Đó là một câu nói
cực kỳ chính xác để miêu tả cuộc chiến tranh giành thị phần giữa những
trò chơi thuộc thể loại thủ thành kiểu mới diễn ra một cách khốc liệt
trong suốt mùa hè năm 2026, và cả tâm tư của những kẻ đồng hành trong
nghề trước chiêu số án binh bất động đến từ phía Ninja Studio. Chỉ những người không tham dự vào cuộc chiến, cũng như không có nhiều mối liên
quan với nó mới có đủ sự tỉnh táo cần thiết để nhận ra điểm đáng ngờ
xung quanh hành động kỳ lạ mười phần ấy, để rồi đi đến kết luận Dương
Khoa cùng đội ngũ đang âm thầm chế tác một trò chơi mới. Còn lại những
đơn vị phụ trách phát hành những sản phẩm ăn theo “Plants vs Zombies”
chỉ thấy được cái lợi trước mắt là bớt đi một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ mà thôi.
Tất nhiên, nếu đối thủ của Dương Khoa trong cuộc chiến
giành giật thị phần lần này được những người ngoài cuộc “mách nước” thì
họ sẽ không coi Ninja Studio là nơi tụ hội của những kẻ ngớ ngẩn giống
như bây giờ, thay vào đó bọn họ sẽ chú trọng hơn trong việc lên kế hoạch “vùi dập” công ty đang trên đà phát triển thần tốc này để làng trò chơi nội địa không xuất hiện thêm một ông lớn nào nữa trong tương lai. Nhưng vấn đề ở đây là không có bất kỳ ai đứng ra bắn tin cho bọn họ hết.
Những Thu Thảo, Phát, Tịch vân vân... đều có lý do của riêng mình để bảo vệ
Dương Khoa trước những đơn vị sản xuất trò chơi ăn theo. Chưa kể như đã
nêu phía trên bọn họ dù sao cũng chỉ là những kẻ đứng ngoài cuộc chiến,
việc nói ra phán đoán cho kẻ khác biết không những không đem lại lợi lộc gì cho bọn họ mà còn chuốc lấy phiền phức không đáng có khi đắc tội vị
thiên tài trẻ tuổi nhưng cũng không kém phần nham hiểm của làng trò chơi nội địa. Thêm nữa, bọn họ hiện tại cũng đang bận bịu với những dự án
của riêng mình, làm gì có thừa hơi sức để mà quan tâm đến kẻ khác sống
chết ra sao chứ?
Thế cho nên cứ việc chiêu số đánh lạc hướng mới
mẻ của Dương Khoa không hề kín kẽ như hắn tưởng tượng, song nó vẫn đem
lại hiệu quả tương đối tốt đẹp. Bản thân Dương Khoa nói riêng và Ninja
Studio nói chung nhờ vào đó có được điều kiện lý tưởng nhất để triển
khai những dự án trò chơi đầy tham vọng mà không sợ những kẻ lưu manh
trong nghề nghe ngóng được phong thanh.
“Không được đâu anh Lâm.
Một tiếng lâu lắm, rút ngắn bớt thời gian lại đi. Như trong bản thảo em
viết ở đấy 40 phút là vừa vặn rồi.”
“Anh biết là vừa vặn nhưng nó chỉ vừa vặn với dân “pờ rồ” thôi, chứ đối với người chơi non kinh
nghiệm thì việc AI cho xây dựng Wonder (kỳ quan) ở phút thứ 40 nó khắc
nghiệt lắm. Nó không đúng với tôn chỉ độ khó các màn chơi chiến dịch
phải ở mức độ hợp lý mà Khoa lập ra đâu.”
“Vấn đề là người chơi
có thất thủ thì cùng lắm cũng chỉ thất thủ lần đầu tiên thôi. Chơi đến
lần hai kiểu gì mà chả biết đường tấn công quân Kim trước để ngăn nó xây Wonder?”
