"Một phương án thúc đẩy doanh số không tệ thưa sếp. Nhưng khả năng cao
khi đưa vào triển khai sẽ bị đám kẻ địch giật dây cánh báo chí kia của
chúng ta nhìn ra, mà một khi đã bị nhìn ra… e rằng chúng sẽ lại có thêm
căn cứ để tiếp tục dẫn dắt dư luận lên án chúng ta thưa sếp. Tỷ như
chúng ta chỉ quan tâm tới việc làm sao để bán trò chơi được nhiều chẳng
hạn, đến scandal cũng lợi dụng."
Trước "cao kiến" của Dương Khoa
Lệ Thủy là người đi đầu phân tích lợi hại được mất. Sau đó các thành
viên còn lại cũng bày tỏ quan điểm tương tự, kèm thêm kết luận rằng thời buổi nhạy cảm sắp tới Ninja Entertainment nên chú ý giữ gìn hình tượng
thay vì chỉ chăm chăm đẩy mạnh doanh số phát hành "Age of Empires" vốn
đã hết sức ấn tượng bằng mọi giá. Chúng nhanh chóng khiến nụ cười trên
môi hắn vụt tắt vì chưng hửng, nhưng rồi cảm thấy mọi người nói rất có
lý thế là hắn quyết định tiếp thu một cách vô tư:
"Nếu mọi người
đều cảm thấy không nên nhân dịp scandal nổi lên ngầm quảng bá trò chơi
thì thôi vậy không sao cả. Ta cứ đi theo phương án xoa dịu dư luận thuần túy kia thôi, hy vọng mọi người tập trung xử lý mọi thứ chu toàn để
phong ba lắng xuống nhanh nhất có thể, không làm ảnh hưởng đến giải đấu
sắp tới…. Ok, tạm chốt lại vấn đề thanh thiếu niên nghiện chơi "Đế chế" ở đây nhé, nếu mọi người không còn gì để bàn bạc nữa thì cuộc họp kết
thúc được rồi. Ngày nghỉ…. À riêng chị Liễu, anh Đức với chị Thủy ở lại. Nhắc đến giải đấu thuận tiện Khoa tôi có chút chuyện muốn trao đổi với
mọi người."
"Vâng sếp."
"Giải tán? Vậy mọi người ở lại nhé tôi "bay" trước đây. Đang bận "chạy sô". ( ̄~ ̄) “
"Khiếp, bốc phét vừa thôi "ca xĩ". Quần đùi áo ngủ thế kia mà đòi "chạy sô". ( ̄、 ̄〃) "
"Ơ phét gì đang "chạy sô" thật đấy nhá. Ai muốn nghe giọng ca vàng trong
làng cải lương Hoàng Gold tôi đây thì vô kênh voice nội bộ nha. Tiết mục sẽ bắt đầu trong…."
"( ̄- ̄) Chị Liễu, "sút" anh Hoàng và những người không liên quan ra cho nhanh đi."
"Được. (múa ngón tay)"
"... Này từ từ, để giới thiệu nố…!"
Theo sau mệnh lệnh của Dương Khoa, từng ô màn ảnh camera của những thành
viên không liên quan nối đuôi nhau biến mất trên màn hình chung. Đợi cho phòng họp trực tuyến chỉ còn lại bốn người thân cận với nhau, thấy
không cần phải giữ hình tượng nữa Liễu thả lỏng tâm thần cất giọng hỏi
han: "Tốt rồi, giờ thì cụ thể là Khoa muốn trao đổi về chuyện gì vậy?
Công tác trù bị hay…."
"Là chuyện hợp tác quảng cáo nhận tài trợ,
ban nãy có nhóm anh Hoàng nên em không tiện nói." Dương Khoa hồi đáp
nhanh gọn: "Tình hình hiện tại thế nào rồi, chị nói em nghe xem."
"Muốn biết sơ qua hay cặn kẽ em?"
"Cặn kẽ."
"Vậy đi từ mảng nhận tài trợ trước nhé. Tài trợ có hai dạng là hiện vật và
hiện kim, về hiện vật thì chị đã đạt thành thỏa thuận miệng với SUSA. Họ sẽ nhận thầu toàn bộ giải của vòng chung kết cộng thêm giải nhất của
tất cả các vòng khu vực. Tất nhiên phần thưởng tiền cho các đội đạt giải sẽ không thay đổi và ta vẫn cứ là bên phải chi ra."
