Nghe lời của Nhã Oanh nói Thiếu Kiệt cũng chỉ biết cười. Bởi vì thói
quen nên Cô nói chuyện với hắn cùng Hà Vi bằng ngôn ngữ quốc gia nếu mà
nói bằng tiếng anh thông dụng có thể kéo đến một tràng ánh mắt giết
người.
Dù trong lúc này đây cả Thiếu Kiệt và Hà Vi đều đang lo
lắng việc để đối phó với những chuyện sắp tới dù không biết những người
kia là thế lực nào.
Nhưng giờ muốn mọi việc diễn ra bình thường
Thiếu Kiệt cũng phải để Nhã Oanh không phải lo lắng. Nhìn Nhã Oanh đang
chăm chú theo dõi màn hình chiếu việc làm lễ Thiếu Kiệt mới nói.
- Em thấy người đang cầm chiếc đèn có khói tỏa ra đưa lên tượng của đứa
bé đó là đức giáo hoàng phía sau là những Hồng y việc này phân biệt qua
các màu săc áo của những đó đang mặc.
Thiếu Kiệt lúc này nhìn qua màn hình đang trực tiếp những gì được trực tiếp từ trong thánh đường ra phía bên ngoài. Nhã Oanh lúc này mới gật gù một lúc nhưng chợt nhớ điều gì mới hỏi Thiếu Kiệt.
- Ủa em thấy trong nước mình những cha
xứ thường hay mặt áo khoát đen hoặc khi nào vào nhà thờ mới mặc áo màu.
Như thế thì làm sao biết được cấp bật của những người ở nhà thờ với ở
đây.
- Ấy vấn đề này anh cũng không rành chỉ biết để trở thành
một đức giáo hoàng không phải dễ, Nó qua nhiều công đoạn và rất khắc khe thôi. Chứ nếu để đánh giá những người ở người linh mục ở quốc gia thì
anh cũng không rành lắm.
Thiếu Kiệt cũng trả lời cho Nha Oanh
biết. Dù sao vấn đề nào biết hắn sẽ nói biết những vấn đề nào không thì
cứ thú nhận rằng mình không biết. Hắn cũng không phải có thể biết hết
tất cả mọi chuyện.
- Ấy vậy cậu làm sao biết được trở thành đức
giáo hoàng lại khó. Không phải chỉ là trong vatican này bầu chọn thôi
sao. 840 người bầu chọn còn đơn giản hơn một phường của thành phố bên
nước mình bỏ phiếu nữa.
Nhã Oanh nói ra suy nghĩ của mình theo cô thấy với số lượng người ít ỏi như thế việc bỏ phiếu và kiểm phiếu phải
rất đơn giản mà không phải rườm rà như tại quốc gia. Vì họ đều trong một thành phố mà cư dân chính thức quá ít.
- Em biết được rằng một
người muốn trở thành giáo hoàng phải qua biết bao nhiêu công đoạn. Đâu
phải chỉ muốn làm giáo hoàng là được. đầu tiên phải trở thành mục sư rồi trong mục sư lựa chọn ra giáo chủ rồi đến hồng y giáo chủ. rồi qua sự
lựa chọn nữa mới lên giáo hoàng chứ không phải như em nghĩ là 840 người
muốn bầu ai là người đó lên làm giáo hoàng đâu.
- Sao mà rắc rối
vậy em cứ nghĩ là đơn giản 840 người bầu chọn là ra chứ. Phải trải qua
nhiều như thế những công đoạn thì giáo hoàng cũng không phải dễ làm à.
Nghe được từng bước Thiếu Kiệt nói Nhã Oanh mới biết được không phải cứ đơn
giản là sẽ trở thành một đức giáo hoàng có quyền cao như cô tưởng.
Thiếu Kiệt lúc này cũng chú ý những gì xung quanh đang diễn ra. Trong Khi Nhã Oanh đang chăm chú nhìn những gì diễn ra trên màn hình Thiếu Kiệt lui
dần về sau đứng bên cạnh Hà Vi nói.
- Chuẩn bị gần xong lễ bên
nhân viên của người tổ chức tour du lịch chắc cũng đang chuẩn bị bánh
kem sinh nhật mọi thứ cứ xem họ hành động ra sao rồi sẽ tính anh sẽ ở
phía sau thăm dò.
- Ừ cẩn thận đấy những người theo dõi mình chưa biết thực lực ra sao cần bảo toàn một chút nơi này không như ở quốc gia mình thân cô thế cô, Nên cẩn thận.
Hà Vi lúc này cũng gật đầu
nói với Thiếu Kiệt. Vì cả ba người đứng gần nhau nên Nhã Oanh lúc này
nghe được loáng thoáng trộn lẫn với tiếng ồn của những người đang đọc
kinh mới hỏi Hà Vi.
