Mọi người trong phòng lúc này đều nhìn về phía
của Thiếu Kiệt với Trương Hạo. Mọi người không hiểu được hai người đang
nói với nhau điều gì.
Hoách Khang cũng có thắc mắc chung này nên lên tiếng nói với hai người.
- Hai người định làm cái gì nữa vậy. Giờ lúc quan trọng không phải là
đùa. Nếu không đối phó được với Mã Hóa Đằng việc lần này sẽ gây ra thiệt hại cực lớn cho tài chính đang có đấy. Nếu cậu có ý kiến gì thì nói ra
cho mọi người biết đi cứ úp mở như thế này chúng tôi cũng không hiểu
được.
Mọi người cũng đồng ý với cách nói của Hoách Khang bởi vì
có thể thấy hai người Trương Hạo với Thiếu Kiệt có thể hiểu ý nhau một
vấn đề nào đó nhưng với họ thì không. Mọi người trong phòng này không
phải ai cũng giống như Trương Hạo đểu bắt đầu đi cùng Thiêu Kiệt những
ngày đầu.
- Thôi không nói chuyện ngoài lề nữa. Nếu mọi người
muốn biết thì tôi nói luôn kế hoạch lần này như thế nào. Vì bản thân khi đem bố cục này ra Mã Hóa Đằng sẽ không nghĩ đến một việc.Tất cả cổ
phiếu trong tay chúng ta trong đầu phiên giao dịch buổi chiều bán ra
hết. Không chừa lại một cổ phiếu nào.
Quyết định của Thiếu Kiệt
làm cho mọi người giật mình so với việc ban ngày có sấm chớp thì có thể
nói lực tác động ngang ngửa nhau.
- Cái gì cậu đùa. Như thế thiệt hại không ít đâu chưa biết chừng lại còn ảnh hưởng đến tài chính của
chúng ta không nhỏ. Việc bán ra như thế lỡ ủy ban giám sát tài chính mò
tới thì sao.
Hoách Khang nhịn không được cũng lên tiếng nói. Bởi
vì việc này quá mạo hiểm và rủi ro rất cao. Hơn nữa nếu bán số lượng cổ
phiếu lớn vào trong thị trường ở buổi chiều nay chắc chắn sẽ làm kinh
động đến đám người điều tra tài chính. Họ sẽ không ngừng cho rằng đây là một thương vụ lừa đảo. Những người liên quan đến việc này chắc sẽ phải
bị mời lên làm việc uống trà.
- Không lo bởi Mã Hóa Đằng đi nước cờ tuy tốt nhưng bị lỗi. Hắn quên rằng chúng ta mua vào với dạng đầu tư công khai trên sàn chứng khoán. Ai có thể nói chúng ta không có quyền
bán ra. Trước tin tức như thế này người nào làm trong thị trường này đều hiểu phải bán ra càng sớm càng tốt để thu lại tiền mà mình đầu tư trước khi mất trắng. Chúng ta cũng thế thôi lo gì.
Thiếu Kiệt nói điều này làm cho Hoách Khang ngẩn người một chút đúng là không có luật lệ
nào cầm hắn phải bán ra cổ phiếu trong tay mình khi thấy nó chuẩn bị hạ
giá. Hành động của Mã Hóa Đằng đem cổ phiếu hạ xuống làm cho những người đầu tư muốn rút lui khỏi cổ phiếu Tencent để không bị lỗ là điều hiển
nhiên.
- Vậy cổ phần trong tay của Trương Hạo vẫn giữ nguyên mà
chỉ bán đi những cổ phiếu trên sàn giao dịch chứng khoán thôi. Như vậy
thì chúng ta vẫn giữ lại được một quân bài cần. Nhưng lỡ như Mã Hóa Đằng hắn thu mua lại toàn bộ cổ phiếu được chúng ta bán ra thị trường thì
sao?
- Đây mới là việc đáng nói. Trước đó tôi đã nói đây là nhà
của Bách Quân nếu một ông chủ công ty công nghệ phần mềm đưa ra một vài
lời sau phiên giao dịch ngày hôm nay. Đại ý noi về một chút vấn đề của
Tencent cùng với việc Mã Hóa Đằng làm rớt giá trị của cổ phiếu trong tay để thực hiện một mưu đồ gì đó thì sao. Nên nhớ cổ phiếu công ty hắn
đang tăng. Chính hắn làm cho cổ phiếu giảm nhìn thì nó biện minh cho
mình. Nhưng nó lại giống như anh cho mình thấy công ty uy tín rồi sau đó lại ra một đao kiếm lợi nhuận. Nên nhớ vấn đề scam hay không scam chỉ
di động một chút bởi nhìn nhận của người khác thôi.
