Không biết từ lúc nào, giữa quảng trường Ma Đô đã dựng lên 1 đấu trường
khổng lồ, xung quanh tràn đầy những trận pháp huyền ảo. Hiển nhiên đây
chính là đấu trường cho trận chiến cuối cùng, tìm ra thiên kiêu chi
vương.
Vương Tào như thường lệ đứng lên và nói:
- Thật cao hứng khi tất cả mọi người có mặt ở đây hôm nay để chứng kiến những thời khắc cuối cùng của Ma Kiêu chi chiến lần này. Để tìm ra 1 đời Ma Kiêu
chi vương. Để xem rốt cục ai mới là người có thể trụ đến cuối cùng.
- Thể lệ thi có lẽ tất cả mọi người đã biết rồi. Đấu lôi đài. Người vị
trí thấp hơn sẽ khiêu chiến những vị trí cao hơn. Cứ thế mà tiến đến.
Cuối cùng sẽ tìm ra ai là Ma Kiêu chi vương.
- Giờ ta sẽ công bố
danh sách từ trên xuống dưới do chúng ta căn cứ vào chiến tích của các
ngươi trong cuộc chiến vừa rồi để định ra.
10 cái tên cũng như
hình ảnh minh họa hiện ra trên bầu trời. Cầm đứng ở vị trí thứ 8. Tên
hắc mã bí ẩn kia đứng thứ 9. Cuối cùng là 1 tên may mắn nào đó. Theo như tình báo thì kẻ này vô cùng may mắn, chọn được con đường dễ dàng. Vòng
cuối cũng là hỗn chiến nhưng chỉ có 2 tên trọng thương tiến đến. Đây có
thể nói là kẻ vô cùng may mắn. Tất nhiên, thực lực của hắn cũng không
thấp. Cũng đạt đến Độ Kiếp kỳ đỉnh. Chỉ là kẻ này cũng không có chiến
tích gì nổi bật nên không được chú ý nhiều.
Chính Cầm cũng không quan tâm đến kẻ này, người anh chân chính để ý chỉ có 1, tên hắc mã thần bí kia mà thôi.
Dọng Vương Tào lại vang lên:
- Bây giờ sẽ tiến hành trận đấu đầu tiên. Dù luôn biết câu trả lời nhưng
mà ta vẫn muốn hỏi. Vô Dục, ngươi có muốn khiêu chiến Ma Phượng không.
Người mang tên Vô dục, cũng chính là kẻ may mắn đứng lên. Không nói không
rằng đi lên sàn đấu để thể hiện ý kiến của mình, hắn tham gia.
Ở 1 góc khác, 1 thân ảnh bao trùm trong lớp bào đen cũng bay lên, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng phượng ngâm.
Vô dục nhìn lên đài mỉm cười nói:
- Nếu ta là ngươi thì ta sẽ đầu hàng rồi. Ngươi có thể đánh bại Hỏa Phong có thể nói khiến tất cả mọi người bất ngờ nhưng mà trong đó thuộc tính
áp chế rất rõ ràng. Nói là thua ngươi không bằng nói Hỏa Phong tự thua
chính mình. Nhưng ta sẽ không mắc sai lầm như vậy. Ta lĩnh ngộ đại đạo
có lẽ không sâu như ngươi nhưng mà thực lực, đẳng cấp lại cao hơn ngươi. Trận chiến vô nghĩa này tốt nhất không nên tồn tại a. Ta khuyên ngươi
chịu thua đi, để dành sức đối đầu với kẻ trên ngươi. Đây mới là đổi thủ
ngươi có thể chiến thắng.Ma Phượng không nói nhảm với hắn, nàng lập tức lao lên, sau lưng, hư ảnh
phượng hoàng hiện ra cất lên những tiếng hót kinh người. Từng ngọn lửa
màu đen mang theo nhiệt độ kinh khủng bắn thẳng về phía Vô Dục này.
Nhưng như vậy là chưa đủ để đánh bại Vô Dục. Hắn có thể vào đây rất nhiều là
do may mắn. Nhưng mà muốn có được may mắn đó thì hắn cũng cần có nhất
định thực lực. Những đòn tấn công của Ma Phượng trông mạnh mẽ thật đó
nhưng mà uy lực cũng như cường độ thua kém xa Hỏa Phong, chỉ có chất
lượng là cao hơn. Chính vì thế, nói không ngoa khi Hỏa Phong thua quá
oan.
Vô dục tất nhiên sẽ không ngu để lại mắc cái lỗi đó, anh dựa vào thân pháp hơn người tiến hành né tránh trong khi không ngừng hô
lên:
- Ai za, cần gì phải mạnh mẽ như vậy chứ. Ngươi hăn nên hiểu rằng ngươi rất yếu, khả năng khống hỏa cũng không đạt đến lô hỏa thuần
thanh. Khí thế thì đủ nhưng mà đi vào chi tiết thì yếu vô cùng. Đối với
chúng ta tránh nó vô cùng dễ dàng thậm chí ngạnh kháng cũng chẳng làm
sao. Ta nghĩ ngươi nên từ bỏ đi. Đối với 1 thiên tài như ngươi, ta rất
thưởng thức, không muốn tự tay khiến 1 thiên tài vẫn lạc chút nào.
