Lão già khẽ nhìn biểu hiện của đám người mà khẽ mỉm cười:
- Quả
như ngươi nói. Nhà vua của chúng ta đã động đến cấm kỵ và khiến cho đất
nước hủy diệt. Nhưng không phải là đuổi tận giết tuyệt. Nếu không thì
sao chúng ta có thể tạo ra được 1 thành phố thế này. Mọi người dân đều
đã được sơ tán đến nơi an toàn rồi mới độ kiếp. Nhưng quốc vương vì đạt
đến mục đích có thể nói là không từ thủ đoạn nên không chỉ đắc tội các
quốc gia xung quanh mà còn bóc lột người dân nặng nề. Do đó ngay sau khi quốc vương cũng như lực lượng đỉnh tiêm bị tổn thất thì người dân cũng
như là các quốc gia khác bắt đầu đàn áp và khiến cho đất nước này tan
rã. May mà chúng ta đã chuẩn bị sẵn nơi này, Ngay khi đất nước bị công
phá, hợp lực của các phong hào đấu la đánh chìm khu vực trung tâm này
khiến cho bí mật vĩnh viễn bị lãng quên.
Rồi lão khẽ cảm khái:
- Qua bao nhiêu năm, biết bao nhiêu kẻ tâm tư xuống tìm bí mật thành thần đều bị ta diệt sát. Cuối cùng cùng chờ được các ngươi. Những người
xuống không vì bí mật thành thần. Có lẽ nhiệm vụ của lão phu cũng đã đến lúc kết thúc rồi. Dù cho nhờ cấy ghép với hồn thú mà tuổi thọ của ta
được tăng lên rất nhiều nhưng có lẽ cũng đến cực hạn rồi.
Cầm
nghe xong thì cũng cảm khái. Thật ra hắn cũng đoán được 1,2 nhưng nghe
chi tiết từ người trong cuộc thì cũng có 1 cảm giác khác. Vừa có chút
đồng tình vừa có chút không đồng tình. Đồng tình vì cố gắng không từ bỏ, không sợ khó khăn đế đạt đến vĩnh sinh nhưng không đồng tình cách làm
vô nhân đạo của vị vua đó. Dù Cầm cũng không biết lão ta đã thí nghiệm
những cái gì nhưng nguyên việc thí nghiệm cấy ghép con người và hồn thú
đã không thể nào chấp nhận được a.
Nhưng Cầm có ý nghĩ này nhưng các cô nàng kia lại có ý nghĩ khác. Các cô cũng rất hứng thú với cấm kỵ thành thần a.
Và hiển nhiên cảm nhận đó không thể nào thoát khỏi ánh mắt của lão già này hay nói rằng nó không khó phát hiện. Lão khẽ mỉm cười
- Ta biết các ngươi tỏ mò về cách thành thần mà không cần truyền thừa
thần vị. nói với các ngươi cũng không sao vì có lẽ bây giờ nó cũng không còn tồn tại nữa. Có khi những tri thức này sẽ có ích với các ngươi
trong tương lai đi.
- Như các ngươi đã biết, khi đạt đến cấp 99
cũng tức là đạt đến cực hạn đấu la thì không thể nào tiến thêm được nữa. Cả thế giới không biết bao nhiêu vị cực hạn đấu la nhưng mà có thể đạt
thành thần là con số không. Chỉ có 1 con đường duy nhất là tìm được
truyền thừa của các vị thần mới có thể nhất phí trùng thiên.
-
Nhưng không ai biết có tổng cộng bao nhiêu vị thần và cũng không ai có
đủ tự tin mình sẽ may mắn đến mức đó. Do đó con đường thành thần vẫn còn nhưng mà nó không thực tế.
- Vị vua của chúng ta cũng vậy. Ngày
trước, ngài là đệ nhất thiên tài của đế quốc, là 1 vị minh quân luôn
chăm lo dân chúng. Có thể nói dưới thời của ngài thì nhân dân ấm no hạnh phúc.
- Nhưng mà khi ngài ấy đạt đến phong hào đấu la
thì lại là chuyện khác. Ngài ấy đã bỏ 40 năm ra khơi tìm truyền thừa
nhưng cuối cùng thất bại trở về. Người cũng bị thương rất nặng ảnh hưởng đến căn cơ. có thể nói con đường thành thần đã khép lại với ngài ấy.
- Và từ đó, tinh cách của ngài đã thay đổi hoàn toàn. Có thể dùng từ điên cuồng để hình dung. Người không cam lòng con đường thành thần của bản
thân bị đoạn mất. Do đó ngài ấy bắt đầu thí nghiệm để tìm cách khác
thành thần.
- Theo ngài ấy. truyền thừa của các vị thần có ở đây
chứng tỏ ở đại lục này đã từng có người thành thần mà không cần truyền
thừa thần vị.Nhưng có lẽ nó đã tuyệt tích nên bây giờ mới cần bài vị.
