Không khí trong căn nhà trầm lặng một cách đáng ngờ không ai có thể nghĩ đến một thiếu niên còn ngồi ghế nhà trường lại nói ra những việc mà tất cả những người hàng đầu kinh tế cũng không chắc chắn, ai cũng hiểu nếu
khủng hoảng kinh tế xảy ra thì đối với các quốc gia đang phát triển là
một mối đe dọa bởi những quốc gia này vẫn phụ thuộc ít nhiều vào ngân
sách của các nước tài trợ và các nguồn vay mượn từ các nước cường quốc.
Không ai muốn quốc gia của mình chịu nhiều thiệt hại kinh tế nào sẽ kéo tất
cả mọi thứ của sự cố gắng đi lên trở về lại con số không hoặc có thể dẫn đến tình trạng trì trệ kinh tế trong nhiều năm đó là hậu quả xấu nhất
mà không ai muốn. Ông Lưu cũng biết điều đó đang diễn ra nhưng ông cũng
không dám chắc sẽ có thể thay đổi tình hình.
Ông cũng đã tham
khảo các ý kiến của mọi người trong lĩnh vực kinh tế ai cũng nói sẽ
không có con đường nào khác ngoài chấp nhận sự thật để nó đến mà Thiếu
Kiệt lại khác hắn đưa ra một con đường, một con đường đầy phiêu lưu mạo
hiểm nếu thao tác đúng có thể đem lại nguồn ngân sách quốc gia chống
chọi lại bờ vực nếu không lại là một quả bom nổ chậm vạn kiếp bất phục
lưu danh sử sách làm tham quan ô lại bòn rút công quỹ,
Im lặng thật lâu Ông Lưu mới nói.
- Nếu vào thị trường chứng khoán, cháu sẽ vào ở những thị trường nào? Và những thị trường như thế cháu đánh giá ra sao?
Lúc này thì Thiếu Kiệt hắn đưa ra những kiến thức đã đọc được từ những ghi
chép về khủng hoảng tài chính năm 2007-2009 của các giáo sư kinh tế phát biểu có được từ những tư liệu tìm kiếm mà hắn thì đọc đi đọc lại ở
những bài phân tích lý luận này khá nhiều hầu như có thể nằm lòng những
giai đoạn.
- Nếu Tham gia vào Thị Trường chứng khoán thì dự đoán
của cháu chủ yếu ở 3 quốc gia nền kinh tế nổi trội nhất Mỹ, Nhật Bản và
trung tâm tài chính Thượng Hải. Còn việc mà mua tăng hay giảm thì cháu
sẽ mua giảm ở giai đoạn từ 29 này tới 3 tháng 10 sắp tới. Ở ba thị
trường này nếu khủng hoảng kinh tế diễn ra thì chắc khối lượng giảm điểm nhưng lúc đó cháu phải xem xét mức độ giảm điểm và số điểm hiện hành
mới tính được.
Lưu Chính lúc này mới thắc mắc hỏi.
- Nếu
mà như vậy chẳng lẽ trong vòng 1 tuần cháu phải chạy tới chạy lui 3 quốc gia như thế không ổn sao cháu không chọn một quốc gia để thao tác thôi.
Thiếu Kiệt gật đầu giải thích sự thắc mắc trong lòng của Lưu Chính cho hắn nghe.
- Nếu Cháu chỉ là một người kinh doanh đơn thuần cháu sẽ chọn Thượng Hải
thao tác, bởi theo dự đoán của cháu thượng hải sẽ là thành phố kinh tế
dễ bị tác động nhất trong sự kiện này nhưng nếu để kiếm được một khối
lượng lớn tiền để bù vào ngân sách quốc gia bắt buộc cháu phải Thao tác ở 3 quốc gia.
Lưu Chính không nói gì nữa và cũng im lặng suy tính đúng là để có được một khối tiền lớn để bù vào ngân sách chắc chắn sẽ
phải cần rất nhiều tiền để bù vào mà việc kiếm một nơi để đổ vào đó cũng chỉ để cầm cự được.
Ông Lưu lúc này mới nói
- Còn nếu chúng ta xuất vàng bán ra để thu về một số tiền lớn thì cháu xem sẽ cứu được bao nhiêu nền kinh tế?
Lúc này Thiếu Kiệt trầm ngâm một chút rồi đáp.
