Thấy Doanh Doanh im lặng Thiếu Kiệt chỉ cười lắc đầu nhìn cô nói.
- Nếu như Mã Hóa Đằng biết điều hắn đừng làm ra điều chỉnh để tôi thiệt
hại. Thì chưa biết chừng cái ghế của hắn ngồi còn có thể điều hành hắn
làm cũng được người khác làm cũng được tôi cầm công ty ở phía sau. Cô
nói xem muốn công ty đó đi theo ý mình hay ý của người bên dưới tôi làm
được không.
Doanh Doanh hiện tại bắt buộc phải trả lời câu nói
khi chính mình đã biết kết quả. Đối với Tencent việc mọi người ủng hộ
hắn làm giám đốc điều hành là do quyền phân phối cổ phần được bổ nhiệm
theo nguyên lý hắn là người lập ra công ty.
Còn hiện tại cổ đông thay đổi đối phương nắm quyền bỏ phiếu cao hơn người khác rất nhiều
muốn thay đổi ra sao cho dù những cổ đông khác không chấp nhận. Nhưng
quyền phủ quyết đều không hiệu lực bằng của Thiếu Kiệt.
- Đúng
là cậu có quyền nhưng làm như thế có đáng không dù sao Mã Hóa Đằng chỉ
có một chút sự tự cao đó thôi lại để ông ta trả giá lớn như thế cậu ra
tay có triệt đường sống của đối phương không.
- Vấn đề này sao.
Tôi thấy đây là bình thường hắn tự cao luôn cho mình là đúng cần ngồi
một ngày trong đó tịnh tâm lại. Nếu trước kia tôi thật sự có tôn trọng
hắn nhưng từ khi hắn nghĩ cách đối phó với một công ty nhỏ của tôi đã
làm cải biến cả quá trình. Cái gọi là không có lửa làm sao có khói người gây thiệt hại cho người khác phải hiểu được chuẩn bị trước thiệt hại
cho mình.
Doanh Doanh thở dài một hơi với tính khí của Mã Hóa
Đằng thấy việc nào mình không thích đều không muốn nó tồn tại trước mặt. Việc Thiếu Kiệt xuất hiện với mấy lần cản trở Mã Hóa Đằng đối với việc
này một người làm chủ công ty tên tuổi lại bị chèn ép bởi một công ty
chỉ vừa mới xuất hiện Mã Hóa Đằng sẽ không chịu được. Làm ra hành động
triệt tiêu đối phương từ khi còn nhỏ là điều chắc chắn.
Chỉ có
điều lần này hắn đụng phải người có thế lực có tài lực lại có đội ngũ
không phải đơn giản như một công ty mới thành lập có được. Thua trên tay của Thiếu Kiệt là điều mà Mã Hóa Đằng chắc chắn chưa bao giờ nghĩ đến.
- Giờ cậu định như thế nào. Hiện tại công ty đã như thế tôi nghĩ cậu cũng không muốn thấy nó đi xuống dốc. Mã Hóa Đằng nhờ tôi chuyển lời với cậu ông ta muốn gặp cậu để thương lượng việc này. Liệu có thể sắp xếp cho
ông ấy một cuộc nói chuyện được hay không?
- Được tôi cũng muốn
gặp ông ta. Nếu như ông ta còn muốn điều hành cái công ty do mình xây
dựng lên thì cũng sẽ có cách nhưng lúc đó ông ta phải cho tôi thấy ông
ta có thể thuyết phục được tôi trong chuyện này. Cô cũng biết rồi đấy
người điều hành tôi không thiếu thậm chí cả mấy chỗ cần thiết thay đổi
tôi cũng có thể làm được. Cô cứ chuyển lời với ông ta là được. Còn cuộc
hẹn ở đâu ra sao thì tự cô sắp xếp nên nhớ cô có mười tám giờ trước khi
cổ phiếu của Tencent không thể cứu được nữa.
Thiếu Kiệt cũng
không quên nhắc nhở cho Doanh Doanh biết thời gian để cô sắp xếp mọi thứ với Mã Hóa Đằng. Bên ngoài mặc dù Thiếu Kiệt có người điều hành không
sai nhưng ở cấp độ của Mã Hóa Đằng cũng không phải cứ muốn kiếm là
thấy.
