Thiếu Kiệt nhìn qua Sở Ninh đang bực tức vì hắn bị Mã Hóa Đằng chơi xỏ biết bao nhiêu lâu nay nghiêm mặt nhìn Sở Ninh nói.
- Giờ thì ông có nuốt không trôi cũng phải nuốt. Ông được lợi nhiều trong việc này rồi. Không cần vì mình tức với Mã Hóa Đằng làm ra điều gì đâu. Ông nên nhớ Tencent hiện tại tôi nắm giữ. Đừng chơi trò ném đá giấu tay thiệt người thiệt mình. Ông lo việc kia của mình đi ông cũng không
thiệt thòi.
Thật sự Sở Ninh bây giờ chỉ biết nuốt cục tức vào
trong bụng dù hắn có muốn trả thù những chắc chắn với thế lực đằng sau
của người thiếu niên này sẽ không cho hắn toại nguyện. Hơn nữa hắn đang
ngồi nói chuyện với người quyết định của cả tencent sau này.
-
Tôi chỉ nói vậy thôi chứ sắp tới tôi nào có thời gian lo chuyện khác chỉ nhất thời nóng giận thôi cậu không cần phải nhắc tôi đâu. Tính tôi ngộ
lắm ngủ một giấc sẽ quên sạch hết nên chắc sẽ không nhớ việc này làm gì
cho mệt.
Sở Ninh vờ như không có chuyện gì khuôn mặt nở ra một nụ cười giả tạo còn có bộ dạng như mình là người rộng lượng trong khi đó
hắn một bụng tức giận vừa rồi như muốn ăn tươi nuốt sống Mã Hóa Đằng.
- Nếu mọi việc như thế đã xong thì không cần phải thắc mắc điều gì về
Tencent nữa. Trong buổi nói chuyện hôm nay tồn tại những gì thì chỉ có
chúng ta biết là được. Còn về phần sau có ra sao thì ông đừng quan tâm.
Hơn nữa có những chuyện tôi chắc rằng ông cũng hiểu vấn đề trong đó. Còn cô nữa Doanh Doanh với việc mình biết thì không nên nói nếu cô còn muốn làm việc cho Tencent.
Thiếu Kiệt lần này cũng chỉ nhắc lại một
chút vấn đề cần thiết đối với việc một công ty đứng sau là cả một nhóm
người liên quan đến quốc gia hơn nữa nó còn làm tâm điểm của mọi người
nhìn vào. Bất cứ một lời nói nào lọt ra ngoài về thế lực chống lưng cho
Tencent đều có thể dẫn đến sự nghi ngờ của tất cả các nhà đầu tư.
Sở Ninh gật đầu. Hắn cũng không ngốc những gì Thiếu Kiệt không nói rõ ra
hoàn toàn nhưng ẩn ý bên trong thì tất cả mọi người trong phòng đều hiểu rõ. Với một người như Sở Ninh đã thế Doanh Doanh cũng như vậy nếu như
cô đã biết việc bên trong thì chắc chắn cô sẽ còn ngồi lại ở Tencent họ
sẽ không làm gì cô mà còn trọng dụng để cô làm việc. Nhưng một khi Doanh Doanh rời khỏi tencent chưa chắc rằng cô có thể đi một công ty khác làm việc điều này trở thành một quy tắc ngầm giữa mọi người ngồi ở đây.
Không giống như hai người Sở Ninh với Doanh Doanh Trương Hạo là người bên
cạnh Thiếu Kiệt hắn cũng không có thể tiếc lộ điều gì về những gì họ nói ở đây bản thân hắn yên tâm dửng dưng không lo không nghĩ nãy giờ nói
chuyện hắn nghe được tiếng có tiếng không những câu nói liên quan cần
thiết có thể ảnh hưởng điều gì đó Thiếu Kiệt sẽ nói bằng tiếng trung còn không sẽ giao tiếp bình thường bằng tiếng anh. Với trình độ nghe hiểu
của Trương Hạo không thì vẫn như vịt nghe sấm.
Một khoản thời
gian không bao lâu với việc buổi tiệc cũng không nhắc gì đến những vấn
đề khác mà chỉ xoay quanh việc nói chuyện cho có lệ của tất cả mọi người trong phòng. Ai cũng giữ cho mình một khoảng cách nhất định không vượt
qua khỏi phạm vi mà họ xem như không nên đụng đến.