"(Mở to mắt) SUSA?"
"Ừ, hãng linh kiện máy tính PC ấy. Sao thế em, thương hiệu nổi tiếng vậy mà không biết à? (nhướn mày)"
"Đâu có? Chẳng qua… em hơi ngạc nhiên tý xíu vì thương hiệu nổi vậy tìm đến
chúng ta thôi. Cơ mà đã bao thầu cả vòng chung kết rồi lại còn kiêm thêm giải nhất khu vực? Chị thuyết phục họ kiểu gì mà ra tay hào phóng thế?" Nhận thấy bản thân vừa nói hớ, Dương Khoa lập tức lấp liếm bằng lời
khen ngầm bà chị cầm đầu bộ môn truyền thông. Đồng thời trong lòng hắn
cũng không quên nhổ nước bọt cái công ty "nổi tiếng" mà Liễu vừa nói
tới. Tên gì mà nghe xóc hết cả tai, nói một lần đố ai mà nhận ra được đó là thương hiệu của một công ty.
"À chị chẳng thuyết phục gì đâu, là họ tự mình đưa ra quyết định đấy." Liễu lắc nhẹ đầu thành thật đáp
lại: "Có lẽ họ thấy giải chúng ta vừa là giải chính quy vừa có quy mô
lớn, được đông đảo cộng đồng chờ mong nên muốn đầu tư làm lớn một phen.
Với lại hào phóng là hào phóng đối với mình thôi chứ chưa chắc đã là hào phóng trong mắt người ta. Thành thử người ta có thành ý thì mình cứ
tiếp nhận thôi, không phải lăn tăn đâu em."
"Có lý. Nhưng bên SUSA chỉ tài trợ giải nhất thôi à, còn giải nhì giải ba thì sao chị Liễu?"
"Đương nhiên là không tài trợ rồi em. Mà hiện tại cũng chưa thấy bên nào mặn
mà với việc tài trợ mấy giải nhì giải ba này cả. Khả năng cao chúng ta
sẽ phải quay về kế hoạch ban đầu là chỉ trao phần thưởng tiền mặt…."
"Ấy, xin phép sếp với Liễu cho em góp ý chút." Lệ Thủy bỗng nhiên lên tiếng
cắt ngang: "Về tài trợ phần thưởng hiện vật tại vòng thi đấu khu vực thì em vừa mới nhận được phản hồi từ phía MetalSeries, họ đồng ý tài trợ
nốt các giải còn sót lại nhưng với điều kiện là chúng ta không được hợp
tác với bất kỳ công ty sản xuất thiết bị điện tử ngoại vi nào nữa. Nếu
ta đáp ứng điều kiện của họ thì buộc phải hủy bỏ đàm phán với Valkyrie
do bên đó có sản xuất mặt hàng tai nghe thuộc nhóm thiết bị điện tử
ngoại vi. Sếp và chị Liễu cân nhắc lựa chọn giúp em ạ, để em còn làm
việc với cả hai bên."
"Này thì có gì phải cân nhắc? Đồng ý với
MetalSeries luôn đi em, bỏ Valkyrie thôi chỗ nào ăn chắc được thì em cứ
ăn chắc chỗ đó cho chị. Đừng suy nghĩ nhiều làm gì, quyết đoán lên."
Không cần đến một giây suy nghĩ Liễu lập tức phân phó đàn em "có mới nới cũ", đôi mắt híp lại tỏ vẻ bất mãn khiến Lệ Thủy sợ sệt vội gật lấy gật để.
Tiếp đó, cô quay trở lại với Dương Khoa chốt danh sách tài trợ hiện vật
bằng một nhãn hiệu không thể quen thuộc được hơn nữa là Vitality. Ngọc
Linh - mẹ Dương Khoa cam đoan sẽ bao trọn khoản giải khát trong suốt
thời gian giải đấu diễn ra, đảm bảo đến người qua đường cũng có thể tận
hưởng những chai xá xị ngọt mát nếu thích chứ đừng nói ban tổ chức, đội
tuyển dự thi hay khán giả. Chịu chơi đến nỗi làm nhân vật chính của
chúng ta choáng váng chẳng nói được lời nào, ngoại trừ ba tiếng "ối giời ơi" lặp lại liên hồi.