Việc để Mã Hóa Đằng vẫn còn ngồi lại vị trí của mình mà
phục tùng tuyệt đối thì hắn còn đang phải suy nghĩ tính toán khá cẩn
thận. Chỉ cần sai một chút sẽ có thể dẫn đến việc Mã Hóa Đằng bằng mặt
không bằng lòng làm việc cho có lệ hắn cũng không được nhiều lợi ít.
Thay một người để điều hành đúng theo ý của Thiếu Kiệt chắc chắn sẽ phải
thay thế một số bộ phận khác. Nhất là với Mã Hóa Đằng hắn lúc đó có thể
sẽ xây dựng lại một công ty nào đó cùng ngành để cạnh tranh.
-
Tôi sẽ cố gắng sắp xếp trong thời gian nhanh nhất nhưng chắc rằng cậu
phải đi gặp ông ấy. Chứ trong khoản thời gian này ông ấy sợ rằng không
thể ra ngoài để gặp cậu.
- Việc này cô không phải lo. Nếu tôi đã muốn đi gặp thì mấy người kia sẽ đồng ý để cho Mã Hóa Đằng ra thôi. Cứ
nói với họ báo lại rằng ông ta cần đi gặp tôi là được. Đám người đó nếu
không muốn cứu vãn tình hình thì tôi cũng chịu. Bản thân nói chuyện ở
nơi tạm giữ không hay chút nào. Còn đến nơi nào chắc cô đã biết rồi đúng không.
Doanh Doanh suy nghĩ vài giây xong gật đầu. Đối với việc
Thiếu Kiệt nói cô không chắc là đúng hay không nhưng so với biểu hiện
của những người sau lưng của Mã Hóa Đằng thì họ không hiểu sao lại
nghiên về phía Thiếu Kiệt nhiều hơn. Nếu đã có bối cảnh ủng hộ những thủ tục cần thiết cũng không phải là điều gò bó Mã Hóa Đằng và hắn.
- Như vậy cũng được. Nhưng tôi cũng nhắc cậu một chút người như Sở Ninh
không thể nào hợp tác lâu dài việc lần này cậu cũng thấy rồi đấy. Sớm
hay muộn gì hắn cùng thay đổi đường đi. Chúng tôi thất bại vì Sở Ninh
giữa đường đổi kế hoạch làm cho cậu thắng thế người như thế được một lần sẽ có lần thứ hai.
Thiếu Kiệt với Trương Hạo nghe được lời Doanh Doanh như thế cũng chỉ cười. Đối với lời của Doanh Doanh nói hai người
cũng vừa mới đưa ra kết luận xong. Lúc này bên ngoài gõ cửa đi vào Sở
Ninh cùng với mấy người phục vụ đang đưa lên những món ăn,
Hắn ngồi xuống cách Thiếu Kiệt với Doanh Doanh không xa nằm ngày ở giữa khoảng cách của hai người vui vẻ nói.
- Đồ ăn lên rồi mọi người đợi lâu nãy giờ tôi đi không ai nói xấu gì tôi chứ.
- ông làm như ai cũng như ông vậy chúng tôi đang thắc mắc không hiểu sao
ông lại đi đâu lâu đến vậy này. Giờ thì đồ ăn lên rồi dùng tiệc thôi.
Trương Hạo đáp lại lời của Sở Ninh một bộ vui vẻ xa giao rất bình thường. Nhận từ trong tay của nhân viên mình một chai rươu chivas hai mươi mốt. Sở
Ninh khui ra rót từng ly đặt trước mọi người.
Thiếu Kiện nhìn xuống ly rượu lắc đầu trực tiếp nói với Sở Ninh.
- Ông Chủ Ninh tôi chưa đủ tuổi uống rượu hơn nữa thể chất của tôi đang
phát triển không thích hợp đồ dùng có cồn nên ông có mới tôi cũng không
uổng được.
Sở Ninh lúc này cũng nhíu mày. Đi tiếp khách lại không uống được rượu đối với hắn lý lẽ này dường như không thích hợp cho lắm. Doanh Doanh chỉ cười với tác phong của Thiếu Kiệt cô cũng thấy thú vị.
Biết rằng sẽ đi gặp Sở Ninh lại từ chối rượu nói như vậy người khác sẽ
nói hắn không tôn trọng người khác.
Nhưng lý lẽ của Thiếu Kiệt
đưa ra lại hoàn toàn hợp lý cho tình huống này. không người nào nói được gì hắn độ tuổi của Thiếu Kiệt dành cho sự phát triển thể chất khá nhiều tuyệt đối không được dính tới chất kích thích và rượu bia.