Trương Hạo bây giờ suy nghĩ một chút rồi mới nhìn Thiếu Kiệt hỏi.
- Như vậy nếu bán ra Mã Hóa Đằng hắn chuẩn bị tài chính để thu gom cổ
phiếu lại của chúng ta không khác nào việc chúng ta để cho hắn thắng thế sao? Mày làm như vậy đúng là hơi liều rồi đấy.
Hoách Khang nghe
Trương Hạo nói như vậy cũng lắc đầu bởi hắn hiểu tình nhìn Tencent lúc
này như thế nào Mã Hóa Đằng muốn mua lại toàn bộ cổ phiếu sẽ không được. Ít nhất muốn làm Tencent và Mã Hóa Đằng đều phải có gấp đôi số tiền mà
cổ phiếu trong tay của Hoách Khang đang nắm.
- Việc này không
thể. Bởi khi chúng ta bán ra cổ phiếu của mình. Hệ thống sàn giao dịch
sẽ khớp lệnh giao dịch trong ngày chuyển về một khối lượng nhất định của Tencent bảo quản. Nếu giá trị khớp lệnh của chúng ta lớn hơn giá trần
và giá đóng sàn số tiền thiếu hụt tencent phải bù vào. Mà Hóa Đằng muốn
mua cổ phiếu đó phải có tài chính đủ lớn để khớp lệnh giao dịch. Khi đó
tiền bị trừ sẽ được chuyển về tài khoản kho của Tencent để có thể sử
dụng trung hòa với những lần lên xuống nhất định. Đây cũng được xem như
một quỹ bảo chứng cổ phiếu trên sàn.
Trương Hạo nghe Hoách Khang
giải thích vấn đề của Tencent với Mã Hóa Đằng cũng chóng mặt theo. Hắn
chỉ nghĩ đơn giản là có tiền là có thể mua được cổ phần cần thiết không
nghĩ tới vấn đề rắc rối như thế muốn mua về cổ phiếu nắm trong tay lại
phải bù vào khoảng gấp đôi số tiền cần có của.
Thiếu Kiệt thì không nói gì hắn cũng hiểu để đem về cổ phiếu với danh nghĩa
cá nhân Mã Hóa Đằng phải bỏ ra cái giá lớn hơn thực tế. Việc này chắc
chắn sẽ không được. Dù Mã Hóa Đằng có tiền hắn cũng không ngốc nếu việc
hắn chỉ cần bỏ tiền ra mua lại cổ phiếu thì càng chứng minh hắn đang
thao túng cổ phiếu của chính công ty mình. Điều này càng làm ủy ban giám sát tài chính sờ gáy.
- Được rồi thời gian không con sớm Hoách
Khang bắt đầu tiến hành đi nên nhớ bán hết tất cả cổ phiếu trong tay
mình đang giữ chuẩn bị cho việc rớt giá của Tencent. Để xem hắn muốn
chống lại việc chính mình trở thành nghi ngờ lớn nhất của một scam là
gì. Hắn suy nghĩ ai cũng như hắn thì lần này cho hắn thật sự biết cái gì là người với người khác biệt.
Nhìn Hoách Khang Thiếu Kiệt cười
cười đưa ra mệnh lệnh cần Thiết. Trương Hạo ngồi một bên cười cười. Hắn
nắm trong tay cổ phần gốc việc có thay đổi cổ phần quy đổi từ cổ phiếu
trên sàn của Tencent không ảnh hưởng đến hắn. Nhưng chắc chắn rằng đám
người nắm trong tay cổ phần gốc cũng không muốn mình bù lỗ quá nhiều vào việc thiệt hại trên sàn.
- Để tao liên lạc Sở Ninh xem có ai
trong lúc này cần chuyển nhượng cổ phần không. Đừng nói là ai cũng giống như Mã Hóa Đằng cầm một đống tiền để bù lỗ. Chắc chắn rằng sẽ không ít
người thấy bị mất tiền mà bỏ chạy đây.
- Ừ. Nhớ lấy cái giá gốc
chiều này trước khi cổ phiếu rớt giá. Chỉ có như vậy đám người đó mới
thật sự thấy bán đi sẽ có lợi. Đừng ép giá quá lúc này ép giá họ thà ôm
chịu lỗ chứ không bán đâu. Họ cũng là người có tiền. Nên chúng ta sử
dụng cách nào đó phù hợp thì làm. Hiện tại xem ra phải gọi điện cho Bách Quân thao tác một chút rồi. Blake nói Phan Thế Như gặp em có chút việc.
Blake bây giờ cũng gật đầu chỉ có Hoách Khang lại khác. Hắn lấy từ trong cặp
mình ra đem cái máy tính xách tay cầm về một góc rồi đặt xuống.
