Chu Vương ngồi dưới đất, vẻ mặt có chút khó tin nhìn Cầm. Hắn hoàn toàn không quan tâm đến vết thương của
mình. Vết thương dù khá sâu nhưng không trí mạng. Nhưng là Cầm không
muốn lấy mạng hắn chứ không phải vết thương không đủ sâu để làm điều đó.
Đây là 1 sự sỉ nhục, 1 sự sỉ nhục vô cùng lớn đối với 1 người kiêu ngạo như hắn.
Cầm nhìn hắn, đầy ngạo nghễ và nói:
- Ta biết trong lòng ngươi đang nghĩ gì. Ngươi đang không hiểu vì sao ta
có thể tung ra 1 chiêu khủng bố như vậy mà không sử dụng từ đầu. Nếu sử
dụng từ đầu có lẽ cuộc chiến này sẽ không kéo dài và kịch tính như vậy.
- Ngươi biết vì sao không. Bởi vì ta muốn đánh nát lòng tin của ngươi.
Muốn ngươi thấy được chiêu thức mạnh nhất của mình bị phá vỡ 1 cách vô
cùng dễ dàng. Ta muốn thấy được lòng tin của ngươi bị đánh vỡ từng chút
từng chút 1.
- Ngươi là thiên kiêu nhưng trong mắt ta ngươi chỉ
là 1 con kiến không hơn không kém. Ta muốn giết thì giết, muốn chơi thế
nào thì chơi.
- Ngươi hẳn là cảm thấy may mắn vì mình chỉ gián tiếp dẫn đến cái chết của Chu Tuyết, nếu
không thì ngươi muốn sống cũng không được mà muốn chết cũng không xong.
Nói xong anh xuống đài trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.
Sự im lặng bao trùm trong giây lát. Ngay sau đó là tiếng hoan hô như thủy
triều. Trận đấu này quả thật vô cùng kích thích với tất cả mọi người.
Những màn lật kèo liên tục thật vô cùng mãn nhãn.
Ai cũng có thể thấy được 1 quái vật đang từ từ đi lên, có dấu hiệu đàn áp 1 thế.
Bọn họ đang hi vọng thiên tài nghịch tập, nhất cử đi lên đỉnh phong.
Nhưng 1 dọng nói vang lên khiến tất cả giật mình:
- Khoan đã.
Từ trên đài cao, 1 lão giả đi xuống, nhìn Cầm chằm chằm và nói:- Trong đòn tấn công vừa rồi của ngươi, ta cảm nhận thấy được ma khí trong đó. Điều này là sao.
Ánh mắt lão hiện ra hung quang. Trong bao năm qua, không thiếu những kẻ bị ma tộc tẩy não. Trở về tai họa tiên giới.
Điều đáng chú ý là rất nhiều người trong đó biểu hiện đều vô cùng bình
thường cho đến khi bọn họ bộc phát. Không ít lần tiên giới đã bị tổn
thương nặng nề vì những tên như vậy.
Và thể nội tồn tại ma khí chính là dấu hiệu dễ nhận thấy nhất của những tên này.
Cầm biết điều đó, do đó anh mới không bộc lộ toàn bộ sức mạnh của mình, chủ yếu là vận dụng sức mạnh cơ thể để tránh đi những rắc rối cần thiết.
Nhưng để phá được Hỏa Quyển này anh không thể không tung toàn bộ sức mạnh. Dù cho đã cố che dấu nhưng mà hoàn toàn không thể che dấu khỏi mắt những
vị tông chủ này a.
Thở dài 1 hơi. Cầm nói:
- Đúng là trong cơ thể ta tồn tại ma khí. Các vị nghĩ chúng ta có thể trở về đây sẽ dễ
dàng hay sao. Dù đã cố gắng rất nhiều để tránh thoát đi nhưng mà chúng
tôi vẫn gặp được 1 con ma gấu có thể sánh ngang với Độ Kiếp kỳ. Để có
thể sống sót, ta không thể không liều mạng hấp thụ ma khí vào trong cơ
thể. May mà cơ thể ta khác với thường nhân. Nguyên anh tồn tại 2 loại
khí thế nên hấp thụ ma khí cho bản thân sử dụng mà không bị nó khống
chế. Điều này ngươi có thể hỏi Thiên Nguyệt. Ta nghĩ trong cơ thể nàng
không có ma khí đâu.