"Thôi nào em, ra vẻ khoa trương hơi quá lố
rồi đấy. Có mẹ chăm lo cho đủ đường sướng thế còn kêu rên…. E hèm, hiện
vật như vậy là kết thúc này. Tài trợ hiện kim thì chúng ta đã ký hợp tác với năm đơn vị và nhận được tổng cộng gần ba trăm triệu đồng. Bảng kê
chi tiết nếu em muốn xem thì để chị gửi email cho em."
"Bảng kê
thì không cần. Năm nhà mà được mấy trăm triệu như vậy thì cũng hào phóng chả kém gì SUSA đâu nhỉ? Đổi lại họ có đề ra yêu cầu ngặt nghèo nào
trong chuyện quảng cáo không?"
"Đây đây, giờ chị sẽ nói đến mảng
quảng cáo. Nhìn chung thì không có bên nào đưa ra yêu cầu quá đáng không thể tiếp thu được cả, công tác quảng cáo do đó sẽ triển khai như bình
thường các giải đấu hay làm, đi kèm với một số đề xuất chỉnh sửa mà
chúng ta đã thống nhất hồi đầu tuần. Ngoại trừ SUSA, bên đó muốn chúng
ta hợp tác sâu hơn trong việc tuyên truyền một sản phẩm chuẩn bị xuất
xưởng của hãng, bằng cách mượn danh tiếng "Đế chế" rồi đem hai thứ gắn
liền với nhau."
"Kiểu như tên linh kiện ghép cùng với tên trò chơi hả? Xong rồi dùng trò chơi ta làm ra để đo hiệu năng linh kiện luôn?"
"Chính xác cả hai. Ngoài ra nếu được thì họ còn muốn chúng ta ủng hộ thêm cho
họ bằng cách tặng mã tải "Đế chế" miễn phí trên mỗi đầu linh kiện bán
ra. Tất nhiên là trong khoảng thời gian khuyến mãi ban đầu thôi chứ
không vĩnh viễn, và chị thấy yêu cầu này của họ có lợi cho cả đôi bên
nên đã đồng ý miệng luôn rồi. Ý em thế nào?"
"... Không có ý kiến. Chị tự quyết khoản này đi chị Liễu, có lợi cho ta thì cứ làm."
Nhăn trán suy nghĩ nửa phút, cảm thấy phương án hợp tác đôi bên này không
đem lại thiệt thòi gì, thậm chí bên mình còn mơ hồ chiếm lợi lớn hơn
người ta thế là Dương Khoa dứt khoát phất tay biểu thị bà chị lớn cứ
thoải mái tự quyết. Hỏi thêm dăm ba câu xoay quanh chuyện quảng cáo cho
thỏa mãn lòng hiếu kỳ, sau cùng hắn mới tỏ vẻ ngượng ngùng để lộ mục
đích chính của việc gọi mọi người nán lại trao đổi: "Rồi, tình hình
trước mắt như thế là em đã nắm được. Giờ thì, em có một yêu cầu hơi tế
nhị một chút. Không biết mọi người…."
"Người nhà sếp muốn tham gia tài trợ quảng cáo giải đấu phải không?" Vốn im lặng từ nãy tới giờ Đức đột nhiên lên tiếng."
"... Sao anh Đức biết hay thế?"
"Ban nãy mọi người vừa tán chuyện với nhau xong, lúc chờ sếp lên mạng ấy.
Bảo là hơi lạ lùng vì giải đấu trù bị sắp xong rồi mà không thấy bóng
dáng người nhà sếp nào khác ngoài cô Linh. Như doanh nghiệp người ta thì mỗi lần làm sự kiện phải nghĩ ngay đến việc kéo cả họ hàng tham gia đầu tiên, hóa ra là sếp chuẩn bị sẵn bất ngờ cho phút cuối cùng. (nháy mắt
liên hồi)"
"Chả được bất ngờ đâu anh, phiền phức là đằng khác….
Chị Liễu, nói ngắn gọn thì người nhà em muốn chen chân quảng bá tên tuổi thương hiệu theo phong trào chung, thế nhưng khoản tài trợ chắc chắn
không có nhiều đâu. Thậm chí em còn ngờ rằng họ sẽ chơi chiêu bài chẳng
mấy khi người thân nhờ vả với em để khỏi phải trả giá ấy. Chị xem liệu
có thu xếp giúp em được "ca" này không?"
"Bài toán nào khó cũng đến tay chị nhỉ?"