“Ô, thế Khoa quên theo thiết lập ở đây thì quân Kim là
phe khỏe nhất ở thời điểm bắt đầu chiến dịch à? Làm thịt được nó không
phải trò đùa đâu, chưa kể người chơi sẽ còn bị những phe khác quấy rối
nữa chứ đâu có được an nhàn dồn sức chinh chiến trên một mặt trận?”
Tại căn phòng làm việc của bộ môn thiết kế, giờ phút này Dương Khoa và
Trọng Lâm như thường lệ lại đang cùng nhau thảo luận về những màn chơi
chiến dịch đặc sắc sẽ góp mặt trong “Age of Empires” bên tấm bảng trắng
quen thuộc. Kể từ sau cái hôm hai người cùng nhau so tài điều binh khiển tướng trên giấy với chiến dịch “Vây hãm Paris”, hầu như tuần nào nhân
vật chính của chúng ta cũng ghé thăm nơi đây vài ba lần để tụ hội cùng
người anh hiền lành nhút nhát. Và mục đích thì không gì khác ngoài việc
giải tỏa bớt “cơn khát” trò chơi đã từng đi theo Dương Khoa suốt nửa
cuộc đời.
Bất quá theo số lần trao đổi chơi đùa nhiều lên, mâu
thuẫn giữa hai người họ cũng dần dần nảy sinh. Chuyện này không thể
tránh được, một người thì sở hữu những nội dung chi tiết hằn sâu trong
đầu không hề mờ phai theo năm tháng còn người kia thì chỉ mới tiếp xúc
với “Age of Empires” thông qua những trang giấy vô hồn. Cái nhìn không
đồng nhất thì quan điểm trái ngược nhau là chuyện đương nhiên.
Cũng may là những mâu thuẫn ấy không đến mức kịch liệt, đồng thời chúng luôn được giải quyết ngay lập tức để không làm ảnh hưởng đến những người
khác đang làm việc trong phòng. Lại nói Trọng Lâm là người hiền lành, ít khi muốn đôi co đến cùng còn Dương Khoa thì lại xác định sẵn từ đầu là
những màn chơi chiến dịch cần phải có sự thay đổi nhất định so với
nguyên gốc để bất kỳ người chơi nào cũng đều cảm thấy hài lòng. Cho nên
thường thì hai người rất nhanh có được tiếng nói chung.
“... Thôi được rồi, nếu đã vậy thì hai anh em ta mỗi người nhường nhau một bước
đi. Quân Kim sẽ bắt đầu xây kỳ quan vào phút thứ 50, tính theo giây thì
là tròn 3000. Như thế được chứ?”
“… Được.” Trọng Lâm suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý, tay anh cầm bút
viết con số 50 lên góc tấm bảng trắng viết vẽ chằng chịt cũng như bị dán đủ các thứ lên trên. Ngay khi anh vừa buông bút thì cánh cửa phòng làm
việc bất chợt bật mở, kế đó Định lách người tiến vào bên trong lớn tiếng hô:
“Sếp Khoa, bộ công cụ Empire Editor đã được xây dựng xong rồi ạ.”
“Gì cơ?... Xong rồi hả? Tuyệt vời, mấy anh em làm tốt lắm!” Ngỡ ngàng mất
vài giây để nhận ra Định đang nói về cái gì, Dương Khoa cũng lớn tiếng
đáp lại sau đó ném chiếc bút đang cầm trong tay lên bàn làm việc của
Trọng Lâm rồi rảo bước thật nhanh rời khỏi phòng. Rốt cuộc nền móng của
“Age of Empires” cũng đã được xây dựng thành công rồi, chờ đợi mãi!
“Đã xong rồi à. khá lắm Định!”
“Ê anh em ơi, mau sang bên kia xem thử xem mặt mũi nó thế nào đi.”
“Hoàng ơi, đăng xuất khỏi hệ thống mau! Nhóm Định làm xong Editor rồi kìa.”
Những thành viên cốt cán khác ngồi trong phòng nghe thấy vậy cũng tỏ vẻ hưng
phấn. Họ lập tức bảo nhau đứng dậy theo chân Dương Khoa để xem thành quả mà đội ngũ phía Định làm ra trông như thế nào. Chẳng mấy chốc căn phòng làm việc trống không chẳng còn một ai, trong khi căn phòng kế bên thì
chật kín người.