Lão giả trầm mặc nhìn Cầm và nói:
-
Lời ngươi nói rất có sức thuyết phục nhưng mà ta không có cách nào biết
được nó có phải là thật hay không. Trong lịch sử đã có rất nhiều trường
hợp như ngươi, rất thanh tỉnh nhưng lại là 1 quả bom có thể nổ bất cứ
lúc nào. Mời ngươi đi theo chúng ta 1 chuyến. Việc này cần phải bàn bạc
thêm.
- Vậy thì cuộc thi này.
- Rất tiếc, cho đến khi
chúng ta xác định thì ngươi sẽ không được tham gia vào cuộc thi lần này. Nhưng ngươi yên tâm. Nếu như chứng minh ngươi là trong sạch thì vị trí
ngươi vốn có vẫn sẽ là của ngươi. Ngươi sẽ vẫn được tiến vào Ngộ Đạo Trì mà còn có 1 vị trí không tệ. Thậm chí nếu như xác nhận sau đó thì chúng ta vẫn có cách đền bù cho ngươi, đảm bảo không khiến ngươi thất vọng.
- Nào, mời đi cùng ta.
Cầm hít 1 hơi lấy lại bình tĩnh. Khi thấy lão giả này xuất hiện thì anh đã
nghĩ đến trường hợp xấu nhất là trực tiếp bị đàn áp tại chỗ. Có thể còn
sống mà nói chuyện thế này đã có thể coi như là may mắn rồi. Đây có lẽ
cũng là do hậu trường của mình đủ cứng đi. Còn may còn may.Có hậu trường như vậy thì chỉ cần mình không vấn đề thì chỉ cần anh không có vấn đề thì mọi thứ sẽ ổn thôi.
Nghĩ đến đó, Cầm nhìn lão giả và nói:
- Mời dẫn đường.
Lão giả gật đầu, dường như khá là thưởng thức thái độ hợp tác của Cầm. Cả 2 nhanh chóng rời đi sân đấu trong sự xì xào bàn tán của mọi người. Rời
đi theo cùng còn có Thiên Nguyệt. Hiển nhiên, cô nàng cũng cần kiểm tra.
Ngay sau đó, 1 lão giả đi lên và nói:
- Do có chút sự cố nên là cuộc thi phải dừng giữa chừng. Mọi thứ sẽ được
bắt đầu lại. Mời tuyển thủ vị trí thứ 12 bắt đầu thách đấu.
……..
Cuộc chiến bắt đầu lại hoàn toàn không liên quan đến Cầm. Anh lúc này đang
được toàn diện kiểm tra thân thể đến linh hồn để chắc chắn không bị đoạt xá.
Càng kiểm tra, bọn họ càng kinh ngạc. Bởi vì tình trạng của
Cầm tất cả mọi người chưa thấy bao giờ. Nguyên Anh thì nửa nọ nửa kia,
trong cơ thể thì 1 nửa tồn tại ma khí, 1 nửa lại là linh khí. Hơn nữa
nồng độ lẫn chất lượng đều không thấp. Điều khiến bọn họ ngạc nhiên
chính là dù trong cơ thể tồn tại 2 loại năng lượng trái ngược như vậy
nhưng mà chúng nó lại tồn tại 1 sự cân bằng vị diệu, khiến Cầm có thể tự do vận dụng cả 2 loại lực lượng này.
Quả thật là bất khả tư nghị.
Ánh mắt rất nhiều vị đại lão ở đây lấp lóe. Dù rất chán ghét ma giới nhưng
bọn họ không thể không thừa nhận rằng cùng cấp thì ma tộc mạnh hơn bọn
họ 1 chút. Mà tất cả là do ma khí này. So với linh khí ôn hòa thì ma khí tràn ngập sự tàn bạo và giết chóc. Do đó các loại ma kỹ thường thường
sẽ có sức phá hoại mạnh mẽ hơn các loại võ kỹ rất nhiều.
Ở đây có người nào mong muốn có thể sử dụng ma kỹ không. Có thậm chí là không
chỉ 1. Nhưng mà ma khí quá cuồng bạo lại có ma tính có thể ăn mòn tâm
trí. Hơn nữa trong cơ thể bọn họ đều là linh khí. Hấp thụ ma khí chẳng
khác nào chịu chết cả.
Đó cũng là lý do vì sao mà cả 2 bên vẫn giằng co tới giờ
Nhưng trường hợp của Cầm như mở ra 1 cánh cửa sáng. Cánh cửa khiến mọi người
có thể hấp thụ ma khí. Khiến tiên giới có thể không kiêng nể gì mà xâm
nhập ma giới.
Có lẽ, kẻ này có thể cải biến chiến cuộc, có thể lật ra 1 trang sử mới cho tiên giới đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com