- Nếu để cứu thị trường bắt buộc chúng ta phải xuất ra khối lượng vàng
tương đối lớn ít nhất là ở đầu năm sau khi đó giá vàng thế giới sẽ tăng
cao còn tỷ giá đồng đô la thì biến động lý do biến động ở đây có thể
hiểu được là sau những kinh tế bất ổn người đầu tư lẫn dân chúng trong
các quốc gia chuyển sang tích trữ vàng vì nó có giá trị hiện thực.
Lúc đó mới là lúc phải xuất vàng ra bên ngoài thế giới để cứu lấy thị
trường trong nước, nhưng sẽ có một vấn đề sẽ xuất hiện đó là việc cấm
nhập khẩu vàng vừa mới ban hành và sẽ tạo ra tình trạng biến đổi của giá vàng trong nước, khi cơn sốt đồng USD trên thị trường chợ đen cũng góp
phần đẩy giá vàng tăng cao, khi nhiều nhà đầu tư quyết định găm hàng chứ không bán vàng ra, với kỳ vọng sẽ tỷ giá USD sẽ tiếp tục tăng cao.
Và cuối cùng là do tâm lý của các nhà đầu tư, thấy mọi người đổ xô đi mua
vàng, có lợi nhuận cao trong thời gian ngắn, thì nhiều người cũng theo
tâm lý bầy đàn nhảy vào kênh đầu tư này. Bên cạnh đó, người dân chúng ta cũng có thói quen mua vàng vào thời điểm cuối năm, cũng là mùa cưới và
là mùa lễ Tết.
Hiện tại tất cả nguồn vàng trong dân hầu hết là
vàng lậu việc cấm nhập khẩu đã dẫn đến tình trạng này và hơn hết điều
này sẽ khó thực thi có chăng chỉ là hạn chế bởi không thể nào nắm hết
các nguồn vàng trôi nổi ở quốc gia.
Nghe Phân tích của Thiếu Kiệt xong ông Lưu mới nói.
- Vậy theo cháu thị trường chứng khoán trong thời gian bong bóng tín dụng xảy đến thì thiệt hại cho chứng khoáng nước nhà là bao nhiêu và tỉ lệ
nó là bao nhiêu phần trăm?
Thiếu Kiệt không ngừng nhớ lại các số liệu tương thích với thị trường trong nước mà hắn đã đọc sau đó đáp.
- Số tiền có thể mất lên đến bao nhiêu thì cháu không rõ còn ở thị trường các sàn giao dịch còn nếu về số liệu thì sụt giảm thì theo cháu thì ở
các quốc gia khác thì với Nhật là 42 phần trăm, với thượng hải là 65
phần trăm còn đối với thị trường trong nước có thể hơn 65 gần 66 phần
trăm nếu bong bóng quỹ tín dụng diễn ra.
Nghe con số mà Thiếu Kiệt đưa ra cũng là Lưu Chính Giật mình.
- Cái gì giảm gần 66 phần trăm là làm sao có thể giảm nhiều như vậy được.
Theo thực tế này thì con số là 65,9 phần trăm nhưng Thiếu Kiệt sẽ không đưa
ra con số quá chính xác mà chỉ đưa ra con số gần bằng với thực tế để có
được xác xuất thống kê chênh lệch khi sự việc diễn ra.
- Đây là
dựa theo dự đoán của cháu vì nếu như thị trường chứng khoán Quốc gia
không bị đẩy quá sâu vào thời điểm đầu năm thì chắc không đến nỗi giảm
mạnh như thế này.
Bởi vì hồi đầu năm các thị trường chứng khoán
mặc dù làm giảm mạnh nhưng cũng chỉ 10%. Còn thị trường quốc gia có thời kỳ giảm tới gần 30 phiên liên tiếp. Dù biên độ có lúc ở HOSE chỉ +/-1%
nhưng với chuỗi ngày giảm điểm đó cũng khiến Index mất một ngưỡng giá
trị quá lớn. Mà khi thị trường giảm, ai cũng nghĩ nên đóng cửa thị
trường một thời gian, rất may là điều đó không xảy ra. Nhưng con cho
rằng nhiều nhà đầu tư không hề muốn biên độ bị điều chỉnh từ +/-5% trên
HOSE và +/-10 trên HASTC xuống +/-1% và +/-2%. (Đoạn này các bạn có thể
đọc tham khảo thôi nha vì đây là số liệu liên quan chuyên ngành chứng
khoáng)
Chưa kể đến đó là thị trường quốc gia ở các tháng 4,5,6
bị rút vốn từ các nhà đầu tư nước ngoài có khi lên đến 300 triệu USD.