“Thưa sếp và các anh, đây là giao diện chính của
bộ công cụ Empire Editor ạ.” Mang theo vẻ hào hứng trên khuôn mặt Định
giơ tay chỉ vào một chiếc màn hình máy tính thuộc dạng siêu to khổng lồ, ở phía trên đó hiển thị một bãi cỏ xanh mơn mởn cùng một đống bảng lệnh xung quanh. Đó chính là nền móng của “Age of Empires” mà Dương Khoa
giao cho các thành viên dưới trướng xây dựng trong suốt mấy tháng nay,
và thoạt nhìn trông nó khá giống với bộ công cụ Map Editor dành cho cộng đồng người chơi thích tự tay thiết kế nên màn chơi trong trò chơi
nguyên gốc.
Nhưng tất nhiên giữa chúng vẫn có sự khác biệt. Ngoài việc người trước đa dạng phức tạp hơn hẳn kẻ sau ra, cái tên của bộ
công cụ thiết kế màn chơi cũng bị Dương Khoa mạnh dạn thay đổi. Dù sao
thì “Tạo dựng đế chế” nghe nó ngầu hơn hẳn “Tạo dựng bản đồ”, cái này
bất kỳ ai cũng đều công nhận chứ chẳng riêng gì bản thân hắn thấy thế.
“Về cơ bản thì bộ công cụ này vẫn còn khá thô sơ, nhưng mà một số chức năng cơ bản đã được đưa vào hoạt động rồi ạ. Bọn em sẽ cố gắng xây dựng nốt
những gì còn thiếu trong thời gian sớm nhất, đồng thời bọn em cũng hy
vọng đội ngũ bên phía anh Hoàng gấp rút phối hợp trong việc cung cấp nội dung cần thiết để sớm ngày hoàn thiện thư viện dữ liệu của trò chơi.”
Trong khi Dương Khoa trầm ngâm đánh giá thì Định tiếp tục lên tiếng giới thiệu qua vài nét về bộ công cụ Empire Editor, cũng như hứa hẹn và đưa
ra một số yêu cầu đến với phía đội ngũ do Thiếu Hoàng cầm đầu. Đúng như
lời Định nói, nền móng của cả trò chơi tuy mang tiếng là được xây dựng
xong rồi đấy nhưng vẫn còn quá nhiều thứ cần phải bổ sung. Hay nói cách
khác, cái “nền móng” này chỉ mới được xây dựng xong nền móng mà thôi.
Nhưng không sao.
Thành quả như vậy đối với Dương Khoa đã là đáng để khen ngợi. Nguyên bản hắn
còn tưởng rằng phải đợi đến khi hội chợ GamExpo năm nay diễn ra thì hắn
mới có cơ hội chiêm ngưỡng bộ công cụ Empire Editor cơ, ai ngờ mới giữa
hè mà đội ngũ nhân viên dưới trướng đã cho ra đời thành phẩm rồi. Hiệu
suất làm việc cao lắm, đúng là nền khoa học công nghệ tiên tiến vượt bậc có khác.
“Trước mắt thư viện đơn vị quân như thế nào rồi?” Đợi
Định trao đổi xong xuôi với mấy thành viên khác trong tổ thiết kế Dương
Khoa mới chậm rãi ngồi xuống trước màn hình máy tính sau đó lên tiếng
hỏi.
“Dạ thưa sếp, hiện tại mới chỉ có đơn vị nông dân, Rattan Archer và
Spearman thôi ạ. Đó là ba đơn vị quân được thiết kế hoàn chỉnh, không
cần phải chỉnh sửa thêm gì nữa. Em biết là có hơi ít, mong sếp....”
“Không sao, có là được rồi.” Dương Khoa xua tay ra hiệu không thành vấn đề,
tay kia thì sắp lại chuột và bàn phím để chuẩn bị thao tác: “Thế còn thư viện môi trường?”