-
Nếu cậu ấy đã như thế tôi cũng không dùng rượu., Sở Ninh ông biết rồi
đấy hiện tại công ty còn cần tôi phải chống đỡ. Xong buổi tiệc này có lẽ tôi còn về giải quyết nhiều thứ. Uống rượu lúc này sợ rằng không được.
Trương Hạo nghe Thiếu Kiệt không uống rượu hắn cũng được Thiếu Kiệt khuyên
đừng uống rượu nhiều nên lúc này cũng ra vẻ đồng tình với ý kiến này của Thiếu Kiệt.
- Đúng rồi đấy Sở Ninh tôi với ông sao cũng được
nhưng cậu ấy không uống được. Hơn nữa ông cũng đâu muốn làm người khác
khó sử đúng không xem như mấy ly này đặt đây cho có không khí đi. Uống
nước lọc bình thường là được rồi hôm nay không dùng rượu lâu lâu cũng
phải xả hơi một bữa chứ.
Trong phòng bốn người giờ đã có ba người sẽ không dùng rượu Sở Ninh cũng đành phải nghe theo mọi người mặc dù
hắn thật sự thấy không thoải mái việc này cho lắm.
Bàn việc trên bàn rượu không lớn thì nhỏ đã được hình thành một cách vô hình giữa
những ông chủ với nhau thì càng là việc tiếp đãi như thế nào.
-
Mọi người đã đồng ý như thế thì tôi cũng nghe theo vậy. Lâu lâu không
uống rượu cũng hay. Được rồi hôm nay chúng ta chỉ dùng bữa bàn chuyện mà không có rượu. Đem vài cái ly và một ít nước suối lên đây.
Sở
Ninh đưa lại chai rượu của mình cho người nhân viên cất đi. Hắn ngồi
xuống cầm cái ly rượu đặt ở chổ mình ngồi để qua một bên. Bây giờ hắn
nhìn Thiếu Kiệt mới hỏi.
- Việc trước đây cậu để Trương Hạo hứa
với tôi chắc chắn sẽ không có gì xảy ra sai lệch thì tầm một tháng nữa
tất cả hồ sơ của tôi sẽ xong. Theo cậu thì tôi sẽ phát triển ở lĩnh vực
nào được.
- Nếu tôi đã hứa thì chắc chắn sẽ trợ giúp ông. Hiện
tại theo như ông thấy thì chúng ta dân số đông như thế này. Lượng tiêu
thu nông nghiệp trong nước ra sao? Theo tôi thấy ông nên tham gia vào
thị trường sản xuất nông nghiệp. Nhất là những nước xung quanh khá nhiều quốc gia nông nghiệp. Ông cần một con đường thu mua và xuất khẩu tiêu
thụ trong nước. Nếu ông làm được việc này thì tiền ông kiếm được sẽ
không bao giờ ngưng, Người dân còn cái ăn thì ông sẽ vẫn mãi có tiền.
Ông thấy sao ông chủ Sở.
Thiếu Kiệt nghe được lời Sở Ninh nhắc
khéo mình về vấn đề lời hứa giúp hắn kiếm con đường phát triển ở nước
ngoài. Với những điều này Thiếu Kiệt lại có một con đường mới để phát
triển cho quốc gia mình là nhiều hơn sự phát triển của Sở Ninh.
- Nhưng như vậy sẽ không phải giống như những thương lái hiện tại sao.
Làm thế thì chả khác nào tôi giành chén cơm của họ như thế đâu được.
Sở Ninh cũng thấy không thích hợp. Lĩnh vực này đã có không ít người nếu
thêm hắn vào thì thị trường sẽ cạnh tranh càng khốc liệt đưa sản phẩm
tồn đọng vược cung cầu khi đó tiền hắn kiếm được dù lâu dài nhưng cũng
không được là bao.
- Ai nói ông không được. Ông là người trung
gian chuyển đổi nhưng nông sản cần thiết này đi theo một con đường nhất
định qua một cửa khẩu của một quốc gia lớn hơn được sao không được. Ông
nên nhớ giá thành mua ở các nước khá thấp. Về đây chọn lại đủ chuẩn quốc tế bán ra bên ngoài. Một phần tiêu thụ trong nước một phần đưa ra thị
trường Anh, Mỹ, Úc và Đức. Chỉ cần ông được kiểm định đủ tiêu chuẩn chất lượng thì sẽ được thôi.