Nhưng đáp lại hắn chỉ là những đòn tấn công cuồng mãnh, không chút nào có ý
tứ dừng. Cường độ tấn công càng lúc càng cao khiến cho Vô Dục không có
cả thời gian để nói nhảm.
Vẻ mặt hắn âm trầm. Thật tâm hắn cũng
không muốn dốc toàn lực ở đây. Mục tiêu của hắn là vị trí thứ 8 kìa.
Nhưng mà thực lực của đệ tử Vô Diện hắn đã nhìn thấy. Không bằng những
Ma Kiêu hàng đầu nhưng có lẽ cùng hắn không phân cao thấp. Muốn chiến
thắng nhất định không dễ thở.
Nếu tiêu hao quá nhiều ở đây thì
hắn sẽ chịu thiệt rất nhiều. Hắn hoàn toàn không muốn vì kẻ này mà mình
lại thua trong nuối tiếc.
Nhưng mà tình thế này xem ra là không có cách nào rồi.
Cắn rắng, Vô Dục gào to:
- Đừng coi thường ta, xem chiêu.
Cuối cùng, hắn đã chủ động tấn công. Vũ khí của hắn là song đao, trên đó ẩn
hiện hàn khí. Hiển nhiên là chuẩn bị rất kỹ cho trường hợp này.
Lĩnh ngộ tuy không bằng nhưng lại có thực lực bù vào khiến cho Ma Phượng lâm vào bị động triệt để. Thế công bị cắt đứt chỉ có thể lui về phòng thủ.
Chật vật vô cùng. Ngọn lửa của phượng hoàng phẩm chất cao thật đấy,
cường đại thật đấy nhưng mà chủ nhân của nó còn chưa đủ cường đại, chưa
thể phát huy hoàn mĩ sức mạnh của nó. Bị đám hàn khí lấy số lượng áp đảo đánh cho bại lui liên tục.
Có thể nói, sau màn thể hiện kinh diễm hồi vòng ngoài, vào đến trong này, Ma Phượng Đã triệt để biến trở về nguy hình.
Nhưng điều khiến người ta cảm khái là người này vẫn có thể trong tuyệt địa
phản công. Ỷ vào phượng hoàng chi hỏa có tính hồi phục rất mạnh, hắn rất nhiều lần lợi dụng Vô Dục tấn công mà cắn ngược lại 1 cái đau điếng.
Không đến mức trí mạng nhưng tuyệt đối không phải vết thương nhẹ.
Điều này triệt để kích phát hung tính của Vô diện. Hắn đánh cầm chừng vì
không muốn tốn sức nhưng kẻ này đã triệt để kích phát lửa giận trong
hắn. Hắn sẽ không nương tay nữa.
- Giả thần giả quỷ, để ta xem mặt mũi của ngươi thế nào.
Hắn 1 đao chém thẳng về mặt của Ma Phượng, ý đồ lật tung cái mũ kia lên.
Ma Phượng muốn tránh nhưng có lòng mà không có lực. Phượng hoàng chi hỏa
mạnh thật đó nhưng để duy trì nó cũng không dễ dàng. Lấy mạng đổi mạng
khiến cô suy yếu rất nhiều.
Đối mặt với 1 đao này của Vô Dục, cô chỉ có thể miễn cưỡng tránh đi. Hung ác trả lại 1 kiếm.
Tuy nhiên, Vô Dục đã mặc kệ 1 kiếm này, hắn vẫn đâm 1 đao tới.
1 mái tóc dài đỏ như máu tung bay trong gió,1 gương mặt mĩ lệ tuyệt luận
hiển hiện trước mặt mọi người khiến cho tiếng hoan hô, tiếng hò reo dừng lại chốc lát.
Không ai ngờ, con hắc mã thần bí lại là 1 cô gái, mà còn là 1 cô gái xinh đẹp vô ngần khiến người khác nhìn 1 còn muốn nhìn 2.
Chính Vô Dục cũng bất ngờ, khiến hắn đứng hình trong nửa giây.
Nhưng nửa giây là quá nhiều trong 1 cuộc chiến như thế này. Và Ma Phượng không có bỏ qua nửa giây này.
Nửa giây phân thắng bại. Ngọn lửa phượng hoàng lại bùng lên lần nữa, so với nãy còn ác liệt hơn rất nhiều. Vô Dục không kịp chuẩn bị lại mất nửa
giây khiến hắn triệt để lâm vào thế bị động, mặc cho Ma Phượng tấn công. Và rồi, cái gì đến cũng đến, 1 thân ảnh với mái tóc màu đỏ ngẩng đầu
đầy kiêu ngạo như tuyên bố chiến thắng của mình.