Chắc chắn rằng sự ảnh hưởng của thị trường thế giới sẽ ảnh hưởng không
nhỏ đến thị trường trong nước hiện tại đi khác gần với các nước như Mỹ,
Trung, và Nhật Bản những quốc gia này sẽ chịu thiệt hại tương đối lớn
kèm theo các cuộc đấu giá cổ phần không thành công và những công ty cổ
phần hóa thất bại dẫn đến nhiều hệ lụy.
Lúc này cả Lưu Hoan và
Lưu Chính đều thở dài những gì Thiếu Kiệt nói hoàn toàn sát thực với thị trường hiện tại mà các chuyên gia cũng đã báo cáo, việc bây giờ cần
thiết là không thể khắc phục được họ chỉ có thể giảm thiểu rủi ro mang
lại của đợt khủng hoảng kinh tế này mà biện pháp họ có thể khắc phục
theo như Thiếu Kiệt nói là phải xuất đi một lượng lớn tài nguyên quốc
gia.
Nhưng đó chỉ là cứu cánh nhất thời còn để Quốc gia nhảy vào các thị trường chứng khoán các quốc gia khác thì họ không thể làm được
vì việc này quá mạo hiểm họ không thể nào phiêu lưu để đánh đổi cục diện mà họ không nắm chắc.
Thở dài một hơi Ông Lưu trầm mặt một lúc lại nhìn Thiếu Kiệt đáp.
- Thôi được rồi hiện tại cũng không còn sớm ông sẽ xem xét các phân tích
của cháu xem áp dụng được việc gì không rồi đưa báo cáo cho các bên liên quan.
Căn phòng hiện tại chỉ ba người nhưng nó toát lên vẻ ngột ngạt khó chịu
Rời khỏi nhà Thiếu Kiệt ông Lưu cũng trầm mặt, biết được không thể nào xoay chuyển tình hình ông cũng chỉ biết chấp nhận nhưng biết mà không có
cách nào có thể hóa giải được tình hình chung này càng làm ông bức rức.
Thật lòng Thiếu Kiệt hắn cũng muốn giúp việc để hắn ghi lại toàn bộ diễn
biến cũng có thể nhưng như thế hắn sẽ bị mọi người chú ý nhất là về vấn
đề nhà nước hắn không muốn bị gò bó. Nên tốt nhất hắn sẽ không nhúng tay quá sâu vào việc này tránh sau này lại bị giám sát vô cớ.
Đôi
khi bạn làm một việc gì đó quá sức của mình ở độ tuổi không phù hợp thì
sẽ được liệt vào những thành phần trọng điểm như thế bạn phải chấp nhận
một thứ gọi là bảo hộ nhân tài nhưng thật chất đó như là một tối kiến
của các chuyên gia ban ngành mang bạn cứ nghĩ mình sẽ được sung sướng
thoải mái thì không bạn sẽ được giám sát 24/24 chưa kể đến bạn phải phân tích những thứ cần thiết mà không được một lợi lộc gì với lý do quốc
gia cần đóng góp của bạn mà là người kinh doanh thì Thiếu Kiệt sẽ không
chấp nhận mình phải ăn thiệt thòi đó.
Tuy lần này hắn phân tích
như thế có quá mức nhưng với Lưu Hoan hắn không lo lắng mấy bởi đây xem
như một lần trao đổi với sự giúp đỡ của ông đối với Thiếu Kiệt hắn lúc
còn ở Hữu Nghị.
Hôm nay hắn mới cảm nhận rất khác về mẹ hắn không như những gì hắn từng biết một người phụ nữ cam chịu với số phận mỗi
ngày chỉ với công việc bình thường như bao người với cuộc sống vừa đủ và mối quan hệ sự giúp đỡ như hiện nay thì hoàn toàn rất hiếm, hắn luôn
thắc mắc nếu mẹ mình là một người như thế tại sao những lần hắn đi thưa
kiện bị khó dễ bắt giam nhiều chỗ sao mẹ hắn lại chưa bao giờ nhờ những
mối quan hệ này giúp đỡ hay là vì người hắn kiện lại là chú hắn nên mẹ
hắn không đồng tình.
Nhưng có lẽ giờ đây thắc mắc của hắn có lẽ
không bao giờ giải đáp được bởi bánh xe vận mệnh đã thay đổi Hoàng Lâm
Nhu và những người xung quanh rời khỏi quỹ đạo vốn có của nó. Một ngày
đầy những chuyện ly kỳ diễn ra với chính mình quá mệt mỏi vì cả đêm hôm
qua hắn chỉ chợp mắt đôi chút nên cũng đi vào giấc ngủ trên cái giường
êm ái của chính mình.