- Người khác có thể làm thì không lý gì hắn không thể làm. Và thời đại
hắc ám đã đến.Thời đại của sự điên cuồng tìm kiếm, sự điên cuồng thí
nghiệm.
- Chi tiết thì ta cũng không có tiết lộ vì nó quả thật
quá máu tanh đến ta cũng cảm thấy tà ác. Nhưng mà kết quả thu lại cũng
rất là khả quan. Chúng ta đã tìm ra cách để thành thần.
- Khi
chúng ta đạt đến cực hạn đấu la thì sẽ chạm đến 1 bức tường. 1 bức tường hư vô mờ mịt nhưng cực khó vượt qua. Bức tường này không phải là thứ mà chỉ cần có căn cơ vững chắc hay là có thiên phú kinh người là có thể
phá vỡ. Nó chính là giới hạn của thế giới này. Theo chúng ta phỏng đoán, để thành thần thì cần có 1 chất xúc tác của thế giới khiến cho con
người thoát khỏi kiếp phàm thai.Chúng ta gọi nó là bản nguyên. Nhưng mà
cái gì dùng mãi cũng sẽ hết. Bản nguyên cũng vậy. Có lẽ do quá nhiều
người thành thần nên bản nguyên của thế giới này đã cạn kiệt. do đó
không còn bất cứ ai có thể thành thần được nữa.Nếu cố đến khi bản nguyên hoàn toàn cạn kiệt thì có lẽ thế giới này sẽ không còn cái gọi là tu
luyện nữa thậm chí là thế giới sẽ đi đến kết thúc Các vị thần có lẽ cũng không muốn điều đó xảy ra nên đã tạo ra các thần vị, chứa bản nguyên
này. Tìm những người thật sự có thiên phú để bọn họ thành thần, tránh bị đoạn tuyệt. Vừa bổ xung máu mới.
Rồi lão khẽ thở dài:
-
Mọi việc cũng từ đó mà ra. Vị vua anh minh ngày nào nay đã hoàn toàn bị
lực lượng làm mù mắt.giữa thế giới và bản thân mình ngài ấy đã chọn bản
thân. Ngài ấy bỏ 100 năm mày mò tìm kiếm. Cuối cùng ngài ấy đã tìm ra.
Nơi nào thì ta không thể nói. Chỉ biết nó cực kỳ nguy hiểm. May sao dưới sự khuyên bảo của chúng ta. Ngài ấy chỉ lấy đi 1 phần chứ không lấy đi
toàn bộ. Nếu không ta cũng không biết có chuyện gì xảy ra
- Sau
đó mọi chuyện liền đơn giản. Ngài ấy về, chia phần bản nguyên đó làm 2. 1 phần thì chính ngài ấy dùng. Còn 1 phần kia ở đây.
- Các ngươi
không thể tưởng tượng được cảnh tượng sau khi ngài ấy sử dụng phần bản
nguyên đó để thành thần được đâu. Đất trời như bị thôn thiên địa ám.
Dường như thế giới này đang nổi giận vì có kẻ đã lấy đi bản nguyên của
nó. Thậm chí còn có 2 vị thần bị kinh động tiến đến. 1 vị thần đứng
ngoài quan chiến. Còn 1 vị thần trực tiếp ra tay diệt sát. Lấy lại phần
bản nguyên rồi trả lại.
Lão khẽ cảm khái:
- 1 đất nước
hùng mạnh cứ thế bị nhấm chìm trong giây lát. May mà chúng ta vẫn còn
hậu thủ nếu không thì có lẽ hoàn toàn chết rồi.
Rồi lão lắc đầu để quên đi những chuyện không vui. Quay sang Cầm cùng tam nữa. Lão mỉm cười nói:
- Được rồi, sơ bộ là như vậy đó. Các ngươi còn có câu hỏi gì nữa không.
Chỉ chờ có thế, Cầm lập tức lên tiếng:
- Ngươi nói là chờ chúng ta, những người có khả năng cao tiếp nhận truyền thừa các vị thần. Vậy chúng ta có thể thành thần rồi thì cần gì cái bản nguyên đó nữa. Như vậy sao lão lại nói là đã rũ bỏ trách nhiệm. Hay là… Mắt Cầm khẽ lóe- Cái bản nguyên này không còn là bản nguyên ban đầu
nữa.
Lão nhìn Cầm mỉm cười:
- Không phải ngươi đi lên nhìn xem là biết sao.
Cầm nhìn lão quái vật 1 cái thật sâu rồi hít 1 hơi bước lại gần cái quan
tài. 2 cô nàng đằng sau có chút chần chờ nhưng cũng nhanh chóng tiến lên cùng.