“Thưa có rừng cây và sông hồ rồi ạ. Những thứ phức tạp hơn như cồn cát, vách núi thì chưa có.”
“Được.” Dương Khoa đáp lại gỏn lọn, sau đó trước sự quan sát của cả đám nhân
viên dưới trướng hắn bắt đầu thử xây dựng một màn chơi đơn giản. Trước
tiên hắn thu nhỏ kích cỡ bản đồ xuống đến mức tối đa, kế tiếp hắn vẽ một mảnh rừng cây rậm rạp cùng những ao nước nhỏ điểm xuyết, chỉ để lại vài ba con đường cho quân đội di chuyển. Cuối cùng, hắn thả một đội cung
thủ Rattan Archer người chơi có thể điều khiển và một vài nhóm quân bộ
binh Spearman đối địch vào từng khu vực, thuận tiện thiết lập thêm một
số mệnh lệnh cho AI thực hiện rồi bắt đầu nhấn vào nút thử khởi chạy.
“Ồ, tải nhanh phết đấy chứ. Không được hai giây đã xong luôn rồi ạ.” Chứng
kiến màn chơi vừa được tạo dựng được hệ thống tải xong chỉ trong một
khoảnh khắc cực kỳ ngắn ngủi, Dương Khoa âm thầm khen ngợi nền khoa học
công nghệ vượt bậc của thế giới này thêm một lần nữa. Vẻ mặt hài lòng,
tay cầm chuột tay gõ phím hắn bắt đầu chuyển đội hình cung thủ Rattan
Archer từ co cụm sang đứng so le rồi điều khiển chúng di chuyển dọc theo con đường giữa rừng cây. Cùng lúc đó, một nhóm quân Spearman đối địch
được lập trình sẵn chợt lao ra từ hai ngách trái phải với ý đồ tiêu diệt đội quân của Dương Khoa.
“Chà chà, trông có vẻ được phết anh ạ.”
“Ừ, mà đây là mới chỉ có một vài đơn vị quân cơ bản thôi đấy. Đợi đến lúc
thư viện dữ liệu đầy đủ đảm bảo với em trông nó hoành tráng cực luôn.
Tin anh đi, “Quê hương rồng thiêng” không có tuổi.”
“Ê này, sao
đội quân của sếp tự dưng lại tách ra đứng so le mấy hàng hay vậy? Tưởng
đội quân bao giờ cũng co lại thành một cụm chứ?”
“À, đó là sếp sử dụng tính năng chia đội hình ấy mà. Đọc kỹ bản thảo vào chứ ông, ở phần cuối có ghi đó.”
“Ui được nha, còn có cả chia đội hình nữa cơ đấy. Chất!”
“Yên nào, bắt đầu choảng nhau rồi kia.”
Đám đông đứng tụ tập phía sau Dương Khoa trông thấy diễn biến cuộc chơi
trên màn hình bắt đầu nhỏ to bình luận với nhau, trên khuôn mặt ai nấy
đều có nét mừng vì ấn tượng ban đầu mà “Age of Empires” đem lại không tệ chút nào. Về phần Dương Khoa, trước pha đột kích được dàn dựng một cách không mấy công phu hắn điềm đạm điều khiển đội quân Rattan Archer bắn
tên phản kích. Và vì đơn vị cung thủ đặc trưng của dân tộc Việt khỏe hơn hẳn đơn vị giáo binh cấp một, cho nên chỉ sau chục giây ngắn ngủi toàn
bộ đội quân Spearman đối địch đã về với đất mẹ.
Thừa thắng xông
lên, Dương Khoa điều khiển đội quân cung thủ lùng sục mảnh rừng nhỏ hẹp
hòng tiêu diệt nốt đám lính Spearman còn sót lại. Khi con lính cầm
thương cuối cùng của đối thủ ngã xuống cũng là lúc dòng chữ người chơi
giành được chiến thắng hiện lên, kế tiếp khung cảnh trò chơi nhanh chóng quay trở về với giao diện của bộ công cụ Empire Editor cùng với những
gì mà Dương Khoa vừa mới xây dựng trước đó.