Trương Hạo dù biết những lời Sở Ninh vừa rồi nói sẽ không sai đi đâu
được. Nhưng hắn vẫn chốt cho mình một câu xem như không tin tưởng Sở
Ninh. Bởi nếu nó có rủi ro và không phát triển hắn hiểu rằng Thiếu Kiệt
sẽ không nhúng tay vào, Niềm tin của hắn đối với việc Thiếu Kiệt đã nhắm vào cái gì đó thì chắc chắn nó sẽ thành công hơn rất nhiều những người
khác.
Cho dù Sở Ninh có nói với hắn rằng đầu tư vào tencent là
rủi ro cao nhưng chắc chắn chỉ cần Thiếu Kiệt muốn hắn cũng phải lấy cho được cổ phần đó về.Đơn giản chắc rằng Thiếu Kiệt sẽ có cách khắc phục
việc này mới đem tencent thâu tóm về tay mình.
- Nhiều khi nói
thật lại không người nào tin thôi thì đi làm vài món trước đi rồi tính.
Nếu Trương Hạo cậu không tin thì sau này sẽ rõ thôi. Tiền đó cũng không
phải của cậu nên mọi thứ có xảy ra điều gì đừng trách lão Ninh ta không
nhắc nhở.
- Ông cứ làm như mình làm người cao thượng lắm. Nói
chung chúng ta chỉ vì hai từ lợi ích thôi. Kẻ mua người bán, Ông không
thấy lợi ích từ tencent nên bán cổ phần. Còn ông chủ tôi lại thấy nó có
thể đem lại lợi ích lớn thì đầu tư cả hai bên đều vì mục đích lẫn nhau
cả mà thôi.
Sở Ninh nghe Trương Hạo nói vậy cũng tưởng rằng
Trương Hạo cho rằng hắn lừa gạt để hủy hợp đồng. Trong tất cả những
phương hướng đề xuất đi đến kết quả thu lại lợi nhuận lớn hơn Sở Ninh
hắn thấy không có con đường nào có thể để những công ty phần mềm tồn tại tốt hơn được nên mới buông bỏ để tìm cái dự án sẽ phát sinh ra được
nhiều lợi nhuận hơn.
Đáp lại Sở Ninh là một mực với lời nói
Trương Hạo thấy rằng hắn cho dù có nói xạo đi nữa thì Sở Ninh cũng phải
tin bởi vì nếu không nhắm đến lợi ích thì sẽ không có người đầu tư. Như
thế thì cũng không cần thiết âm thầm mua lại cổ phần từ tay Sở Ninh.
- Ừ cậu nói cũng đúng ai cũng vì lợi ích mới được. Có lẽ tôi không thấy
nhưng biết đâu ông chủ sau lưng anh lại thấy thì sao. Ai cũng vì lợi ích cả không ai đầu tư để đem về thua lỗ tiền bạc của mình.
Sở Ninh
thấy Trương Hạo nói cũng không phải không đúng nên chỉ cảm thán một câu
cho qua loa chuyện. Thấy Sở Ninh cũng không muốn đề cập đến vấn đề nào
khác Trương Hạo mới lên tiếng.
- Hợp Đồng cứ như thế đi ngày mai
làm xong hết thủ tục rồi sẽ tính. Hiện tại cần bỏ cái gì vào bụng đã tôi thật sự đói rồi đấy. Ông tốt nhất nên dẫn tôi đến quán lề đường nào đó
ăn cho nhanh còn đi nghỉ ngơi chứ. Đi vòng vòng như thế này cái bụng của tôi thật sự biểu tình rồi đấy.
Trương Hạo lúc này nhìn ra bên
ngoài cửa kính xe nhìn con đường đông đúc tấp nập với dòng người qua
lại. Cùng với ánh đèn rực rỡ hai bên đường của những trung tâm thương
mại cùng những trụ sở công ty nổi bật trong cái không khi màn đêm có
nhiệt độ thấp của một trong những nơi sẽ trở thanh trung tâm công nghệ
của châu á.
Trong khi đó tại một căn biệt thự xa hoa ở Bắc Kinh
nơi mà mọi thứ đều được trang bị một cách tốt nhất từ sân vườn đến phong cách trang trí. những vòi nước tự động hóa được bật lên để phun sương
đầy mặt cỏ của lối vào hai cánh cổng bằng gỗ để tiến vào nhà.
