Việc xác minh đối với những người mới đến tại khu vực này không là quá
khó đối với những người bảo vệ của Bách Quân để lại. Vì họ sống ở khu
vực này thường xuyên. Nhưng bảo an ở đây cũng biết họ là người của nhà
nào.
Sau khi nhận được thông tin từ Hoách Khang nhanh chóng họ
phát hiện ra rằng. Đối với việc xuất hiện của những người này đều mang
tên của một người giám đốc họ Tiêu. Blake sau khi xác minh được số người đến đây dù thông tin của những người bảo an của Bách quân rằng khách
của người đàn ông họ Tiếu đó rất thường xuyên được đưa đến đây cư ngụ.
Nhưng không nhiều như lần này mà thôi.
Trước những lời xác minh
như thế Blake vẫn không nói gì chỉ cho người quan sát mọi động thái của
tất cả mọi người ở trong những căn nhà mà họ vừa mới vào ở.
Một
buổi tối qua đi với việc Thiếu Kiệt chỉ ngủ được vài giờ là đã đến bảy
giờ sáng. Hiện tại ngồi trong phòng khách Hoách Khang có chút ngáp dài
một hơi nhưng hoàn toàn không có dáng vẻ mệt mỏi lắm.
Đẩy cái ly cà phê nóng vào tay Hoách Khang Thiếu Kiệt mới mỉm cười lên tiếng nói.
- Cố gắng đi. Ngay khi sàn giao dịch mở ra cậu dựa theo khớp lệnh chừng
ba tệ để thu về toàn bộ số cổ phiếu trên sàn là được. Với số tiền bỏ ra
như thế tôi nghĩ sẽ không có ai cạnh tranh với chúng ta. Nhất là trong
thời điểm mà toàn bộ mọi người đều cho rằng cổ phiếu của Tencent chắc
chắn sẽ không lên giá ngay được.
- Cậu yên tâm. Đợi khi nào cổ
phiếu rơi vào tay cậu hết lúc đó tôi đi nghỉ ngơi cũng không muộn. Hôm
qua hệ thống lắp đặt xong chắc vì cũng đã khuya nên chỉ có Tymothy là
muốn gặp cậu. Nghe nói cậu ta có chuyện cực kỳ gấp cần phải nói với cậu. Mà lúc đó cậu nghĩ ngơi nên không ai muốn gọi cậu dậy. Nói cậu ta sáng
này sau tám giờ liên hệ lại cho cậu đấy.
Hoách Khang nói ra những gì mà mình nghe được từ Jackson. Đối với việc phần mềm máy tính và liên hệ điện thoại của Tymothy cho Hoách Khang nghe. Hắn giờ đây cũng chỉ
chuyển lại những gì mình biết từ Jackson.
- Ừ. Vậy còn việc xác mình nhóm người vào khu vực này như thế nào rồi. Cậu với Blake có thông tin gì chưa?
- Hiện tại chúng tôi biết được mấy người đó vào khu vực này theo sự sắp
xếp của một người ở Thẩm Quyến này. Người đó tên Tiêu Đỉnh là một người
kinh doanh khách sạn quán bar cũng thuộc thành phần phức tạp có chút
quan hệ. Nhưng mà những lần khác đôi khi những nhà này đều trở thành nơi để hắn cho những đối tượng giải quyết việc cần mà không muốn người khác biết. Lần này là lần duy nhất hắn để người đến đây toàn là nam.
Hoách Khang đem những gì thu thập được ngày hôm qua từ những bảo an khu vực
này nói lại cho Thiếu Kiệt. Đối với việc chi tiết hắn không nói thì ai
cũng hiểu những ngôi nhà này dành cho đám người có thân phận. Gặp gỡ
những người tại quán bar hoặc dịch vụ nào mà của Tiêu Đỉnh muốn bí mật
hành sự mà không muốn làm phiền thì được đưa về đây.
- Xem ra
những người này cũng không tốt lành gì. Chưa biết rõ được mục đích đối
phương xuất hiện ở đây với lý do gì thì chúng ta vẫn cứ âm thầm theo dõi là được. Nếu như có mục đích với mình chắc chắn họ sẽ lộ ra. Cũng khá
thắc mắc không biết họ có biết được mình có không ít người ở đây không
nhỉ.