Doanh Doanh
thấy tốn thời gian để nói chuyện như thế này cũng không giúp ít được gì
cho mình nhìn Sở Ninh với Thiếu Kiệt cầm ly nước lọc của mình lên chạm
vào ly của hai người đặt trên bàn. Nếu không biết đây là nước lọc có thể người khác sẽ nghĩ đây lại là rượu vang trắng.
- Cũng xin phép
hai người tôi cũng không có nhiều thời gian, Giờ tôi phải trở về. Việc
của tôi khá nhiều nên hai người cũng đứng trách.
Thiếu Kiệt gật đầu với Doanh Doanh rồi hướng Sở Ninh nói luôn phần của mình.
- Hôm nay như thế này là vui rồi. Như thế đi cũng không ai ép ai ở lại Sở Ninh ông cũng còn bận rộn nhiều việc tôi với Trương Hạo cũng phải về
sắp xếp việc của mình. Hơn nữa chắc rằng nếu ngồi đây nói chuyện chúng
ta đều hiểu sẽ chẵn có chủ đề nào làm mọi người hứng thú tốt nhất vẫn là ai về nhà nấy như thế sẽ dễ dàng hơn cho mọi người. Sau này không phải
vì hôm nay mà lỡ việc để không nhìn mặt được nhau. Điều tôi nói ở đây
không biết ông chủ ninh có đồng ý không?
Nếu nói buổi tiệc sử
dụng rượu có lẽ Sở Ninh sẽ không đồng ý điều này. Nhưng với nước lọc
không thì ngồi nói chuyện cũng không được gì. Không giống như rượu uống
vào lời ra có thể biết được điều gì từ miệng đối phương trong lúc hơi
mem nhè nhẹ. Đã buổi tiệc thu hoạch được thứ cần thiết Sở Ninh cũng
không giữ lại mọi người gật đầu đồng ý.
- ý mọi người đã quyết
như thế thì tôi cũng theo thôi. Như vậy đi tôi để người lấy xe đưa cậu
về tới nơi đang ở. Lúc đó cũng không phải mất thời gian của cậu nhiều.
- Được rồi không cần đâu ăn nhiều no rồi tôi đi dạo một chút ở Thấm Quyến này buổi tối cũng được. Ngồi xe hoài cũng không tốt nên vận động thể
dục thể thao. Ông cũng nên như thế. Được rồi mọi người về thôi.
Sở Ninh đưa nhóm người Thiếu Kiệt và Doanh Doanh rời khỏi nhà hàng, Hắn
đứng lại đợi cho nhóm người của Thiếu Kiệt rời đi thật lâu rồi mới quay
trở lại trong nhà.
Trương Hạo cả một quảng đường đều không nói
gì cho đến khi đi đến một cái ngã tư cả nhóm người Thiếu Kiệt dừng lại
để đợi đèn tín hiệu thông để cho người đi bộ đi qua.
- Ê tao hỏi mày cái này. Tại sao mày chỉ mới gặp Sở Ninh đó mà đánh giá
hắn được liền vậy. Tao đang lý ra không tin đâu nhưng nghe hình như cái
con Doanh Doanh kia cũng nói mình đề phòng mới hỏi mày.
- Mày
không thấy được điều bất thường sao? Tao thì cảm nhận quá rõ cả quá
trình gặp Sở Ninh như thế nào. Hắn không phải thường bề ngoài ra vẻ hiền hậu hòa đồng như trong lòng thì không như vậy, Tính toán chi ly lắm.
Thiếu Kiệt đứng đó nói ra suy nghĩ của mình về Sở Ninh cho Trương Hạo biết.
Đối với việc này hắn cảm giác thấy đôi khi đọc truyện lại có ít nhất là
mấy cái truyện tưởng chừng như giải trí lại khiến hắn suy luận ra được
nhiều thứ. Nếu không phải vì thế chắc Thiếu Kiệt hắn đã bị vẻ bề ngoài
của Sở Ninh lừa gạt.
- Mày nhìn sao ra được mấy cái này. Tao thấy mọi thứ đều bình thường có cái vấn đề gì mà mày suy nghĩ ra vấn đề thâm sâu vậy.
- Có nhiều thứ lắm mày không thấy nhưng không phải là người khác không
thấy Blake anh thử nói suy nghĩ của mình xem. Cho Trương Hạo hắn mở cái
đầu óc của hắn ra dùm em một cái.
Blake đứng một bên cười cười
nhìn Trương Hạo làm Thiếu Kiệt thấy thế đưa cái việc giải thích lại cho
Blake. đem tín hiệu cho người đi bộ qua đường bây giờ đã được bật lên.
