"Chỉ là không đến nỗi nào thôi á? Làm ơn, lâu lắm rồi tôi mới lại thấy
một trò chơi tranh tài lôi cuốn đến mức trố mắt lên xem đây này."
Ngồi cạnh thành viên vừa lên tiếng, một người đàn ông trung niên vô tư cười
nói, giọng điệu thích thú không thèm che lấp trái ngược hoàn toàn với kẻ trước: "Chiến sự nổ ra liên tục quá mãn nhãn, quân số đông mà không bị
rối như "Quê hương rồng thiêng" lướt qua một phát là hiểu tình thế ngay. Mảng xây dựng nhà cửa phát triển kinh tế cũng không tệ, người không
biết tý gì về trò chơi như chúng ta nghe giải thích vẫn nắm được một
hai. Này mà không đến nỗi nào quá bằng nói những trò chơi chiến thuật
khác chỉ đáng ném sọt rác!"
"Ố ồ, có vẻ trò chơi trước mắt đây
mới kiếm được thêm cho mình một fan hâm mộ rồi này." Người phụ nữ duy
nhất trong nhóm nghe thấy vậy bèn hướng về phía người đàn ông trung niên nháy mắt hỏi thêm: "Cơ mà không ngờ anh lại ưa thích kiểu quân đơn điệu lỗi thời này đấy anh Wynn. Không phải thường ngày anh vẫn luôn nhấn
mạnh chủng quân trong các trò chơi chiến thuật phải sở hữu thông số phức tạp, kỹ năng đầy mình mới là hợp thời đại sao?"
"À thì, nhấn
mạnh là một chuyện thi thoảng "đổi gió" hoài cựu cũng tốt mà?" Bị phản
bác có chút lúng túng, người đàn ông trung niên tên Wynn cố gắng trấn
định gãi mũi hồi đáp: "Huống hồ… quân đội trong trò chơi này nhìn vậy
thôi chứ thiết kế khá là tinh tế đấy. Mọi kỹ năng đưa hết về dạng bị
động ẩn tạo thành quan hệ khắc chế rất hợp với bối cảnh lịch sử quá khứ, thêm vào yếu tố mở khóa những nâng cấp sức mạnh hay lựa chọn chủng quân mới khi lên "đời" thật sự đỉnh cao. Càng về sau lựa chọn càng đa dạng
người chơi càng có nhiều chiến thuật để triển khai, đồng thời quân cũ
nếu nâng cấp lên đầy đủ vẫn có thể đảm bảo giá trị của mình không bị
giảm sút quá nhiều so với thời điểm đầu. Rất đáng để cha đẻ mấy trò kiểu "Quê hương rồng thiêng" học tập một hai."
"Nói vậy là anh Wynn đánh giá trò chơi trước mắt đây hay hơn cả "Quê hương rồng thiêng"?"
"Hay hơn thì không dám khẳng định, đại khái… hai bên ngang bằng nhau đi. Mỗi trò có một cái hay riêng, tất nhiên nhìn từ góc độ khán giả theo dõi
tranh tài thì là như thế."
Cảm thấy nhận xét đưa ra đã đủ nhiều,
Wynn ngừng lại quét mắt nhìn tất cả mọi người một lượt rồi nối tiếp
thành viên ngồi cạnh tiến hành trưng cầu ý kiến: "Nào mọi người, có ý
kiến gì thì chia sẻ cho nhau biết đi chứ? Ngồi họp bàn công chuyện chứ
có phải ngồi xem phim rạp đâu mà im lặng vậy, khu vực an toàn cứ nói
thoải mái đừng ngại."
"Ý kiến gì nữa, anh nói hết rồi đó anh
Wynn. Lối chơi thiết kế tốt, đầy đủ chiều sâu. Tranh tài kịch tính hấp
dẫn người xem. Bị mỗi cái đồ họa thô kệch, không thì đã đè đầu cưỡi cổ
mấy trò cùng thể loại đang thịnh hành."
"Đồng ý. Bất quá kể cả
thế thì theo tôi, trò chơi này cũng đã là đối trọng đáng gờm của "Quê
hương rồng thiêng" hay dòng trò chơi bối cảnh Thế chiến rồi. Xem tuyển
thủ thi đấu trò chơi này đem lại cảm xúc không thua gì mấy trò chơi đó
cả, quả ôm bom nổ nhà đến kẻ không biết gì về trò chơi như tôi mà còn
thấy sướng thì bảo sao đám khán giả trên màn hình ai nấy nhảy cẫng lên
hết lượt."