- Hình như là không chúng ta đưa người về đây khá bí mật dù
cho bảo an có kiểm tra thì cũng chỉ tưởng là đồ đạt được mua đem tới. Xe tải đưa người mình đến đây cũng đã rời đi. Bách Quân hắn cũng nói với
bảo an bên ngoài là giao đồ nên tôi nghĩ họ sẽ không biết chúng ta nhiều người như vậy.
Hoách Khang trả lời Thiếu Kiệt với suy nghĩ của
mình. Hắn thấy không lý nào việc Thiếu Kiệt đưa người nhiều đến đây như
vậy người khác lại biết. Nếu như vậy thì đám người của Vô Ảnh sớm bị
những người Bảo an bên ngoài chú ý.
- Vậy cũng lạ. Nếu đối phương nhắm đến chúng ta thì không thể nào. Tôi với Blake và Jackson nếu có
người nhắm đến thì họ dường như chuẩn bị hơi nhiều người rồi đấy. Số
lượng người nhiều như vậy chỉ để đối phó với ba người thì họ đánh giá
Blake với Jackson chắc cũng là thành phần nguy hiểm cực độ à.
Thiếu Kiệt vừa nói vừa châm chọc Blake với Jackson. Bởi Thiếu Kiệt không nghĩ những người bên ngoài sẽ đối phó với ba người bằng một đám người hùng
hậu như vậy.
- Cũng đúng nếu nói ba người mày để một đám người
này tới đây thì cũng có thể. Nhưng mà có khi nào đây là người của cái
ông họ Triệu kia không. Mày nói xem ông ta ở đây không lâu rời đi đám
người này lại đến trong đêm. Tôi nghĩ cũng có thể đấy. Ông ta thấy cậu
có Vô Ảnh hơn nữa lại có súng có khi nào là ông ta để người đến đây đối
phó mày hay không thì chưa chắc được.
Trương Hạo một bên đang
nhai một mẩu bánh mì vừa nói ra khả năng mà hắn thấy có thể nhất. Ngày
hôm qua Thiếu Kiệt đã nói là có sự bất an với Triệu Vạn Thần. Hơn nữa
chỉ có những người đến đây mới biết được trong nhà này hiện tai không
chỉ có vài người.
- Trương Hạo mày nói cũng đúng. Nhưng mà có
những thứ không phải như mày nghĩ. Triệu Vạn Thần hắn có muốn đối phó
tao thì cũng không ngay lập tức như thế. Hiện tại đối phương đang muốn
hợp tác giải quyết một số hậu quả. Hắn không dại gì bứt dây động rừng.
Hơn nữa ở đây không chỉ có chúng ta mà còn có người khác nữa. Hắn có thể đối phó ai thì với hai người kia hắn cũng không dám ra tay.
Thiếu Kiệt lên tiếng nhắc nhở Trương Hạo về việc trong nhà vẫn còn hai người. Nếu chỉ đối phó với Thiếu Kiệt mà ảnh hưởng đến an toàn của hai người
đó chắc chắn Triệu Vạn Thần sẽ bị Tống Thanh Quân và Phan Thế Anh vạch
mặt lẫn nhau.
- Như vậy thì cái đám này làm gì ở đây nhỉ. Người
trong khu này theo ta biết không có tiền thì có quyền. Thậm chí Mã Hóa
Đằng vẫn có một căn nhà trong này. Chỉ là hắn ít khi ở lại để làm tài
sản. Tao mới gọi Sở Ninh xác minh việc này rồi đấy.
Trương Hạo
cầm chai nước lọc uống một hơi rồi mới nói ra những gì hắn khi thức dậy
đã làm. Với việc có thêm mấy người ở bên ngoài Trương Hạo cũng không dám một mình manh động. Bởi không biết được mục đích của đối phương như thế nào hắn cũng không dám ra ngoài.
Trước đây khi chưa có tiền có
quyền những gì Trương Hạo biết về ám sát hoặc tranh chấp chỉ qua phim
ảnh. Nhưng kể từ khi thể nghiệm việc Thiếu Kiệt lâm vào nguy hiểm dù máu bốc đồng của Trương Hạo vẫn có nhưng không dại chơi lớn như lúc chỉ có
cái mạng là đáng giá.
- Nhắc mới nhớ hai người đó đâu rồi. Hồi tối đến giờ không thấy hai người họ đâu hết?