Thiếu Kiệt bước đi lên phía trước để cho Blake giải thích cho Trương Hạo hiểu.
- Anh cũng không biết suy nghĩ của mình đúng hay không.
Nhưng mà anh chắc một điều ngay từ đầu Sở Ninh đã ở đâu đó quan sát
chúng ta
- Thì ra là vậy nhưng như thế cũng đâu thể nói tính khí của hắn không tốt. Ê mày đi chậm chậm lại tao hỏi cái coi Thiếu Kiệt.
Trương Hạo nghe Blake giải thích cũng gật gù với câu nói của Blake chợt nhìn
Thấy Thiếu Kiệt đã đi trước mình mấy bước cũng vội bước theo nói lớn.
Hành động của hắn làm không ít người nhìn về phía Thiếu Kiệt. Bởi hắn nói
bằng một ngôn ngữ họ không hiểu lại lớn tiếng như thế làm họ không ít
phản cảm.
Bước nhanh đến bên cạnh Thiếu Kiệt. Đợi chờ một cái kết luận của Thiếu Kiệt về hắn nhìn nhận. Khi chỉ với một điều là Sở Ninh
có thể đứng đâu đó nhìn thấy bọn họ mà quan sát mọi chuyện cũng rất bình thường.
- Mày không nghĩ đó là sự trùng hợp sao. Sở Ninh chắc
chắn biết mày. Đi trong nguyên một nhóm người như thế này mày nói che
mắt được người khác hay không? Trong khi đó chúng ta nếu đi từ xa đến Sở Ninh đã thấy thì chắc cái tên lái chiếc audi của mắt cũng không để trên đầu đi. Hắn lại lựa chọn một đám người mà kiếm chuyện trong khi đó hắn
chỉ có một mình điều này có phần nào logic hay không? Mày đừng nói với
tao là không suy nghĩ ra đấy.
Trương Hạo lúc này thật sự nhìn về
đám người của họ. Xung quanh mọi người đều nhìn về họ khi cả nhóm đi
ngang qua việc này làm cho Trương Hạo hiểu được rằng tất cả những gì hắn được thấy đều là chỉ những trò tiểu xảo được Sở Ninh được xây dựng
lên.
- Nói vậy ra mọi thứ tối nay đều là lão Sở Ninh làm hắn làm vậy để chi nhỉ. Dường như cũng đâu để lộ ra thêm điều gì nữa mà mày
đánh giá hắn tệ thế còn bỏ cả việc không hợp tác với hắn.
- Người như hắn không được ở việc nếu đã làm công khai thì hắn cũng phải biết
một chút. Chúng ta ra ngoài chỉ với cái trò tiểu xảo của hắn để đánh giá thực lực của nhóm người mình. Mày nói xem hắn thử như thế để làm gì?
Tao cho mày hai hướng đi. Nếu như mình yếu hơn hắn ở tại quốc gia này sẽ ra sao. Còn nếu mình mạnh hơn và có đủ thực lực sẽ như thế nào mày trả
lời đi.
Đưa ra hai lựa chọn để cho Trương Hạo tự trả lời lập luận cho chính mình. Đối mặt với việc này không cần phải chỉ dẫn quá nhiều
Trương Hạo cũng có thể đoán ra được.
- Xem ra tao đánh giá lão
ta hơi thiên vị. Nếu mà mình yếu thật chưa chắc có thể rời khỏi đó, Còn
nếu mình có bối cảnh và thực lực đủ để lay động được thì hắn sẽ như hôm
nay đối đãi với chúng ta. Đám người bảo vệ cũng được hắn gọi đến để thử
người của mình. Nếu không đấu lại cả đám bảo vệ đó chắc chắn tao với mày chết chắc.
Trương Hạo lắc đầu một cái thở dài đem suy nghĩ mà hắn thấy là có thể diễn ra theo đầu óc đơn giản của mình lập luận được.
- Mày hiểu thế là tốt đấy. Như hắn còn một điều nữa làm cho tao không
thích. Hắn lúc nào cũng muốn hơn người khác. Khi thấy tao là một thằng
nhóc hắn đã có ý định không để tâm đến điển hình là việc hắn để cho
Doanh Doanh cướp mất cơ hội đơn độc đối thoại với chung ta. Nếu như hắn
để cho Doanh Doanh đợi tao nghĩ rằng hắn còn có thể hợp tác một chút.
Nhưng khi đó hắn vẫn xem nhẹ chúng ta. Cho đến khi biết được bối cảnh
sau lưng Tống Long như thế nào mới nghiêm trọng hóa vấn đề.