Cầm có thể nói là lại có thêm 1 nhận thức mới về tam đại gia tộc. Rất rõ ràng bọn họ không chỉ có vũ lực mà còn có rất nhiều con bài kinh khủng. Quả thật vô pháp khinh thường. Có thể những loại vi khuẩn virus này
không làm gì được anh nhưng ai biết bọn họ có nghiên cứu ra được cái gì
có thể nguy hại đến anh. Không ai biết.
Có đôi khi thực lực mạnh không phải là tất cả. Nếu anh mà khinh thường thì có khi chết lúc nào cũng không biết ấy.
Thở dài 1 hơi, Cầm nhìn Vladimir X Darksoul:
- Vậy kể những việc này với ta có chuyện gì. Uy hiếp ta ư. Rằng các ngươi có càng nhiều thứ kinh khủng hơn những gì đã cho ta thấy.
-
Không, nếu muốn hủy diệt thì ta đã làm trong bóng tối rồi. nói ra chẳng
lẽ để chờ ngươi trả thù ư. Ta chỉ muốn nói với ngươi rằng đối với gia
tộc ta thì mạng của chúng ta còn quý giá hơn cả 1 hành tinh. Bình thường chúng ta đều mang theo loại virus tương tự thế này kể cả tỷ tỷ. Nhưng
lần này nàng lại mang theo loại kia chửng tỏ nàng không muốn kéo cả trái đất theo cùng. Tuy ta không biết nàng có triệt để thay đổi hay không
nhưng mà nàng đã không phải Kaylin X Darksoul, ma nữ bóng tối khiến
người ta khiếp sợ.
Cầm nhìn tên này thật sâu 1 cái, anh không
biết tên này nói những lời này là có ý gì ư. Tất nhiên là biết rồi,
nhưng anh sẽ tha thứ cho cô luôn ư. Không, dù cơn giận trong lòng anh đã nguôi đi rất nhiều nhưng để tha thứ cho cô ngay là hoàn toàn không thể. Nhưng cũng không có nghĩa là anh sẽ không cho cô 1 cơ hôi.
Thở dài 1 hơi Cầm nói:
- Lấy giấy bút đến đây.
Sau khi để lại đôi 3 câu. Anh quay người đi thẳng chỉ để lại 1 câu:
- Đến khi nào cô ấy trả lời được câu hỏi trong này thì bảo cô ấy đến tìm ta.
...............
Kaylin từ từ mở mắt, thứ đầu tiên cô thấy là dịch thể, thứ thường xuyên được dùng để chữa trị cho những người bị thương.
Xem ra là cô đã được cứu trở về rồi. Xem ra bọn họ vẫn dõi theo cô.
Thở dài 1 hơi, cô tiếp tục nhắm mắt. Cơ thể cô vẫn còn rất yếu, có lẽ vẫn cần ngâm mình thêm 1 khoảng thời gian nữa.
1 lúc sau, Kaylin đã đứng trong 1 căn phòng sang trọng và đang lau khô
quần áo. Từ người cô, khí thế cường đại tỏa ra. Rất rõ ràng, cô đã phá
giải hoàn toàn phong ấn trên người mình. Bây giờ cô chính là chính cô.
Đúng lúc này Vladimir X Darksoul đi vào cung kính nói:
- Chúc mừng tỷ tỷ đại nhân đã sống sót trở về. Mong tỷ tỷ trách tội vì ta tự ý hành động
Kaylin khẽ phất tay nói:
- Ngươi cứu ta sao ta có thể trách ngươi. Việc này cũng là do ta. Ta phải cảm ơn ngươi mới phải. Đứng lên đi.
Vladimir X Darksoul đứng dậy cung kính lấy 1 bức thư trong túi ra đứa cho cô:
- Đây là của Cầm đưa cho cô. Bây giờ thì vật quy nguyên chủ rồi.
Kaylin nhìn bức thư hơi kinh ngạc nói:
- Vậy không phải là cách ngươi.
Vladimir X Darksoul bất đắc dĩ nhún vai nói:
- Ta còn chưa muốn chết. Cấp bậc của ta trong gia tộc thua ngài quá
nhiều. Ta xin lệnh của tộc trưởng nhưng mà không được chấp nhận. Nếu như ta cứ cố chấp thì chờ đón ta là những hình phạt kinh khủng. Ta biết nếu thấy ngài bị dồn vào thế bí mà không ra tay thì ta cũng bị phạt nhưng
còn biện hộ được nhưng mà nếu tự tiện ra tay thì dù ngài có tha chưa
chắc gia chủ đã tha. Dù không muốn nói thế này nhưng ta phải lo thân
mình trước khi cứu ngài.
- Tất nhiên ta cũng không muốn bị phạt.