"Cảm giác mọi thứ trong cái trò chơi này có vẻ gì đó
rất huyền ảo nhưng lại không hề khó nắm bắt chút nào. Bảo sao nó lại
nhảy lên trở thành xu hướng từ lúc giải đấu bắt đầu, được lòng cả khán
giả lẫn tuyển thủ thi đấu thế thì muốn không thành xu hướng cũng khó….
Lão Pierre với đám TaleBits đứng sau tính dở rồi, biết thế này đã chẳng
hùa theo chèn ép người ta." Được lời như cởi tấm lòng, đám thành viên tụ hội còn lại lần lượt nêu lên quan điểm của từng cá nhân về trò chơi
đang trình chiếu trên màn hình lớn. Từ nội dung thảo luận có thể nhận ra được ngồi đây toàn là những thành phần hoạt động trong mảng trò chơi
điện tử nói chung, lờ mờ biết đến sự tồn tại của "Age of Empires" đồng
thời đã từng va chạm ít nhiều với cha đẻ trò chơi.
"Đừng có nói
cái câu biết thế. Dù tôi hay công ty TaleBits không đánh tiếng với mọi
người thì mọi người cũng phải có tinh thần tự giác chèn ép cái trò chơi
này. Nó thuộc phạm trù nghĩa vụ rồi." Bị người cuối cùng réo tên, chủ
tọa tổ chức cuộc họp mặt thảo luận ngày hôm nay - Pierre Hawley cau mày
gạt tư tưởng không nên có sang một bên. Những nếp nhăn sầu lo hiển hiện
rõ nét trên khuôn mặt nhà bình luận trò chơi quyền thế, trái ngược hoàn
toàn với cái vẻ đắc chí biểu lộ ra cách đây ít lâu. Cũng dễ hiểu thôi,
vì hiện tại mọi sự đã bắt đầu vuột khỏi tầm kiểm soát của ông lẫn phe
cánh ẩn giấu sau màn.
Bằng vào hàng loạt động thái ngăn cản
truyền bá danh tiếng đã và đang triển khai, khi thấy đoàn đội Dương Khoa đánh trống lui quân ai nấy đã hí hửng mở cờ trong bụng rằng "Age of
Empires" coi như triệt để vô duyên với giải Video Game Awards năm nay.
Nào ngờ Ninja Entertainment thấy đường lớn không thông bèn âm thầm
chuyển sang đi đường ngách, sản phẩm mới xuất xưởng chưa đầy năm đã dám
chơi liều tổ chức giải đấu va chạm với "mùa eSport" thường niên. Chất
lượng tổng thể thì chả có gì nổi bật, song không hiểu sao theo thời gian trôi đi, "mùa eSport" ngày càng cận kề khán giả theo dõi AoE
Championship lại ngày càng trở nên cuồng nhiệt và đông đúc. Đến độ người nào không biết trông thấy cảnh này còn tưởng rằng "mùa eSport" năm nay
đến sớm cơ.
Nên nhớ rằng cái giải chính quy này không có sự tiếp
tay của giới truyền thông khu vực bản địa là bọn họ đâu đấy. Thế mà động tĩnh làm ra vẫn cứ là hết sức kinh người, thật sự phản khoa học quá
đỗi.
Chưa hết, đến cả đám tuyển thủ chuyên nghiệp dự giải dù mạnh hay yếu cũng đều cho thấy dáng vẻ hào hứng phấn khích mỗi khi lên sân
khấu so tài, đồng thời mịt mờ biểu thị ý tứ rằng câu lạc bộ phía sau họ
đang bắt đầu suy tính đến chuyện đưa bộ môn này vào danh mục thi đấu
trong tương lai gần. Cứ việc trước mắt chưa thấy có ai đứng ra nhận thầu làm giải ngoại trừ cha đẻ trò chơi, song đây đã là tín hiệu cho thấy
rằng xu thế đăng đỉnh của "Age of Empires" tại miền lục địa già dần trở
nên tất yếu và khó lòng có thể ngăn cản. Đương nhiên, hệ quả kèm theo là trò chơi sớm muộn gì cũng sẽ tự động lọt vào mắt xanh của ban giám khảo Video Game Awards năm nay, bất chấp những nỗ lực phong tỏa danh tiếng
không biết mệt mỏi của bọn họ bấy lâu nay.