Một căn phòng ở lầu hai với cái bàn gỗ chạm khắc hoa văn khá đẹp một cái
ghế tựa bằng da. Ánh đèn trong phòng hiện rõ ra hai bên đều có những
cuốn sách dày cộm. Một thiếu nữ ngồi trên chiếc ghế tựa sau lưng là tấm
rèm nhung màu trắng nhìn xuống bên dưới ngôi biệt thự của chính mình.
Tiếng âm thanh gõ cửa được vang lên khi người thiếu nữ trên tay vẫn còn một
cây viết đang ghi chép gì đó vào một bộ hồ sơ trước mặt. Không nhìn lên
cánh cửa xác nhận người vào là ai. Cô ta mới cất giọng nói.
- Vào đi!
Một người đàn ông trung niên bước vào rồi khéo léo khép lại cánh cửa để
không phát ra tiếng động gì, Người này bước về phía bàn đứng một bên
không lên tiếng nói đợi chờ cho việc giải quyết cái hồ sơ trước mặt của
người thiếu nữ kia cho xong.
Khuôn mặt người này có một vết sẹo
dài ở phần cầm nếu không nhìn kỹ sẽ không phát hiện ra ở phần. Đợi cho
người đàn ông đứng bên cạnh mình một lúc lâu. Người thiếu nữ lúc này cầm viết ký lên một khoảng trống ở tờ giầy cuối hồ sơ rồi đem nó đóng lại.
Cô nhìn người đàn ông bên cạnh mình lưng tự vào ghế hai tay đặt ở thành
ghế xoay người nhìn ra bên ngoài vườn.
Người đàn ông lúc này
cũng khéo léo kéo ra cái rèm cửa tráng để cho cô cỏ thể nhìn thấy những
gì đang diễn ra bên dưới. Phải một lúc tầm vài phút người thiếu nữ mới
lên tiếng hỏi.
- Có chuyện gì?
- Thưa cô! Thiếu chủ hiện
tại đang ở Bắc Kinh ngày mai sẽ lên đường đi Thẩm Quyến vấn đề của cậu
ta với Tống gia dường như được giải quyết khá ổn. Không hiểu sao cậu ta
lại qua mặt được Tống Thanh Quân trong việc xét nghiệm ADN. Dù cho người của mình có mặt trong viện cố cung muốn thao tác cũng không cần thiết.
Người thiếu nữ trầm mặc một lúc rồi mới đáp lại lời nói của người thanh niên kia.
- Xem ra cậu ta chuẩn bị khá đầy đủ rồi. Về phần việc ở Thẩm Quyến như thế nào? Sắp xếp mọi thứ ổn thỏa hết đúng không?
- Vâng về phía tencent lúc đầu chúng ta dựa theo hợp đồng đầu tư với Mã
Hóa Đằng đến giờ vẫn còn. Hắn có yêu cầu gặp tiểu thư nhưng tôi nói
không cần. Hiện tại tôi đảm bảo hắn rằng cổ phần sẽ không chuyển cho ai
cùng với chỗ dựa cho hắn để không cần lo lắng đến chuyện khác nên đối
phương khả năng tin chắc là mình sẽ thằng Thiếu chủ trong lần này.
Người đàn ông bây giờ đưa ra câu trả lời cần thiết cho người Thiếu nữ cùng
với những gì hắn đã tính toán vào tiếp quản thay cho cô.
- Được
rồi! Vấn đề Mã Hóa Đằng chúng ta sẽ không công khai. Việc Thiếu Chủ muốn làm gì cũng được. Nhưng trên tin thần chúng ta sẽ không xuất hiện khi
cần. Lần này ông đi họp cổ đông nếu cần ra tay ủng hộ thì cứ làm còn
không cứ ngồi một bên xem kịch là được. Chúng ta chưa cần lộ diện vào
lúc này.
- Vâng. Việc Mã Hóa Đằng tôi không lo cho lắm nhưng đối
với việc của Tống gia bên trong có chút phức tạp. Thiếu Chủ hiện tại có
thân phận này cùng không tốt hơn là bao nhiêu chưa kể dính vào tranh đấu không ít bên tống gia. Như thế mình không ra mặt sợ rằng có một số việc thật sự không ổn cho mấy.
Người đàn ông đáp lại lời của cô với
một vấn đề lo ngại ở phương diện khác. Là người nắm giữ thông tin và
truyền đạt lại hắn thấy tranh chấp của Tống gia dù không ra mặt nhưng
đối với việc âm thầm ngáng chân rất khó giải quyết. Nhất là khi đối
phương trong tối mình ngoài sáng khó lòng phòng bị.