Nếu ngài xảy ra mệnh hệ gì thì ta có lẽ cũng sống không dễ chịu. Do đó
hiển nhiên không thể cứ ngồi chờ ngài xảy ra chuyện rồi mới ra tay thì
sợ mọi việc có khi muộn mất. do đó ta đã đi nhờ 1 người có khả năng cản
ngài mà không sợ ngài hay ai sinh khí. Người đó là ai thì có lẽ ta cũng
không cần nói đi. Hắn đưa ngài đến đây, để lại bức thư này rồi đi. Bây
giờ ta đưa lại ngài bức thư và xin ngài thứ lỗi vì đã báo tin khi chưa
có lệnh.
Khi trong căn phòng còn có mình mình, cô mở bức thư ra và bắt đầu đọc. Trên khuân mặt xinh đẹp hiện ra nụ cười.
Không lâu sau đó, cô lại lên đường trở về trái đất.
Nhưng lần này không còn là đi trải nghiệm quái quỷ kia nữa.
……
Cầm trở về nhà thì trời cũng đã tối muộn. Nhoáy cái mà đã mấy tiếng trôi qua, 2 cô nàng kia cũng đã đi ngủ từ lâu.
Anh cởi quần áo nhảy vào bồn mà ngâm mình. Cả ngày mệt nhọc rồi phải có những phút giây thư giãn chứ.
Kaylin sau khi đọc bức thư của anh chắc cũng đi trải nghiệm lại, nhưng có lẽ
phải mất 1 khoảng thời gian nữa mới triệt để dung nhập vào mà trả lời
câu hỏi của anh đi.
Trong khoảng thời gian đấy hi vọng không có việc gì xảy ra.
Cầm vừa nghĩ dứt câu thì mặt nước anh đang ngâm mình bỗng động, Cầm có thể cảm nhận được không gian ba động.
Và 1 thân ảnh từ dưới nước trồi lên. Là 1 thiếu nữ tràn ngập sức sống.
Gương mặt xinh đẹp mang theo chút ngây thơ, thân thể ma quỷ khiến đàn
ông có thể hóa thú. Đặc biệt là cái đuôi sau lưng phe phẩy cực kỳ thu
hút tầm mắt của con người
Không còn nghi ngờ gì nữa, cô là người
gia tộc Deviluke. Mà còn là người anh không thể quen thuộc hơn Lala
Satalin Deviluke, nữ chính( 1 trong) của thế giới này.
Quang cảnh xuất hiện cũng không thể nào quen thuộc hơn, trong phòng tắm. Nữ chính
đột nhiên từ dưới nước trồi lên. Nhưng vấn đề là nam chính đã là người
khác a.
LaLa nhìn quang cảnh lạ lẫm xung quanh rồi đột nhiên nhìn thấy người còn lại trong phòng..
Cầm.Vẻ mặt cô hiện lên vui sướng. cô lao đến bá lấy cổ anh rồi nói ;
- Cầm, cuối cùng cũng tìm đến anh rồi.
Cầm dường như đã biết được hành động tiếp theo của cô nên đã chuẩn bị sẵn tư thế để đón chờ người đẹp.
Và anh tiếp được 1 cách hoàn hảo. đột nhiên lúc đó, không biết sao chân
anh đạp phải cái gì đó trơn trơn, anh mất thăng bằng kéo theo cả 2 người ngã.
Theo 1 quy luật tất nhiên, nếu ngã thì tư thế nó phải đẹp.
bờ môi của Cầm ngậm được cái gì đó mềm mềm trong khi đó 2 tay của anh
như được nắm cái gì đó mềm mềm:
- Ưm… đừng mút.
LALa khẽ rên lên 1 tiếng khiến cho không khí trong căn phòng càng trở nên… ma mị.
Và cũng như 1 lẽ hiển nhiên, mỗi khi có tình trạng ngã thì y như rằng sẽ
có người chứng kiến. Từ ngoài cửa sổ, vài thân ảnh bay vào hô lên:
- Công chúa. Đừng trốn nữa.
Người đến còn ai khác ngoài Zastin. Ngay lập tức vẻ mặt anh đọng lại rồi đỏ lên.
- Xin lỗi.
Chỉ nói được câu đó, anh lập tức kéo theo đám thuộc ha ra ngoài trong khi Cầm không thể giải thích được bất cứ lời nào.
Cầm khóc không ra nước mắt. Giờ có mà nhảy vào hoàng hà cũng không rửa sạch được vết nhơ này a.
- Ưm.Cầm, đừng bóp nữa.
Câu nói lập tức khiến anh tỉnh hồn. Hóa ra trong khi anh đang suy nghĩ linh tinh thì tay với miệng không theo chỉ huy mà cứ hoạt động khiến cho….
Khụ khụ.. tình hình càng lúc càng trở nên xấu hổ.