- Mày còn nói. Hai vợ chồng đó đến giờ còn chưa dậy. tao không hiểu ông
ta cũng làm quan chức vậy mà dậy trể như thế này chắc là do thói quen ăn cắp giờ công như nước mình quá. Toàn sài giờ dây thun. Hẹn bảy giờ gặp
thì chín giờ mới đến.
Trương Hạo thấy Thiếu Kiệt dậy trễ hơn bình thường một chút cũng biết được hắn phải thức tới gần ba bốn giờ sáng
mới ngủ cũng không nói gì. Nhưng vợ chồng Tống Vũ lại đi nghỉ sớm mà đến hiện tại Thiếu Kiệt đã dậy hai người còn nằm trên giường nên mới bực
mình nói cho hả dạ.
- Thôi đi việc cũng không có gì. Lát nữa để
xem thị trường như thế nào. Mã Hóa Đằng cũng đang đợi chúng ta làm việc. Chỉ cần chốt sổ cô phiếu vào đầu phiên giao dịch chắc chắn Mã Hóa Đằng
sẽ phải họp lại toàn bộ công ty Tencent để cải tổ. Khi đó công việc của
chúng ta xem như thành công.
Trương Hạo nhìn thấy Thiếu Kiệt
không một chút lo lắng đến đám người đang ở bên ngoài xung quanh khu vực gần nhà họ cũng lên tiếng hỏi hắn.
- Mày không lo đám người ở
bên ngoài sao? Tao đến giờ không dám bước ra khỏi nhà này chủ yếu vì
không biết họ đang nhắm đến ai mà mày lại ung dung ghê chứ.
- Lo
tại sao phải lo. Đối với đám người đã không biết ẩn thân lại lộ ra hết
những gì mình đang có. mày nghĩ Vô Ảnh đối phó được không. Việc đối phó
với những người đó để Blake với Jackson làm là được. Tính mạng tao giao
cho Vô Ảnh. Không phải điều đó tốt hơn là suy nghĩ thêm phiền sao.
Nhưng thành viên của Vô Ảnh ở trong phòng bây giờ trong máu một cổ hào khí
ngút trời. Việc Thiếu Kiệt nói ra để tính mạng của mình vào tay Vô Ảnh
đã làm cho nhiệt huyết nam nhi trong người họ bùng cháy.
Một
người dám giao tính mạng của mình cho người khác bản thân họ chắc chắn
tin tưởng rằng Vô Ảnh sẽ không để họ thất vọng, Nhất là những lời nói
của Thiếu Kiệt cho thấy nếu có Vô Ảnh ở đây các thành viên này có thể
giúp hắn giải quyết hết những rắc rối phát sinh để hắn có thể để tâm trí mình vào việc khác.
Đối mặt với một người thiếu chủ tin tưởng
cấp dưới như thế những thành viên ở đây bất giác muốn đối mặt với cả đám người đang ở bên ngoài chỉ để bảo vệ cho Thiếu Kiệt kể cả việc bọn hắn
có phải hi sinh cũng không tiết.
Trương Hạo nhìn qua đám người
Vô Ảnh đang phân tán trong phòng với khuôn mặt có chút kích động. Dù họ
không nói gì nhưng từ những nắm tay siết chặt khuôn mặt và hơi thở phập
phồng cũng đã nói rõ cho Trương Hạo tình huống hiện tại của họ.
Hắn chỉ cười mỉm một cái Thiếu Kiệt thấy thế cũng mỉm cười. Hai người đều
đã quá hiểu ý lẫn nhau. Những lời vừa rồi của Thiếu Kiệt chủ yếu đánh
vào tâm lý toàn bộ thành viên của Vô Ảnh ở đây đã thu phục nhân tâm
không ít. Chỉ cần như thế muốn để nhóm người bên ngoài phục kích hay ám
sát được Thiếu Kiệt thì chắc chắn sẽ không thể qua được những người của
Vô Ảnh ở đây.
Một lời nói khích lệ còn hơn trăm vạn hùng binh
đây vẫn là cách mà các quân sư người chưởng khống chiến trường bằng mưu
kế cùng với lời nói thường làm. Kỹ năng thu phục lòng người ở bất cứ đâu của Thiếu Kiệt làm cho Trương Hạo cảm thấy hổ thẹn thật sự.
-
Thật sự phục mày rồi đấy. Thôi như thế cũng được. Giờ thì xem chuyển
biến đảo chiều của cổ phiếu Tencent làm cho đám đầu tư trên sàn chứng
khoán bất ngờ như thế nào mới được.