- Việc này
không cần chúng ta lo lắng. Cậu ta đã tính được đường cho mình. lộ diện
lúc này để kìm chế thế lực của Tống Thanh Phong và Tống Thanh Đông không phải là cách. Nó sẽ đem bố cục của chỉ huy nổi lên mặt nước. Như thế
không hiệu quả hơn nữa Thiếu Chủ đến đây chỉ trong một tháng chưa tính
đến phương án lâu dài. Khi nào thật sự phải tranh đấu thì lúc đó nội
tuyến của chúng ta mới có thể hoạt động. Kế hoạch lâu dài không thể nông nỗi lúc đầu.
Người đàn ông không đáp lại lời gì mà chỉ im lặng
đứng một bên suy nghĩ một lúc lâu rồi mới gật đầu như đã hiểu ý. Hắn
đứng đó vẫn không đi đâu trong khi người Thiếu nữ lúc này đứng lên dựa
vào góc tường đưa mắt nhìn ra phía xa của góc sân vườn.
- Thanh
Long Bang dạo này có một số người không ổn định. Ông xem giải quyết họ
đi. Đến khi Thiếu Chủ thật sự đến đây lúc đó tôi không muốn thấy những
người có ý nghĩ chống đối. Còn về việc trước mắt chúng ta cứ âm thầm
theo dõi Thiếu Chủ phát triển là được rồi. Việc Thanh Long Bang giải
quyết càng sớm càng tốt.
- Vâng ở phía Thanh Long Bang chúng ta
vừa mới nhận một đơn đặt hàng của Thi Lang về trao đổi. Hắn ta cần một
số vũ khí hạn nhẹ dù bên mình có chuẩn bị nhưng tôi muốn hỏi xem chúng
ta nên cung cấp hay không bởi vì địa điểm giao hàng là Thẩm Quyến.
Người đàn ông lúc mới đưa ra ý kiến hỏi người thiếu nữ để có thể thực hiện
việc trao đổi hắn hiểu rõ Thi Lang làm việc cho ai và cần lượn vũ khí
quân dụng hạng nhẹ vào mục đích gì.
- Cứ cung cấp cho hắn ta
nhưng trong hạn mức cho phép vài thứ thì được. Không cần nhiều quá chỉ
vừa đủ là ổn. Thẩm Quyến chúng ta vẫn chưa lấy được. So sánh tình hình ở đó khá phức tạp nhìn như yên bình nhưng khá nhiều thế lực. Ông cho
người của mình làm triệt để càng sớm càng tốt thu về Thẩm Quyến. Chưa
biết chừng nơi đó sẽ là nơi Thiếu Chủ thường xuyên đến. Ông đi sắp xếp
mọi việc đi.
- Vâng! Tôi sẽ để Thanh Long Bang nhanh chóng thu về khu vực Thẩm Quyến bắt buộc các thế lực khác phải đầu nhập vào chúng ta.
Người đàn ông lúc này định rời đi thì người Thiếu nữ lại lên tiếng nói với ông ta một câu.
- Việc Thiếu Chủ đến đây mỗi ngày ông phải thu thập thật chi tiết tin tức của cậu ấy cho tôi. Mọi thứ đều không thể bỏ sót bất cứ một điều nào
cũng vậy mỗi ngày tôi sẽ theo dõi xem cậu ta làm những gì rồi đưa ra
phương án thích hợp.
- Vâng trong một tháng này tôi sẽ đề người
của mình chú ý hành động của Thiếu Chủ mỗi tin tức chi tiết sẽ báo cáo
đầy đủ. Tôi đi thực hiện ngay.
Không nhìn người đàn ông rời khỏi
phòng với cách cửa khép nhẹ không muốn phát ra tiếng động làm phiền
người thiếu nữ nhìn xuống bên dưới sân đợi cho hình ảnh một chiếc xe từ
trong bãi chạy ra khỏi nhà mới lên tiếng nói thầm trong căn phòng của
cô.
“ Lâu rồi không gặp! Chưa biết cậu ấy sẽ ra sao đây! Nhưng
hiện tại xem ra cậu ấy sống vẫn rất tốt. Không biết khi gặp lại mình cậu ta có nhớ mình là ai không? Hay là quên mất mình rồi? ”