn nhờ thế giới
chi lực vượt cấp chiến đấu (lưu ý: Nội thế giới muốn phát triển tăng lên chỉ có thể có một phương pháp là thôn phệ thế giới khác), hối đoái điểm giá trị: 1 tỷ”
…
Lý Thiên Ngọc liếc qua “chưởng trung
phật quốc” cái loại này võ kỹ liền thèm nhỏ dãi, chỉ là đáng tiếc hắn
không có lĩnh ngộ quang chi pháp tắc, sau đó lại nhìn thấy “Thần mộc cửu chuyển” và “Nội thiên địa pháp môn”, con ngươi sáng lên.
“Thần
mộc cửu chuyển” cái công pháp này so với “Hỗn nguyên thôn khí công” mặc
dù không tăng lên tốc độ tu luyện nhưng lại có đặc thù công hiệu, mà Lý
Thiên Ngọc hoàn toàn không quan tâm cái vấn đề tốc độ tu luyện, hắn chỉ
để ý đến cái công năng mà công pháp này mang lại, cửu chuyển qua đi,
chẳng phải biến thành so với bất tử tiểu cường còn muốn bất tử….
Thêm nữa đám Thu nhi, Vu Hành Vân, Tsunade đám người tu luyện viên mãn “Hỗn
nguyên thôn khí công” thì cũng chỉ có thể lên đến Thánh cấp, còn “Thần
mộc cửu chuyển” nhưng là Chí tôn cấp công pháp, tu thẳng một đường tới
chí tôn cấp bậc, cái nào lợi hại so ra liền biết.
Cho nên hắn
không chần chừ, hối đoái lấy “Thần mộc cửu chuyển” bản công pháp này,
sau đó mở ra rương chứa đồ, điểm kích tu luyện, trên người hắn đột nhiên bị vây quanh bởi từng đốm sáng nhỏ li ti màu xanh lục, da dẻ càng lúc
càng trơn bóng, mịn màng, mái tóc, con ngươi càng lúc càng đen, biểu
hiện cho việc sinh mệnh lực được gia tăng, từng tế bào bên trong cơ thể
sinh động nhẩy nhót.
Lý Thiên Ngọc thân thể một trận thư sướng
không kìm được khẽ rên lên “hừ hừ”, nhắm mắt cảm nhận bên trong linh hồn theo cơ thể tăng cường mà thăng hoa, so với làm tình cùng nữ nhân còn
sảng.
Biến đổi tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, mở mắt ra khẽ
tiếc nuối một cái vì thời gian quá ngắn, nắm chặt quyền đầu, mặc dù dựa
vào hệ thống mới tu được nhất chuyển, nhưng thân thể tố chất vậy mà tăng lên gấp đôi, phải biết hắn cường độ thân thể đã có thể ngạnh kháng
thánh cấp thượng phẩm vũ khí, mà giờ thì ngay cả sơ cấp thần khí hắn
cũng có thể cứng đối cứng.
Nhìn lấy bảng thuộc tính, vẫn còn 58
kỹ năng điểm, Lý Thiên Ngọc khẽ liếm môi, sau đó một mạch tăng “Thần mộc cửu chuyển” lên tới Ngũ chuyển, cũng tiêu hao toàn bộ kỹ năng điểm, chỉ chừa vỏn vẹn 2 điểm, từng trận lục quang dày đặc hiện lên bao phủ toàn
thân Lý Thiên Ngọc, từng tiếng rên sướng vang vọng khắp sáng thần không
gian, nếu đám lão bà của hắn mà có mặt lúc này nghe được chắc chắn để
cho hắn ném mặt về đến nhà, chỉ là thật sự quá sảng đi…
Kết thúc
quá trình thăng cấp công pháp, Lý Thiên Ngọc tinh lực dồi dào, thần
thanh khí sảng, như thanh niên mới hút cần, thiếu chút nữa thì hô to một tiếng sảng khoái a! Có điều nhớ đến việc chính hắn cũng đành kiềm hoãn
cái sự sung sướng đấy lại.
Lại mở ra cửa hàng, Lý Thiên Ngọc tra
tìm “Nội thiên địa pháp môn” nhìn kỹ giới thiệu, hơi cau mày, sau đó
hướng hệ thống lên tiếng hỏi:
“Hệ thống! Cái môn bí kỹ này đối với sáng thần không gian sẽ ảnh hưởng như thế nào!?”
“Đinh! Ký chủ, bởi vì sáng thần không gian nói theo một cách khác cũng là một
loại nội thiên địa thế giới, chỉ có điều hiện tại vẫn chỉ là không gian
mà không phải thế giới, không cách nào đề thăng, cần thiết ký chủ đẳng
cấp tăng lên mới có thể theo đó tăng lên, sau đó diễn hóa từ không gian
chuyển thành thế giới”
“Đinh! Bình thường, một người nếu tu tập
Nội thiên địa pháp môn sau khi, sẽ tự thân khai phát ra của chính mình
nội không gian, còn tình trạng ký chủ là bởi vì sáng thần không gian
chính là thuộc về hệ thống, mà hệ thống phụ thuộc ký chủ, nếu ký chủ tu
tập pháp môn, sáng thần không gian sẽ bị chuyển hóa thành nội không
gian, có nghĩa là không gian sẽ không còn là hệ thống sở hữu”
Cau mày, Lý Thiên Ngọc nói tiếp:”Như vậy nếu sáng thần không gian bị chuyển hóa thành nội không gian thì ta chẳng lẽ không còn có thể điều tiết
thời gian chênh lệch tỉ lệ hay sao?”