- Ủa cái gì mà cẩn thận. Mà cẩn thận cái gì thế hai người định làm gì ah.
- Làm gì có, xem đi là được rồi chứ có cái gì đâu. Hà Vi nói đông người cẩn thận đồ đạc thôi mà.
Dù cho Thiếu Kiệt biết nơi này không có những vấn đề móc túi hay cướp giật nho nhỏ nhưng với tâm lý của những người quốc gia của mình kể cả Nhã
Oanh nơi nào tập trung đông thường rất dễ dàng gặp tình trạng này nên
bất giác cô cũng đưa tay chạm vào túi quần mình.
Thấy thói quen
hình thành từ những thứ của nước mình Thiếu Kiệt cũng mỉm cười. Nhưng
thời điểm này hắn không muốn nói rằng cô đang lo lắng thừa. Vì nơi đây
sẽ không có tình trạng những siêu nhân hai ngón như tại quốc gia. Điều
này thì Thiếu Kiệt không đùa cợt được.
Từ trong đám người lúc này người hướng dẫn viên du lịch của đoàn mới tìm đến Thiếu Kiệt. Bước tách ra khỏi Nhã Oanh một khoản người Hướng dẫn viên du lịch mới đến bên
cạnh nói với Thiếu Kiệt.
- Bánh Gato đã chuẩn bị xong chỉ chờ cho khi giáo hoàng đọc xong lời chúc giáng sinh an lành sẽ được đem ra. Nến bên chúng tôi đã chuẩn bị sẵn khi ra đến nơi chỉ cần đốt lên và hát
chúc mừng sinh nhật. Lúc đó mọi người trong quảng trường chắc chắn sẽ
chúc mừng theo.
- Ừ hiện tại ở quảng trường này thì chỉ lấy bánh
gato tượng trưng thôi, còn lát nữa về khách sạn tiệc bên dưới thì mọi
người trong đoàn cùng tham gia xem như ăn lễ giáng sinh và cũng chúc
mừng cho bạn gái tôi luôn.
Thiếu Kiệt nghe được sắp xếp của bên
đoàn du lịch cũng dặn dò lại những điều cần thiết. Hắn đặt cả tiệc để
sau khi mọi người cùng nhau chúc mừng có thể về khách sạn và dùng tiệc
giáng sinh song song với tiệc sinh nhật của Nhã Oanh như thế sẽ rất thú
vị.
Hắn không tiếc tiền vào những việc thế này bởi hắn thấy
trong ba người Nhã Oanh là người thiệt thòi nhất không có bối cảnh đến
với hắn chỉ với sự yêu thích của chính mình và phải bỏ ra những sự cố
gắng để được hắn công nhận. Và hắn cũng không muốn thấy người quan tâm
mình lại khổ sở vì để bước kịp theo bước chân của hắn. Nên đây là dịp để có thể nói rõ cho cô biết dù cô thế nào đã là bạn gái hắn dù sao hắn
cũng sẽ quan tâm.
- Vâng tiệc cũng đang chuẩn bị gần xong. Cô gái này thật diễm phúc vài cô gái trong đoàn hướng dẫn điều nói nếu có một
người bạn trai như cậu chết cũng đáng đấy. Nhưng cậu hay thật cả hai
người đều như chị em tôi phục. Thôi tôi đi chuẩn bị đây sắp kết thúc lễ
rồi.
Thiếu Kiệt lúc này cũng chỉ cười khổ hắn tốn không ít tâm
tư. Nếu người hướng dẫn viên biết tại nước nhà còn một người nữa thay
hắn làm mọi việc thì không biết hắn sẽ nghĩ gì.
Nhưng lúc này
Thiếu Kiệt cũng để ý đến sự di chuyển của những người mà Hà Vi đã cảnh
báo. Mọi người đang thầm cầu nguyện cho những gì sắp đến cũng như đức
giáo hoàng đang cầu nguyện cho một giáng sinh an lành cần thiết.
Trong không khí im lặng này mọi thứ có thể thấy được bằng mắt thường mà Thiếu Kiệt cũng có thể quan sát được không ít người. Một người phía sau mà Hà Vi đã cảnh báo từ từ di chuyển tiến về phía hắn như một hành động
thường thấy. Hắn lựa chọn di chuyển tiếp cận mục tiêu khá thuần thục.
Thiếu Kiệt nhìn qua màn hình điện thoại của mình trong ánh sáng toàn diện của quan trường phản chiếu hình ảnh ấy rất rõ cùng với những tấm kính của
các cửa hàng hai bên được cũng khiến hắn phát hiện vị trí của người đang tiếp cận mình. Thiếu Kiệt thấy thế cũng thầm than. Bởi chỉ với những
hành động này của người sau lưng như thế này thì nói rõ người kia không
phải một lần làm việc này.