Ngươi nói trò chơi của Ninja Entertainment không đáng để coi trọng? Vậy ngươi giải thích như
nào về hàng đống bình luận tích cực tới từ dân gian, rồi giải đấu chính
quy mở ra một cái được cả cộng đồng to lớn ủng hộ nữa? Hay là ngươi cho
rằng ánh mắt của ngươi xuất sắc hơn toàn dân, xuất sắc hơn đám tuyển thủ quanh năm làm bạn với phím chuột?
Nhận thức được mối uy hiếp to
lớn đến từ giải đấu AoE Championship "phiên bản châu Âu" bất ngờ diễn
ra, thế là cả Pierre lẫn phe cánh ẩn giấu sau màn - cha đẻ "Quê hương
rồng thiêng" TaleBits vội vàng kêu gọi đồng minh họp mặt tìm tòi biện
pháp ứng đối. Nào ngờ, biện pháp đâu chưa thấy chỉ thấy toàn những lời
khen ngợi tranh tài thú vị với cả hấp dẫn, cứ như là vấn đề trước mắt
chưa đủ nghiêm trọng vậy. Lại còn thêm cả thành phần "biết thế" nữa chứ, nghe lời nói ra chỉ muốn trở tay tát cho vỡ "a lô".
"Ông Pierre
nói vậy cũng không được." Nghe Pierre nhấn rất mạnh vào hai từ "nghĩa
vụ", Wynn nở nụ cười khinh khỉnh lên tiếng bênh vực: "Xác thực mọi người ngồi đây nên chung sức bài trừ hàng ngoại nhập nhằm giúp đỡ công ty bản địa giữ gìn thị phần. Nhưng xin ông đừng có lôi từ nghĩa vụ ra, như thể đám TaleBits sau lưng ông nói gì là bọn tôi phải nghe ấy. Chuyện hợp
tác người tình ta nguyện, các ông tính toán không kín kẽ báo hại bọn tôi thì chả nhẽ bọn tôi không có quyền kêu rên?"
"Tôi còn chưa muốn
nói ông nữa đấy Wynn." Không để lời bênh vực vào lòng, Pierre tiếp tục
giở giọng gay gắt: "Biết sự tình đang mất kiểm soát không lo nghĩ cách
giúp đi chỉ biết ngồi khen suông. Có còn muốn mặt mũi nữa không?"
"Mặt mũi à? Mặt mũi cố nhiên là muốn, cơ mà bây giờ ông muốn tôi giúp thế
nào hả Pierre? Báo trước là đừng trông chờ rằng tôi sẽ nói điều gì đó
không hay về cái giải trước mắt đây, làm vậy lộ liễu quá cộng đồng xúm
vào thăm hỏi cả gia phả nhà tôi mất. Lúc ấy mới gọi là mất mặt thực sự,
chuyện này khỏi thương lượng."
"... Nói vậy tức là ông không có ý muốn phối hợp tiếp với đám bọn tôi đấy phỏng?"
"Đại khái là vậy. Ông muốn nghĩ sao thì nghĩ, chứ tôi phải đảm bảo quyền lợi tự thân của bên tôi trước. Thông cảm giúp cho."
Wynn nhún vai làm điệu bộ chẳng sao cả, sau đó ung dung đảo mắt xem nốt diễn biến ván đấu gay cấn đang trình chiếu trên màn hình lớn, không thèm để
tâm đến những người xung quanh quay ra nhìn mình với ánh mắt đầy ẩn ý.
Đúng lúc này tiếng chuông điện thoại bất chợt reo lên, thành viên nữ duy nhất trong nhóm sau khi lôi điện thoại của mình ra xem ai gọi đến thì
lập tức hướng về phía chủ tọa thưa thốt: "Anh Pierre, là phóng viên đến
tận nơi thăm dò tình hình gọi về."
"Đưa anh."
Dường như
bản thân đang chờ cuộc gọi này từ lâu, tạm thời không màng đến Wynn
Pierre tiếp ngay lấy điện thoại từ thành viên nữ bấm nút thưa máy, kế
đến là đi thẳng luôn vào vấn đề: "Là tôi Pierre. Tình hình thế nào mau
báo cáo đi."