Trong phạm vi nhà của Bách Quân không khó để tìm thấy đường truyền mạng không dây. Cứ như thế Hoách Khang ngồi xuống chuẩn bị bắt đầu thao tác thì
Thiếu Kiệt lên tiếng nói.
- Anh đem máy tính xuống khu vực lắp
đặt hệ thống cho nó hiển thị lên hết một màn hình cần thiết. Lát nữa
thông qua thao tác cần thiết mà làm việc. Thi Lang ông hổ trợ cậu ta lấy một cái màn hình tivi để xuất hình ảnh từ máy tính xách tay. Chúng ta
cần quan sát được hết sàn giao dịch chứ không chỉ là riêng một phần màn
hình nhỏ như thế.
Hoách Khang bây giờ cũng gật đầu nhưng hắn đáp lại với một sự chăm chú vào góc phải của màn hình.
- Đợi một chút nữa còn tầm hai mươi phút nữa là bắt đầu phiên giao dịch
buổi chiều. Giờ phải thao tác lệnh bằng tay nên phải đợi khi chúng ta
khớp lệnh giao dịch xong muốn chuyển như thế nào cũng được. Anh nghĩ là
em hiểu được tầm quan trọng của việc này.
Thiếu Kiệt chỉ gật đầu Trương Hạo bây giờ mới nói nhỏ vào tai của Thiếu Kiệt.
- Mày xem nếu bán như thế thì khi nào thu lại chứ bán ra không cổ phần
trong tay tao không đủ để nắm quyền tencent đâu. Chỉ có thể ngang bằng
chênh lệch xác suất nhỏ như thế nắm về tencent không ổn à.
- Ai
nói với mày là tao không mua lại. Nhưng mua lại cũng phải ở mức độ nào.
Hiện tại bán hết ra đúng là lời hơn tiền vốn ban đầu. Nhưng mua lại cũng phải đợi khi Mã Hóa Đằng hắn thật sự bị ban giám sát tài chính ngó đến
kìa. Chứ đã đặt mục tiêu ban đầu là nắm giữ tencent tao làm gì mà bỏ dễ
như vậy. Sắp tới phải theo dõi trên sàn hai mươi bốn trên hai mươi bốn
đề biết khi nào người phía sau Mã Hóa Đằng muốn cứu hắn. Khi đó mới thật sự là dịp chúng ta ra tay.
Thiếu Kiệt cũng nói nhỏ chỉ để cho
một mình Trương Hạo nghe thấy đối với việc thao tác trên sàn chứng khoán Thiếu Kiệt cũng chỉ biết sơ lược về nguyên lý hoạt động mà chưa thao
tác thật sự lần nào. Hắn để cho Hoách Khang làm việc này không phải vì
hắn không muốn làm mà bản thân sợ rằng đánh khớp lệnh sai mà thua lỗ.
Khi đó hắn với Mã Hóa Đằng đều thiệt hại cá chết lưới rách mất cần câu
là điều hắn không hề muốn.
- Mày tính đến mức độ đó luôn đấy hả
Thiếu Kiệt. Lỡ như phía sau lưng thằng cha đó không ra tay. Mình cứ chờ
hoài như thế không ổn chút nào. Việc này chả khác nào mình đợi đối
phương cũng đợi hai bên nhìn nhau không ai ra tay thì cái Tencent còn
ngập trong đống rối loạn sao. Nhất là gần đến họp cổ đông nếu không nắm
được cổ phiếu cần thiết thì mình sao thằng được.
Trương Hạo nhíu
mày một chút nói ra suy nghĩ của mình đối với việc Thiếu Kiệt bị động
đợi người sau lưng Mã Hóa Đằng ra tay. Hắn thấy ít khi nào Thiếu Kiệt
lại làm như thế việc này giống như Thiếu Kiệt và đối phương đang đợi chờ lẫn nhau để đưa ra quyết định nên lấy hay bỏ.
- Bởi vì sắp họp
cổ đông. Mã Hóa Đằng mới thật sự là người bị động. Người kia không cứu
hắn công ty Tencent rớt. Như thế kéo theo nền kinh tế ở lĩnh vực công
nghệ phần mềm rớt thảm trọng. Nên nhớ Tencent hiện này đang là người đi
đầu phát triển về lĩnh vực thông tin số của quốc gia này. Sẽ có người
phải đứng ra bảo đảm cho sự tồn tại của nó. Nếu không chính sách đặc khu kinh tế của Thẩm Quyến trở thành một cái nôi công nghệ bị thất bại. Mà
mấy cái lão bất tử quan chức nước này làm sao muốn điều đó xảy ra.