Hắn hiện tại đang thắc mắc những người này là của ai và đến với mục đích
gì. Ở nơi này không giống như những nơi khác. Họ sẽ làm gì khi mà nơi
đây là thánh địa công giáo.
Màn hình vẫn chiếu lấy những gì đang diễn ra không khí im lặng bao trùm. Mọi thứ như đang đợi chờ thời khắc
cần thiết để bùng nổ. Ngay Khi thời khắc mọi người chúc tụng lẫn nhau
sau lời chúc gửi đến toàn toàn thể thế giới.
Bên trong khu vực
gần đó một người nhân viên của đoàn du lịch trên tay cầm một bánh kem
sinh nhật tương đối. Trên đó ghi rõ tên của Nhã Oanh và hai con chữ số
bằng sáp được gắn lên trên tương ứng với số tuổi thật sự của Nhã Oanh đi ra.
Đoàn người trong tour du lịch cùng nhau tách ra làm hai
hướng. Thiếu Kiệt thấy được bỗng chốc người theo dõi sau lưng hắn gấp
gáp hơn hướng về phía mình. lúc này tuy mọi người đều chú ý về chiếc
bánh kem đang hướng tới Nhã Oanh trên quảng trường.
Nhã Oanh bây giờ cũng bất ngờ vì những gì đang diễn ra những người gần cô đang cùng
nhau cất tiếng hát vang bài hát chúc mừng sinh nhật. Hà Vi thấy những
người theo dõi nhóm người họ có động thái. Hà Vi căn thẳng tuy cô luyện
tập thực chiến nhiều nhưng đây là lần cô chính thức va chạm với nó theo
cách trực tiếp như thế này.
Nhã Oanh định bước lên trước một bước thì Hà Vi giữ tay cô lại nói nhỏ.
- Cẩn thận. Có chuyện giữ nguyên tại chỗ đừng hành động gì.
Thiếu Kiệt lúc này cũng căng thẳng người theo dõi phía sau hướng bàn tay của
mình chụp về phía Thiếu Kiệt. Nhanh chóng tránh né về phía phải đưa qua
tay mình gạt phăn cách tay đối phương ra một phía. Vận dụng lực xoay
người đá một cú móc về phía đối phương.
Hiện tại Thiếu Kiệt nắm
chắc họ sẽ không sử dụng được vũ khí nóng nói chuyện với nhau bằng nắm
đấm hoặc vũ khí lạnh là không thể nào khác hơn. Tay phải hướng về sau
đánh tới một quyền Thiếu Kiệt hướng người tấn công mình nói.
- Các người là ai lại theo dõi bọn này!
Không đáp lại lời Thiếu Kiệt lúc này người đàn ông kia lấy tay của mình chặn
lấy đòn đánh của Thiếu Kiệt. Tay còn lại hướng trước mặt Thiếu Kiệt nắm
tới. Hành động quán tính của đối phương làm Thiếu Kiệt dùng mũi chân tạo lực nghiêng người ra sau santo một vòng, ánh mắt mở to dùng đầu mũi
giầy hướng mặt đối phương đi đến.
Động tác của Thiếu Kiệt lúc
này tạo nên một vòng cung khá đẹp mắt nếu đây là một cuộc thi aerobic
thì sẽ được điểm cao. Người đàn ông vẫn không nói gì ngửa mặt ra sau
tránh lấy đòn đánh của Thiếu Kiệt. Rồi mau chóng xông đến hướng về phía
Thiếu Kiệt.
Sau pha santo ngược Thiếu Kiệt đáp xuống đất nhanh
chóng nhìn về phía hướng đối phương đang tập trung đánh về phía mình một nắm đấm hắn dùng tay chống đỡ cơ thể rồi lộn ngược về sau một vòng.
Thân hình đang còn ở tại mặt đất đối phương phía trên vận dụng lực tay của
mình Thiếu Kiệt chụm hai chân lại xoắn một vòng chân nghiên tạo thành
một mặt vuông góc với mặt đất đạp lên phía trước mặt đối phương.
Trên không trung một chân bật ra hướng mặt của đối phương quét một cước từ
trái qua phải. Đối phương bị Thiếu Kiệt đá một cái trúng mặt cũng lui về vài bước. Hắn hoàn toàn không nghĩ đối phương của mình lại giỏi võ như
vậy. Dù hắn đã có phòng ngừa nhưng với cách đánh phá trộn như thế này
đây là lần đầu trong thực chiến hắn thấy được.
Ổn định lại thân
hình của mình Thiếu Kiệt đứng vững lại nhanh chóng quan sát xung quanh.
Vì những người kia ở xa hơn trong chỗ đông người đang bao vây lấy Hà Vi
và Nhã Oanh lại thêm những người thấy được việc đánh nhau của Thiếu Kiệt và người đàn ông kia không khí chợt nhốn náo hẳn lên. Những người trong đoàn du lịch lúc này do sợ hãi tụ lại một chỗ ngay cả người đang cầm
chiếc bánh kem cũng chạy về chỗ Nhã Oanh với Hà Vi Đứng co cụm lại.