"Vâng thưa anh. Mấy đứa bọn em vào đến tận nơi rồi
ạ, người thì cũng vừa tiếp xúc xong. Cơ mà bọn chúng chẳng có thiện chí
hợp tác đâu ạ, không quan tâm đưa tin thế nào đã đành lại còn đe dọa sẽ
tống cổ mấy đứa bọn em nếu gây cản trở công tác tổ chức giải nữa. Làm
bọn em chỉ có thể đứng ở vòng ngoài khai thác thông tin." Từ trong điện
thoại truyền ra thanh âm mười phần khổ não, chắc là đang gặp khó trong
công tác hay đại loại thế.
"Cái đó không trọng yếu. Trọng yếu là
mấy đứa bay có moi ra được tin tức có thể lợi dụng, hay là scandal liên
quan tới giải không?" Không có kiên nhẫn lắng nghe đối phương than vãn,
Pierre lập tức đả động đến nội dung mấu chốt. Thì ra đám người phóng
viên tiếp xúc với Hòa Yến chính là "quân" của tay bình luận mưu mô, được cử đi với mục đích tìm kiếm đầu mối tin tức có thể gây bất lợi cho danh tiếng giải đấu, rồi sau đó mọi người sẽ xào nấu nó lên trước khi loan
tin cho cả làng cả tổng biết. Đó là chiêu số duy nhất mà ông lẫn phe
cánh TaleBits đứng sau có thể nghĩ tới vào lúc này, nhằm tiếp tục ngăn
cản Ninja Entertainment không cho đối phương thuận lợi đột phá vòng vây.
Căn bản bọn họ không thể đưa tin tức tốt đẹp về giải đấu được, không đưa
tin tức gì thì lại khó ăn khó nói với cộng đồng đã biết đến giải đấu
ngoài kia. Suy đi tính lại chỉ có mỗi nước đưa tin xấu về giải đấu là
hợp lý nhất, vừa đảm bảo không bị vuột mất lưu lượng độc giả vừa có thứ
để lòe đám giám khảo Video Game Awards. Tiện cả đôi đường.
"Scandal… tạm thời bọn em chưa moi ra được ạ. Bất kỳ khán giả nào bọn em hỏi đến
đều nói giải đấu tổ chức tốt, các tuyển thủ cũng không thấy kêu ca phàn
nàn…. À không, nói đến tuyển thủ thực ra mới rồi vừa xảy ra một scandal
ạ."
"Là scandal gì? Mau nói." Nếp nhăn trên mặt hơi giãn ra, đan
Pierre vội vã bật người ngồi thẳng lưng truy vấn. Chỉ có điều, từ trong
điện thoại lúc này lại truyền ra thanh âm của người khác, với nội dung
gây cụt hứng tột độ:
"Mày điên à, nó chỉ là trục trặc nhỏ thôi
chứ gọi là scandal sao được?... Dạ thưa anh, nãy đám tuyển thủ đang thi
đấu thì tự dưng trò chơi phát sinh lỗi, gây ảnh hưởng lớn nên có một đội yêu cầu đấu lại cho công bằng. Theo lý thuyết thì không đấu lại được,
cơ mà ban tổ chức họ linh động thương lượng thành công với cả hai bên
nên là cuối cùng vẫn đấu lại. Không bên nào bất mãn cả, chắc ban tổ
chức…."
"Đủ rồi, tôi không cần nghe mấy đứa bay mô tả bọn Ninja
Entertainment thần thánh như thế nào." Tinh thần chưa phấn chấn lên tý
tẹo nào đã lại tụt xuống nhanh hơn tụt quần, Pierre lớn tiếng gào rú với cái điện thoại trong tay: "Rốt cuộc là có tìm kiếm được tin tức gì có
thể lợi dụng được không?"
"Thưa… trước mắt bọn em tạm thời chưa kiếm được ạ. (giọng run)"
"Vậy thì gọi điện về đây làm cái quái gì thế hả? Đi làm việc tiếp, bằng mọi
giá phải tìm ra được tin tức có thể lợi dụng được cho tôi. Không thì mấy đứa bay khỏi cần vác mặt về đây nữa!" Nói hết những gì cần nói, Pierre
ngắt máy trong tức tối rồi quăng trả điện thoại cho thành viên nữ, cả
người lại ngồi xẹp xuống thành ghế như quả bóng xì hơi.
Nhất thời trang bức nhất thời thoải mái, Một mực trang bức một mực thoải mái!