Khóe miệng Liễu hơi cong lên sau khi đón nhận tin tức đến từ Dương Khoa, có
điều tổng thể khuôn mặt cô trông vẫn hết sức thản nhiên không có bất kỳ
nét lạ thường nào khác. Giọng điệu cũng không thấy nửa điểm bất ngờ, tựa như là cô đã sớm dự liệu được vấn đề từ trước rồi vậy: "Nhưng thôi
không sao. Không tài trợ thì coi như nợ nhân tình đi, gì chứ nhân tình
người họ Dương nhà em đáng giá lắm Khoa ạ. Cứ yên tâm chị sẽ treo tên
tuổi thương hiệu của họ như các nhà tài trợ chính khác, cho em dễ bề ăn
nói với người thân họ hàng."
"Tuyệt vời, chị thu xếp được thì không còn gì bằng nữa!"
Khúc mắc trong lòng được tháo gỡ, miệng mở nụ cười Dương Khoa buông lời cảm
thán trong sung sướng. Đôi mắt lơ đãng đánh về phía góc phải màn hình
laptop, thấy giờ giấc không còn sớm nữa hắn sảng khoái kết thúc cuộc họp trực tuyến đột xuất tại đây: "Thế thôi, cảm ơn các anh chị đã cho em
biết tình hình. Ngày mai tập trung đông đủ thành viên trên công ty ta sẽ lên dây cót tinh thần thêm lần nữa nhé, cố gắng làm sao để giải đấu đầu tay sắp tới khai hỏa được danh tiếng vang dội khắp cộng đồng, làm nền
móng cho những giải đấu sắp tới. Bao quát "Age of Empires" lẫn những
siêu phẩm khác trong tương lai."
"Rõ thưa sếp! (⊙﹏⊙)ゞ “
"Diễn văn hay quá sếp ơi…. Ui em giơ tay làm điệu bộ gì kia hả Thủy?! Có cần phải hãi hùng đến thế không vậy? ( ̄▽ ̄) “
Lệ Thủy: ( Q д Q ) (tắt màn ảnh camera)
"Chán em Thủy quá. Sao cứ lần nào có mặt sếp Khoa là cũng…. Chết nhỡ mồm,
thôi chào sếp Khoa chào Liễu nhé mình off trước đây. Bái bai."
"... Sau từng ấy năm tháng làm việc cùng nhau chị Thủy vẫn không thể bình
tĩnh giao tiếp với em từ đầu đến cuối được là sao hả chị Liễu? Không va
lúc đầu thì cũng vấp lúc cuối, trong khi em nào có ăn thịt chị ấy hay gì đâu chứ?" Ngắm nhìn màn hình laptop chỉ còn lại mỗi chân dung bà chị
cầm đầu bộ môn truyền thông, Dương Khoa không nhịn được nhún vai phàn
nàn.
"Chị chịu. Cái Thủy nhà chị bình thường đối diện với người lạ có vấn đề gì đâu, nhưng cứ đụng độ người thân quen là lần nào cũng
cuống quýt lên như thế. Dặn dò mãi rồi chẳng sửa được."
Liễu thở
dài một hơi đầy phiền não hồi đáp. Đúng lúc này thì điện thoại di động
đặt trên bàn cô chợt kêu tít tít vài tiếng, báo hiệu có tin nhắn mới gửi đến. Nhíu mày cầm điện thoại lên, cô đọc qua nội dung mấy dòng chữ đầu
rồi cất giọng chần chừ báo tin cho Dương Khoa nghe: "Khoa từ từ đừng off vội, anh Phát bên Navigame nhắn tin cho chị này."
"Nhắn gì thế chị?"
"Xem nào…. Anh ấy thay mặt Navigame gửi thư cảm ơn chúng ta lần nữa vì đã
nhận lời cố vấn. Nội dung ý tưởng cố vấn anh ấy đã chuyển sang cho đội
ngũ thiết kế trò chơi xem rồi. Đại khái là ai nấy đều tán thưởng cả,
không hổ là em vân vân. Sau đó họ mời…. Hừm, lạ nhỉ...?"
"Lạ lùng gì nói một mạch đi chị Liễu. Cứ ngắt quãng làm em tò mò. ( ̄ヘ ̄) “
"Họ mời em, Thu Lan và chị thu xếp thời gian qua đó một chuyến để họ bày tỏ lòng cảm ơn, trao đổi chuyện liên quan đến Video Game Awards và muốn
thăm dò ý tứ của chúng ta về một chuyện tương đối hệ trọng. Nhưng là
chuyện gì thì không thấy anh Phát bên đó nói rõ ràng."