Biết Nhã Oanh cùng Hà Vi ở trong nhóm người như thế những người kia sẽ khó
lòng tiếp cận Thêm vào đó bên Hà Vi cũng luôn có một người của Hà Thúc
nên Thiếu Kiệt hắn cũng an tâm.
Nhanh chóng nhìn về người đánh
nhau với mình, do bị phân tâm bởi Nhã Oanh và Hà Vi nên lúc này một nắm
đấm đang hướng về phía hắn. Quan tính cho hắn biết nếu chịu một cú đấm
này hắn sẽ khó lòng thoát khỏi đây nên gồng hết sức mình vào một đấm tay phải, hướng nắm đấm của đối phương đấm tới.
Cả hai nắm đấm đều
chạm vào nhau, Thiếu Kiệt cùng người đàn ông kia điều chịu một lực tác
động giống nhau cả hai lui lại vài bước. Ổn định thân thể của mình sau
khi lùi lại gần bốn bước chân. Người đàn ông kia cũng lui về hai bước.
tuy qua bao tay vải chống lạnh như Thiếu Kiệt vẫn cảm nhận thấy sự đau
nhói của việc hai nắm đấm vừa va chạm mang lại.
Hà Vi nói gì đó
với người của Hà Thúc tách khỏi nhóm người hướng về một người đang gần
mình nhất. Tấn Công bởi chỉ cần cô bên ngoài cầm chân được những người
này việc càng kéo dài càng khiến những người bảo an của nơi đây chạy tới lúc đó mọi chuyện mới thật sự kết thúc.
Thiếu Kiệt hiện tại
biết rằng muốn thoát khỏi cảnh này chỉ còn cách dây dưa đợi cảnh sát sau khi phát hiện được sự việc không ổn mà chạy tới. nên hắn không trực
diện mà chỉ duy trì khoảng cách để kéo dài thời gian.
- Ta hỏi lần nữa các ngươi là mà lại theo bọn ta. Ý đồ của các ngươi là gì. Nếu không thì đừng trách ta nặng tay.
Hiện tại Thiếu Kiệt miệng nói thế nhưng hắn biết trong tình thế của mình,
nếu mà tỏ vẻ yếu thế hơn thì chắc chắn sẽ khiến cho đối phương công kích hết lực.
- Hư người được cái miệng, ngươi không sử dụng hết lực vậy ta bắt người dùng hết lực. Ông mày hôm nay để mày phải phục.
Trái với những gì Thiếu Kiệt nói lúc này người đàn ông lại ngày một ra sức
hơn. Hắn hướng Thiếu Kiệt hai tay vung những nấm đấm thuần túy lực
lượng. Như muốn một đấm chế phục Thiếu Kiệt. Bây giờ Thiếu Kiệt có khổ
mà không dám nói. Hắn đối với lực lượng của mình hiểu rõ vốn mạnh miệng
để người này biết khó mà lui không ngờ lại gặp ngay tên cuồng chiến này. Nhưng vẫn không để cho họ thấy mình yếu Thiếu Kiệt quát lớn.
- Ai Sợ ai tới!
Đem thuần túy lực lượng của người đàn ông Thiếu Kiệt đối ứng lại bằng sự
nhanh nhẹn vốn có của mình. Trong khi đó chiến trường phía Hạ Vi có thể
nói khả quan hơn hắn rất nhiều.
Hạ Vị bây giờ đã hạ được một người của bên kia còn là đang nằm bất tỉnh.
Suy cho cùng giữa Thiếu Kiệt và Hà Vi vẫn có một cái chênh lệnh Thiếu Kiệt
học võ phòng thân còn Hà Vi võ học dùng để làm nhiệm vụ triệt tiêu đối
thủ và đem phần thắng về phía mình mới là thứ cô nàng được học. Còn
Thiếu Kiệt thật chất vì hắn tập luyện thường xuyên thêm vào đó sự vận
động và linh hoạt của tuổi trẻ nên hắn có thể đánh ngang tay với người
trước mặt mình.
Đem bố cục hiện tại hắn thầm thắc mắc tại sao đến bây giờ những người cảnh sát gần đó vẫn chưa đến. Trong khi hắn đang
lấy thể lực của mình ra chống đối lại lực lượng thuần túy. Dù hắn có một ít võ nhưng đó cũng chỉ để cầm cự không thể nào hạ được người trước mặt điều này hắn hiểu rõ hơn ai hết
Quá từng đòn đánh phán đoán của
mình, về sức lực của người đàn ông trước mặt hắn biết mình đang đối đầu
mới một người lính, một người quân nhân chân chính.