“Đinh! Chính xác là như vậy!”
Chân mày càng lúc càng xiết chặt, Lý Thiên Ngọc suy tính được mất trong đó,
một lúc sau, hắn tiếp tục hướng về phía hệ thống hỏi:
“Như vậy,
nếu sau khi sáng thần không gian trở thành ta nội không gian, nếu ta đi
thôn phệ thế giới khác, vậy thì những người ở thế giới đó lại như thế
nào?”
“Đinh! Mặc dù nói là thôn phệ không bằng nói là sát nhập
chính xác hơn, có chăng chỉ là người nắm giữ thế giới đó chính là ký
chủ!” Hệ thống đáp.
“Không thể nào!? Ta nghe nói nhiều thế giới
sở hữu thế giới ý chí, hay còn gọi là thiên đạo, hoặc đại đạo gì đó cơ
mà? Nếu nói sát nhập vào thế giới có thiên đạo hoặc đại đạo tồn tại, vậy chẳng khác nào tự vác đá đập chân mình sao?” Lý Thiên Ngọc cau mày nói.
“Đinh! Đúng là ở một vài thế giới cấp bậc cao có thể sản sinh ra thế giới ý
chí, mà ký chủ hay gọi là thiên đạo, mà chưởng khống giả của một giới có thiên đạo người đó được coi như là đại đạo của thế giới đó, cho nên nếu ký chủ có ý định sát nhập hai giới thì nên chọn những giới không có
chưởng khống giả tồn tại”.
Nghe vậy, hắn hơi ngạc nhiên hỏi: “Thế giới phân ra những cấp bậc nào?”
“Đinh! Thế giới phân ra làm: Tiểu thiên thế giới, trung thiên thế giới, đại thiên thế giới”
“Vậy phạm vi thì được tính như thế nào?” Lý Thiên Ngọc hỏi tiếp.
“Đinh! Tiểu thiên thế giới được tạo nên bởi một ngàn tiểu thế giới, mà tiểu
thế giới thì có phạm vi là một tinh hệ, ví dụ như Thái dương hệ, mà một
ngàn tiểu thiên thế giới gộp lại sẽ là một trung thiên thế giới, cứ thế
suy ra, một đại thiên thế giới lại bằng một ngàn cái trung thiên thế
giới diện tích”.
“Đinh! Có thể nói đại thiên thế giới là một ngàn tiểu thiên thế giới nhân một ngàn lần tạo thành trung thiên thế giới
rồi lại nhân lên tiếp một ngàn lần tạo thành, bởi lẽ kinh qua ba lần lũy tiến con số một ngàn cho nên mới có tên gọi là tam thiên đại thế giới,
nhưng thực chất chỉ là một cái đại thiên thế giới, nhưng trong vô tận
tinh không thì đại thiên thế giới vô cùng vô tận, cho nên người ta
thường lấy ba ngàn đại thiên thế giới để nói bao quát”.
Lý Thiên
Ngọc há hốc mồm, hắn không nghĩ tới rằng một ngàn cái tiểu thế giới mới
tạo thành một tiểu thiên thế giới, mà sáng thần không gian lúc này mới
chỉ là một cái không gian, thế giới FairyTail mới chỉ là một cái tiểu
thế giới cỏn con mà thôi.
Cho nên nếu chỉ chờ thực lực tăng lên
từ đó mà sáng thần không gian cũng tăng lên thì không biết tới ngày
tháng năm nào mới diễn hóa ra một cái tiểu thiên thế giới, cho nên hắn
lập tức quyết định rơi mất một tỷ hối đoái điểm mua lấy “Nội thiên địa
pháp môn”, tuy rằng triệt để bỏ đi mất chức năng điều tiết thời gian
chẳng khác nào bật hack nhưng nếu suy nghĩ kỹ hơn thì chức năng này chỉ
có thể trợ giúp đám lão bà có thêm thời gian tu luyện mà hắn thì chỉ
dùng để tăng thời gian lĩnh ngộ pháp tắc, có phần gân gà.
Có điều hắn cũng chưa học tập ngay, mà đợi sau khi lĩnh ngộ xong hoàn chỉnh hủy diệt pháp tắc tấn thăng thánh cảnh mới đi học, như vậy mới có lợi.
“Thần mộc cửu chuyển” và “Nội thiên địa pháp môn” hai bản công pháp làm hắn
triệt để rơi mất một tỷ bốn trăm bảy mươi triệu hối đoái điểm, còn lại
chỉ hơn 160 triệu hối đoái điểm, nhưng như vậy cũng đủ rồi.
Trước khi bế quan, Lý Thiên Ngọc lùi ra khỏi sáng thần không gian, viết một
bức thư hóa thành hạc giấy hướng về Thu nhi, Vu Hành Vân, Erza,
Tsunade…đám lão bà nói một tiếng để bọn họ không cần lo lắng, sau đó hắn chui vào sáng thần không gian bắt đầu bế quan tu luyện.